Bà xã trở nên cởi mở.
Hồi trước lôi kiểu gì cũng không chịu ra ngoài, bây giờ thời gian ở ký túc xá còn ít hơn cả tôi.
Chẳng những thường hay bảo tôi dẫn ra ngoài chơi bóng, mà còn rất thân thiết với một vài bạn nữ.
Sao mà làm được thế nhỉ? Nói thay đổi là thay đổi ngay.
Nếu là vào năm nhất đại học, thì tôi nhất định sẽ vui vẻ thay em ấy, nhưng mà bây giờ tôi không thoải mái lắm.
Thời gian bên tôi ít dần đi, em ấy cũng ngày càng gần gũi với những người khác, tôi dường như chẳng còn quan trọng nữa.
Lúc đầu còn có thể an ủi bản thân, cách xa em ấy một tí sẽ có lợi cho chính mình và duy trì mối quan hệ của chúng tôi tốt hơn.
Thế nhưng suy nghĩ này chẳng kìm hãm được cái ghen tuông của tôi, tôi không nhìn nổi việc em ấy nói cười với người khác, không nhìn nổi lúc đi học em ấy không ngồi gần, càng nhìn không nổi em ấy một thân một mình đi ra ngoài với người ta.
Mỗi tối tôi đều ngóng trông chờ em ấy về, sợ em ngủ lại ở ngoài, rồi gặp người xấu thì biết phải làm sao bây giờ.
Hôm nay cũng thế, bốn giờ chiều đã đi ra ngoài, không chỉ tắm rửa mà còn làm tóc xịt nước hoa, thậm chí còn bôi kem lên mặt! Ngay cả quần áo cũng là đồ mới mua, mà cái áo sơ mi đó còn tham khảo ý kiến của tôi cơ.
Ăn diện trang trọng như vậy chắc chắn là đi hẹn hò luôn, tôi hỏi ẻm đi ra ngoài với ai, ẻm còn ấp a ấp úng trả lời qua loa hai câu lấy lệ với tôi rồi thôi.
Khiến tôi cả đêm lo sợ vô cùng, bồn chồn không yên, sợ ẻm về sẽ nói với tôi bản thân đã thoát ế.
Tình yêu đơn phương của tôi mới bắt đầu mà đã chết thảm như vậy rồi ư?
Đáng hận.
Thật sự không thể ngẩn ngơ ở ký túc xá được, đến đánh game cũng thấy khó chịu.
Bèn dứt khoát hẹn bạn ra ngoài chơi bóng rổ, kết quả người anh em ngày thường gọi là đến lại nói đã có hẹn đi xem phim với người khác.
Tôi tức giận đến mức không hẹn nữa, tự mình đến sân thể dục chạy bộ, mà chặng đường chạy nó gấp đôi ngày thường.
Vừa chạy vừa nghe nhạc, tôi bỏ lại cả thế giới sau lưng, một thân mồ hôi sau khi chạy xong làm tôi cảm thấy vô cùng thoải mái.
Sau khi mua nước ở siêu thị, trùng hợp làm sao tôi thấy Hách Âu sóng vai với một chàng trai đi đến ký túc xá bọn tôi, lại còn đứng rất gần nhau!
Mà chàng trai bên cạnh nhìn rất quen.
Mẹ nó, là cái tên anh em tối nay tôi không hẹn được!
Không phải đi xem phim sao? Là đi xem phim với bà xã tôi ư?
Đào góc tường người khác chả phải là hành vi tốt lành gì, mệt tôi còn xem cậu ấy anh em!
Bọn họ quen biết nhau như nào nhỉ? Ờ há, là tôi giới thiệu.
Bà xã nói muốn học chơi bóng rổ, tôi bèn dẫn ẻm theo, sau đó tên này cũng nói muốn đến, ba người chúng tôi còn đánh với nhau một trận.
Tôi với bà xã chung team, ngược tên đó!
Đúng là cuối cùng bọn họ có thêm Wechat nhau, bà xã muốn mở rộng vòng xã giao đương nhiên tôi phải giúp đỡ, còn nói chờ kỹ thuật của cậu tốt hơn chút sẽ dẫn cậu đi làm quen với những người khác trong đội bóng chúng tôi.
Đúng vậy, bà xã của tôi là thẳng nam, sao có thể đi xem phim với cậu ấy lại còn ăn diện đến trang trọng như thế, muốn đi cũng là đi với tôi.
Chỉ là lúc em ấy đi xem phim với tôi không hề ăn diện như vậy!
Hoàn toàn là đi hẹn hò không chệch đi đâu được, nhưng chắc chắn không phải đi với tên kia.
Có thể bọn họ gặp nhau trên đường, sau đó đi chung về mà thôi.
