Editor:Chôm chôm
“Chủ tử, ngài ngồi nhìn tờ giấy rồi cười thật lâu rồi, đến cùng thì ngài có nghĩ ra biện pháp gì không?”
Thấy nàng vẫn cười ngây ngô, Thuý Trúc thấy vô cùng bối rối.
Tiểu Khang Tử thi thoảng sẽ đến đây nói với Viên Diệu Diệu vài câu, Thuý Trúc đứng ở bên nghe, cảm thấy việc này rất nguy hiểm.
Phe cánh của mấy phi tần rõ ràng đang không ngừng lớn mạnh, hiệntại còn gia nhập vào phe cánh của Hiền phi, ngay cả phe Thục phi, Lương phi, cũng có người gia nhập.
Tuy nói hai người Thục phi cùng Lương phi không gia nhập, nhưng cũng không thể không nghi ngờ, sau lưng các nàng cũng bày mưa đặt kế.
“Chủ tử, ngài cũng nên ngẫm lại lời nói của Khang công công ngày trước, nếu ngài vẫn luôn được sủng ái, sớm hay muộn cũng sẽ trở thành đích ngắm cho mọi người chỉ trích, phải sớm nghĩ biện pháp làm mình lớn mạnh hơn.”
“một người dù sao vẫn đơn bạc, ngài có thể học hỏi tiên hoàng hậu, phát triển thế lực của mình trong hậu cung, tạo nên một thể đoàn kết, cùng nhau ngăn cản các bè phái khác trong hậu cung.”
Thuý Trúc hiện tại tận tình khuyên nhủ, giống như sau một đêm thành thục lên không ít. Lời Tiểu Khang Tử gần đây nói, nàng đều nhớ kĩ, rõràng dù kiến thức nhiều hay ít, cũng có thể cho nàng học hỏi ít nhiều.
Viên Diệu Diệu siết chặt tờ giấy, rồi lại xoa tới xoa lui, sau đó lại vuốt thẳng, giống như thưởng thức một miếng ngọc thạch trân quý, yêuthích không buông tay.
“Yên tâm đi, ta chỉ hành động đến đây thôi, tiếp theo sẽ xem các nàng ấy.”
“Bất kể về sau ra sao, ít nhất ở sự việc lần này, ta sẽ không mắc sai lầm lớn nào, dù có điều gì, Hoàng thượng cũng sẽ nhắc ta.”
“Còn có, ngươi sau này đừng nói với ta chuyện tạo thế lực, bởi vì ta cảm thấy chuyện đó không phải chuyện cao minh gì. Tiên hoàng hậu làmột người lợi hại như vậy, tạo ra vây cánh như thế, cuối cùng vẫn bị mất mạng đó thôi, mà đến giờ hung thủ cũng còn chưa bị bắt. Ngươi làm sao mà biết được, người giết nàng có phải là người trước kia được nàng bồi dưỡng hay không?”
Viên Diệu Diệu xua tay, hai câu trước là lời nói trấn an nàng, tới những câu sau thì trở nên vô cùng nghiêm túc.
Lúc nàng nói xong mấy câu này, đôi mắt nheo lại, trên mặt mang theo bất mãn.
Lúc trước đi theo Hoàng thượng vào nhà lao thẩm vấn An quý nhân, cuối cùng ép hỏi, không phải là việc này có quan hệ vô cùng lớn tới Hiền phi sao?
Hiền phi chính là trợ thủ đắc lực nhất của nàng trước kia, kết quả thìsao?
Cuối cùng phản bội nàng mà không mất chút sức lực nào.
“Chủ tử, chẳng lẽ cái chết của tiên hoàng hậu có liên quan tới mấy người Hiền phi, Hứa tiệp dư? Cho nên ngài và Hiền phi nương nương mới bất hoà?”
Thuý Trúc mở to hai mắt, đè thấp giọng nói hỏi một câu, tiến tới trước mặt nàng, trên mặt toàn là thần sắc hoảng sợ.