Ừm, hoàn toàn khả thi, tuyệt đối như thế không sai được.
Không đúng, lại không đúng, ký túc xá tên đó với bọn tôi xa tít tắp, hoàn toàn không cùng hướng.
Vì sao chứ? Đến cùng vì sao phải đi chung với nhau?
Tôi đè ép bực dọc đi theo sau họ, bọn họ vẫn luôn kề vai lại còn dựa rất gần nhau, bình thường ư? Bình thường.
Chỉ là tay hai người họ...!Đến cùng có phải đang nắm không?
Đèn đường không đủ sáng, từ góc này của tôi cũng không thấy rõ, chỉ cảm giác hình như bọn họ đang nắm tay đi về trước.
Không thể nào, hai người họ đều là thẳng nam!
Tôi theo sau phải đổi vị trí vài lần mới xác định họ không có nắm tay, hoàn toàn là do góc độ có vấn đề, không khỏi ra sức thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Nhưng vẫn không đúng, thật sự không đúng, cơ mà không đúng chỗ nào thì tôi không nói được.
Mắt thấy sắp phải đến dưới lầu ký túc xá bọn tôi, tôi bèn tránh sau cái cây to cách 50m nhìn bọn họ vẫy tay cười tạm biệt.
Tôi cảm thấy không có gì để không hiểu, chỉ là cảm thấy không đúng lắm, lòng tôi lúc này sóng gió cuồn cuộn, vừa sợ lại vừa hưng phấn.
Sau khi chờ cho Hách Âu đi vào, tôi đi ra chặn đường anh em lại, không, là thằng đàn ông kia: "Đi xem phim với ai đó? Hẹn cậu đi chơi bóng cũng không ra."
Cậu ấy bị tôi dọa sợ, ấp úng nửa ngày mới tòi ra được một câu: "Ngày mai đánh chung nha."
"Không phải che che giấu giấu, tôi thấy hết rồi."
“Cậi thấy cái gì?” Có lẽ cậu ấy còn muốn gạt tôi.
“Thấy cậu đưa bạn cùng phòng tôi về.”
“Chỉ gặp phải, nói chuyện vài câu thôi.” Quả nhiên muốn gạt ta.
Nhưng tôi không tin cậu ấy, hạ giọng hỏi thẳng: "Cậu là đồng tính luyến ái?"
Cậu ta ngây ngẩn cả người, phỏng chừng không nghĩ tôi sẽ thẳng thắn như vậy, một lát sau mới cam chịu số phận gật gật đầu.
"Cậu với bạn cùng phòng tôi đi xem phim?"
“Ừm.”
"Hai người có quan hệ gì thế? Đến phim cũng đi xem cùng nhau." Tôi không hề tự tin, thậm chí có hơi muốn khóc.
Tuyệt đối đừng nên là kết quả xấu nhất tôi nghĩ!
"Mới quen, cảm thấy rất ổn nên tiếp xúc một chút."
Được rồi, không phải nói đâu, tôi không muốn nghe.
Tôi chỉ biết bà xã của tôi có thể thật sự trở thành bà xã của tôi.
Tôi đuổi cậu ta đi, nhanh chân về ký túc xá.
Sau khi đẩy cửa ra bèn quan sát bốn phía, bà xã tôi ngồi trên ghế chào hỏi với tôi, còn cả một bạn cùng phòng khác đang tắm rửa.
Tôi đóng cửa lại, đi đến trước mặt bà xã.
Em ấy nói đùa có phải lại muốn bị em ấy bóp ngực không.
Nhưng tôi không cười, cười không nổi.
Trái tim đang điên cuồng ngang ngược nhảy, như là dẫn dắt hạn chế ngũ quan.
Tôi nhẹ nhàng dựa vào bàn em ấy rồi gọi, em ấy hỏi tôi sao vậy, chắc là cảm nhận được tôi là lạ.
"Hách Âu, cân nhắc xem xét tôi đi."
"Hả? Cậu nói gì?"
"Nếu cậu có thể thích con trai, vậy cân nhắc xem xét tôi đi."
Em ấy che giấu tính hướng mà cười to: "Cậu đang đùa gì thế?"
"Tôi không đùa, tôi biết cậu và họ Tăng đi xem phim với nhau, cậu còn diện đến...!Đẹp đẽ như vậy." Tôi càng nói càng chua, "Đi xem phim với tôi không hề như thế.
Cậu thích cậu ấy sao?"
Hách Âu trầm mặc.
Tôi phải can đảm, tiếp tục bắt đầu lời bỏ tình của tôi: "Cậu thích cậu ấy không bằng thích tôi, tôi tốt hơn cậu ta nhiều, tôi cao hơn đẹp trai hơn cậu ta, tri kỷ hơn hiểu cậu hơn cậu ta..."