Nếu thật sự như vậy, nàng đúng là không dám lại khuyên Viên Diệu Diệu điều gì nữa.
“Chuyện này ngươi không cần xen vào, ngươi chỉ cần nhớ, người chết vì tiền, chim chết vì mồi. trên đời này, ngay cả chị em ruột cũng có thể trở mặt thành thù, huống chi mấy người trong hậu cung này.”
“Mọi người đều muốn đoạt một thứ, chính là sủng ái của Hoàng thượng. Thịnh sủng là điều mà không nhiều người có, muốn đoạt lấy hòm thuốc từ tay người khác, cách tốt nhất là là giết người đó. Người thân cận phản bội, càng khó đề phòng hơn nghìn lần người ngoài.”
“Cho nên, ngươi đừng khuyên chủ tử nhà ngươi đoàn kết mượn sức ai, lỡ như ai đó dâm sau lưng ta một đao, thì đến bò ta cũng không bò dậy nổi.”
Viên Diệu Diệu nhẹ nhàng nâng tay vỗ nhẹ vào lưng nàng, nói xong câu đó còn thở dài một hơi, thần sắc trên mặt thờ thẫn, giống như phải chịu quá nhiều khổ sở cùng bất đắc dĩ.
Thuý Trúc có chút kinh ngạc, nhưng vẫn vội vàng gật đầu đồng ý, hơn nữa, đáy lòng nàng thề không bao giờ nhắc đế chuyện này, chủ tử nhìn như trước kia bị quá nhiều đả kích.
Hậu cung rung chuyển bất an, rất nhanh trên triều sẽ phản ứng lại.
không ít triều thần nghe nương nương nhà minh tố khổ, là nhà mẹ đẻ của các nàng, có quan hệ chặt chẽ với lợi ích gia tộc, lúc cần làm việc gì sẽ phải làm, nếu không chỉ có thể trơ mắt nhìn nương nương nhà mình bị người khác dẫm lên đầu, như thế lần tới muốn thổi gió bên gối Hoàng thượng, thật khó hơn lên trời.
Viên Diệu Diệu không có hành động gì nhiều, yến hội nàng tổ chức rõràng đã lãnh đạm hơn, không hề giống trước kia, ba năm ngày lại tổ chức một lần.
Đến cuối cùng, chính nàng cũng biết khó mà lùi, một cái thiệp mời cũng không phát, chỉ là ngẫu nhiên mời mấy phi tần lúc trước có quan hệ tốt đến, còn lại đều không mời.
Trạng thái này của nàng, làm không ít người sau lưng cười nhạo, cuối cùng cũng nếm mùi vị bị người vả vào mặt đi.
Viên Diệu Diệu cùng lắm mới chỉ là chính ngũ phẩm tần, nhưng tác phong hoạt động của nàng nhìn như đem bản thân trở thành trung tâm, ai không biết còn tưởng nàng là chính nhị phẩm.
Có thể với các phi tần trong hậu cung kiêu căng ngạo mạn, không để vào mắt. Các nàng đều nghĩ đã giành được thắng lợi, nhưng chỉ mình Viên Diệu Diệu hiểu rõ, nàng căn bản là làm theo sự an bài của Hoàng thượng, tạm thời ngủ đông, chờ mấy người này mắc câu, sẽ tuỳ thời mà hành động.
Trực tiếp cắn cổ các nàng, một kích lấy mạng.
Viên Diệu Diệu đang ở cung của mình chợp mắt, cũng nữ bên ngoài thông báo, có thái giám phụng mệnh Lương phi đến tặng đồ.
Nàng cho người mời vào, kết quả thấy người đến là Quản công công, Viên Diệu Diệu nháy mắt kinh ngạc.
“Miêu tần nương nương, lâu rồi không gặp. Gần đây muốn tìm nương nương thật khó đến cực điểm. Như Ngọc cung suốt ngày tổ chức yến hội, nô tài thân phận thấp kém không được tới, để tránh va chạm với các vị quý nhân.”
Tiếng nói sắc nhọn của Quản công công truyền tới, là cả người Viên Diệu Diệu đều run.
Nàng không hề nghĩ sẽ thấy Quản công công, lần trước Quản công công cắt cử Diêu Cầm đến nói chuyện, Diêu Cầm thuộc phái của Thục phi, vậy chứng minh hắn là thuộc phái Thục phi. Nhưng hiện giờ hắnlại thông qua Lương phi sai đến, liền thấy được mọi chuyện không đơn giản.
Hoặc là Diêu cầm đã phản bội Thục phi, đầu quân cho Lương phi.
Nhưng khả năng này lại không lớn, bởi vì Diêu cầm bị biếm thành tuyển hầu, lại không có khả năng phục khởi, căn bản là nghời vô dụng.
Lương phi thông minh như vậy, sao có thể lãng phí thời gian trênngười nàng ta (Diêu cầm)?
“Miêu tần nương nương nhìn thấy lão nô không vui sao? Sao vẻ mặt lại như bị doạ vậy.”
Viên Diệu Diệu ho nhẹ một tiếng, bắt bản thân khôi phục bình tĩnh, nghe hắn nói vậy, không khỏi cười gượng một tiếng.
“Quản công công lo nghĩ quá nhiều, ta nhìn thấy công công sao lạikhông vui? Công công thần thông quang đại như vậy, hôm nay ta mới được mở rộng tầm mắt.”
Đối với nịnh hót của nàng, Quản công công rõ ràng rất hưởng thụ, hắnthậm chí còn vừa lòng gật đầu, trên mặt mang theo mười phần ý cười.
“Trình độ được sủng ái của Miêu tần nương nương ta cũng như được mở rộng tầm mắt. Chỉ là hy vọng nương nương có thể thu liễm lại, cũng khuyên Hoàng thượng mưa móc phân đều, miễn cho quá mức lộ liễu, trở thành cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt mọi người?”
Quản công công vừa nói ra, biểu cảm trên mặt Viên Diệu Diệu liềnkhông vui, nhưng nàng cũng không thể hiện quá rõ ràng.
Nữ nhân hậu cung nào nghe thấy câu nói đó mà có thể vui, đặc biệt là Viên Diệu Diệu. Trước kia nàng phi thường được sủng ái, sau đó được lên làm Hoàng quý phi thì càng không kiêng nể gì.
Nhưng luôn có triều thần dâng tấu về nàng, muốn nàng để Hoàng thượng phân bố mưa móc, ngẫu nhiên thái hậu ở thâm cung cũng muốn tìm nàng nói chuyện, đương nhiên chủ đề vẫn không thoát chuyện mưa móc rải đều.
“Đó là ý của ai?” Viên Diệu Diệu miễn cưỡng bình tĩnh lại, nhẹ giọng dò hỏi.
Quản công công vội vàng xua tay, thấy trạng thái của nàng căng chặt, cả ngữ khí lẫn biểu tình đều có chút mềm xuống.
“Miêu tần nương nương thứ lỗi, đây là lão nô tự chủ trương khuyên nhủ, không phải chủ tử yêu cầu, cho nên nương nương được sủng ái cũng có thể tuỳ ý, đó là bản lĩnh của nương nương. Chỉ là lão nô đãlàm việc tại hậu cung nhiều năm, lúc ấy ngay cả Hoàng quý phi được sủng ái nhất, đều không thể hiểu rõ ràng, huống chi là người khác?”
Trong lòng Viên Diệu Diệu nhảy dựng, mấy người này, người nào người nấy ở trước mặt nàng nói về Viên Diệu Diệu. Khen nàng giống tiên hoàng hậu đều được sủng ái, cũng đều lấy cái chết của tiên hoàng hậu để nhắc nhở nàng, thật làm cho nàng bực mình hậm hực.