"Có ích gì? Cậu là đồng tính luyến ái sao?" Em ấy cắt ngang lời tôi, "Tôi phải, cậu ta cũng phải.
Cậu ta là đồng loại đầu tiên chủ động tiếp cận tôi, điều kiện lại không tồi, sao tôi lại không thích cậu ta."
"Tôi thích cậu.
Là thật, có thể hồi trước tôi không phải, nhưng bây giờ tôi phải, tôi muốn hai ta ở bên nhau, tôi..."
Phắc! Lời chưa nói xong đã bị bàn cùng phòng đi tắm cắt ngang, thật muốn vo tròn cậu ta ném vào trong tắm lại lần nữa.
Tôi bị bắt bỏ dở lời tỏ tình, chật vật về lại chỗ ngồi.
Em ấy nhắn cho tôi:【 Đừng lấy ba chuyện này ra giỡn.
Xin cậu đấy.
Tôi biết cậu không thích con trai, có lẽ tôi giấu làm cậu cảm thấy không thoải mái, tôi xin lỗi, và có thể đền bù.
Nhưng trò đùa dai chán òm như thế vẫn là dừng lại đi, tôi không muốn chúng ta quá căng thẳng.
】
Tôi ngạc nhiên, thì ra em ấy nghĩ về tôi như vậy ư?
Em ấy cảm thấy tôi không thích con trai, không có khả năng thích em ấy, mà tôi vừa mới từ người bạn kia biết em ấy thích con trai, cho nên cảm thấy mấy hành động thân mật trước kia ghê tởm, bèn dùng trò đùa dai để trả thù em ấy?
My good guy bà xã ơi, anh trong lòng em hư đến vậy sao?
*我的乖乖 có 2 nghĩa: 1 là thể hiện sự ngạc nhiên, 2 là để gọi người yêu.
My good guy là mình để nghĩa 2 và đây là bài hát của ca sĩ Long Thiếu Dã và Hoa Thiếu Dã, cái tên này do chị Google dịch á, nghe hay quá nên toai quyết định chọn nghĩa 2 các ông ạ.
【Thề với trời, tôi không lừa cậu, nếu lừa cậu đến heo chó tôi cũng không bằng.
Hồi trước tôi không thích con trai, là học kỳ này tôi bắt đầu phát hiện ra tôi thích cậu, nhìn kiểu gì cậu cũng đẹp với đáng yêu.
Dù rằng mỗi ngày cậu đều ở bên tôi nhưng vẫn không nhịn được luôn nghĩ đến cậu.
Tôi cho rằng cậu không thích con trai nên tôi không dám tiếp tục thân cận với cậu, bởi vì chột dạ.】
【Mặc cậu có tin không, dù sao tôi chưa hề nói dối nửa câu nào.
Chỉ cần cậu nguyện ý, tôi sẽ hôn cậu trước mặt anh Mã luôn.】
Một lúc sau, ánh mắt bà xã dời khỏi di động chuyển qua nhìn chằm chằm tôi.
Tôi dùng môi nói với em ấy: "Anh thích em."
Em ấy lại dời mắt đi.
【Cậu đi tắm trước đi, thúi muốn chết】
【Được rồi!】
【Cân nhắc tôi đi, tôi thật sự tốt hơn cậu ta nhiều.】
【Cút đi.】Lúc gửi tin này em ấy đang cười, tôi cũng cười theo luôn.
【Không cút.】 Những lời khác bà xã nói tôi đều nghe, nhưng tôi sẽ không lại tùy tiện cút.
Bằng không bà xã sẽ chạy mất!
【Cút đi tắm đi! Tức muốn hộc máu.JPG】
【Được rồi】
...
Tắm xong tôi chặn bà xã ở ban công: "Cân nhắc tôi đi."
“Cút ngay.”
“Không cút.”
“Cậu điên rồi!”
“Cậu có thuốc.”
“Tôi không có.”
“Cậu có.” Vì em là thuốc.
Bạn cùng phòng đột nhiên cắt ngang: “Hai đứa mi chơi cái trò cặp đôi nhỏ ngược cẩu gì đấy."
Em ấy ngượng ngùng đẩy tôi ra rồi đi vào, giận dỗi bạn cùng phòng: "Không ngược ai hết, chỉ ngược chó ghẻ cậu thôi."
“Cân nhắc tôi.”
“Cân nhắc tôi.”
“Cân nhắc tôi.”
...
Nhắc nhiều nhắc mãi, không chừng lúc ngủ bà xã sẽ mơ thấy tôi.
Chúc tôi may mắn..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...