“Ý của công công là gì?” Nàng làm bộ không hiểu, vờ hỏi ra.
Quản công công ngẩng đầu trộm nhìn nàng, cuối cùng nói một câu: “Hoàng quý phi hẳn là chắn thay người khác, nên mới không còn.”
Nghe lời hắn nói, Viên Diệu Diệu cả người chấn động, không thể tin nổi.
Nàng chỉ thuận miệng hỏi một câu, vậy mà hỏi ra một bí mật động trời.
Cái chết của Viên Diệu Diệu không phải ngẫu nhiên, rất có thể ẩn chứamột bí mật cực kỳ quan trọng.
Hoàng thượng hiện nay đang “rửa sạch” triều đình, thế lực đứng sau Hiền phi trở thành mục tiêu tranh đấu chủ yếu. không biết lần này có phải Hoàng thượng nghĩ sai rồi không.
Hoặc là việc An quý nhân che chở Hiền phi, thực chất là để làm mồi nhử, dẫn Hoàng thượng cắn câu.
Nàng càng nghĩ càng thấy kinh hồn táng đảm, hơn nữa cũng khôngdám khẳng định ai là người có vấn đề.
“Đa tạ công công nhắc nhở, ta sẽ chú ý. hiện tại yến hội đã không còn mở nữa, phỏng chừng sẽ giảm rất nhiều phiền toái.
Viên Diệu Diệu miễn cưỡng xả ra một chút tươi cười, nhưng ai nhìn cũng thấy nàng không quá vui vẻ.
Quản công công cũng nhìn ra, hắn chỉ gật đầu.
“Chủ tử muốn Miêu tần nương nương thám thính bên phía Hoàng thượng, mấy động tác liên tiếp gần đây, đến cùng là vì chuyện gì, hoặc là vì ai?”
Cuối cùng cũng nói vào chuyện chính, nhưng hắn vừa nói xong, thiếu chút nữa làm Viên Diệu Diệu sợ đến ngây người.
Chủ tử đứng sau Quản công công này đến cùng là ai, lại có thể to gan lớn mật đến thế.
Nàng rõ ràng bị người ta coi là quân cờ mà lợi dụng, trong lòng vô cùng tức giận. Bởi vì nếu nàng thật sự đi thám thính, thoả hiệp mà làm quân cờ của hắn, chỉ sợ Viên Diệu Diệu sẽ bị chết thật thảm.
Có một sẽ có hai, Viên Diệu Diệu mà thường xuyên tiết lộ tung tích cùng ý tưởng trong lòng Hoàng thượng, cuối cùng sự hoài nghi sẽ rơitrên đầu nàng.
Rốt cuộc là nữ nhân trong hậu cung, Viên Diệu Diệu bồi ngủ vc lâu đến vậy, vẫn có thể hiểu rõ ý tứ của hắn.
Long Càn cung có vài cung nhân như thế, những người không đượchắn tín nhiệm, căn bản là không thể hỏi thăm loại tin tức này, càng không có khả nănàngg bán đứng hắn, cho nên, tính đi tính lại, chỉ có Viên Diệu Diệu nàng là có khả năng.
“Công công, chuyện này hình như quá khó khăn rồi. Hậu cung khôngđược phép tham gia chính sự. không có khẳ năng Hoàng thượng nóicho ta nghe, huống hồ, nếu như chủ động hỏi, chỉ sợ sẽ làm hắn ghét bỏ.”
Viên Diệu Diệu bất động thanh sắc cò kè mặc cả với hắn. Kỳ thật, nàngđã sớm biết hành động lần này của Hoàng thượng là nhằm vào ai, nhưng nàng không có ý định nói ra.
Nếu hiện tại sảng khoái đáp ứng, đến lúc sau không cho bọn họ đáp án, chỉ sợ sẽ bị cắn ngược. Chi bằng ngay từ đầu biểu hiện rằng việc đó quá khó khăn, nàng không có khả năng hoàn thành nhiệm vụ
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...