Ngay sau đó, Lưu Sở Họa tiếp tục cẩn thận tìm kiếm đồ vật cô muốn.
Ít lâu sau, đột nhiên có tiếng bước chân từ xa truyền đến.
Lưu Sở Họa xoay người nhìn qua phía cửa khép hờ, con ngươi hơi mở, “Tề Nhiên tới.”
Cô vung tay lên về phía camera, hoảng loạn tìm kiếm một nơi để trốn.
Sau đó, khán giả trơ mắt nhìn cô mở một cái tủ ra, dùng tay chống lên tủ nhẹ nhàng chui vào trong ngồi, sau đó hai tay cô ôm lấy đầu gối, cả người cô lập tức trốn vào trong ngăn tủ nhỏ hẹp còn không quên đuổi người quay phim đi.
Tuy nhiên Tề Nhiên không đợi người quay phim rời đi đã tiến vào như một cơn gió.
“Đây là gian lận, ở xa như vậy chỉ nghe tiếng bước chân mà có thể nhận ra là Tề Nhiên sao?”
“Trợn mắt há hốc mồm, cái ngăn tủ này dùng để đựng người sao?”
“Má ơi, Họa Họa học múa sao, xương cốt cô thật mềm.”
Phần bình luận lại ồn ào náo động lên.
Tề Nhiên hơi hoài nghi mà nhìn người quay phim một cái, “Lưu Sở Họa ở chỗ này đúng không?”
Người quay phim ngơ ngác lắc lắc đầu.
Tề Nhiên lướt qua anh ta, bắt đầu tìm người quanh căn phòng, vừa tìm vừa đả kích người khác, “Tôi đã nhớ rõ cậu, cậu là người quay phim của Lưu Sở Họa, chắc chắn cô ấy ở chỗ này.”
Tề Nhiên tìm dưới bàn sau tấm rèm đều không thấy, cuối cùng ánh mắt anh dừng lại trên một cái tủ, anh đi thẳng về hướng đó, hậu kỳ với biên tập cũng bắt đầu cực lực tạo ra một bầu không khí căng thẳng.
Sau đó anh nhanh chóng mở tủ ra, Lưu Sở Họa mỉm cười phất tay với anh, “Hi!”
“Đi ra.” Anh khí phách nói.
Lưu Sở Họa bĩu môi làm một cái biểu cảm đáng thương rồi chui từ trong ngăn tủ ra.
“Tề Nhiên.” Âm thanh mềm mại của cô hơi kéo dài, hình thành âm cuối vô cùng quyến rũ.
Tề Nhiên lạnh mặt vô tình phất tay với cô, “Bây giờ em muốn chủ động xoay người để anh xé hay muốn anh bạo lực một chút.”
Người xem: “A a a, muốn nhìn bạo lực!”
Lưu Sở Họa không hề áp lực bắt đầu làm nũng, “Thiếu gia, nô tỳ ngưỡng mộ thiếu gia nhất, nguyện đầu rơi máu chảy vì ngài.”
“Ừm, nếu nguyện ý làm vì ta vậy thì xoay người lại đi.”
“Sao thiếu gia có thể vô tình như vậy, lúc thích thì gọi người ta bảo bối tâm can, hiện tại không thích, ngay cả mặt em ngài cũng không muốn nhìn sao?”
Tề Nhiên: “…”
“Như vậy đi, em hỏi anh một vấn đề, nếu anh không thể trả lời trong ba giây thì thả em đi.” Lưu Sở Họa vươn ngón trỏ lên, “Thả em một lần này thôi được không.”
Tề Nhiên cảm thấy hứng thú, anh khoanh tay trước ngực, “Được, em hỏi xem.”
“Xin hỏi, nụ hôn đầu tiên của Tề Nhiên vào ngày nào?”
Não Tề Nhiên lập tức trống rỗng, anh sững sờ tại chỗ.
“Ha ha ha, đây là một cái bẫy.”, “Thiếu gia đừng nghe, đây là bẫy.”, “Cười khóc, loại vấn đề này trả lời ra mới thật sự mất mạng đó.”
“1, 2, 3!” Lưu Sở Họa đếm xong ba tiếng, xoay người chạy đi.
Tề Nhiên đứng tại chỗ bất đắc dĩ nhìn bóng dáng cô, một lúc lâu sau anh hơi mỉm cười, mang theo một chút ý vị cưng chiều.
Thời điểm họ gặp nhau lần thứ hai, Lưu Sở Họa đã tìm đủ đồ vật, trong lúc đó còn xé được hai cái bảng tên từ hai người khách mời, một người đánh lén, người còn lại một chọi một, sạch sẽ lưu loát, động tác nhanh nhẹn.
Bây giờ cô chỉ cần để đồ vật ở giữa sảnh tầng một là nhóm họ có thể giành chiến thắng.
Mà Tề Nhiên cũng không phải loại người thân sĩ sẽ nhường cho khách mời nữ, có lẽ với người con gái khác anh còn nhường nhịn một chút, nhưng đối mặt với bạn gái của mình anh càng không để ý những cái đó.
Lúc này đây, anh chặn cô tại lan can lầu hai, cúi đầu là có thể nhìn thấy đại sảnh lầu một, nhưng đến đó không thể tránh phải vòng qua Tề Nhiên mới được.
“Đã nói chỉ tha cho em một lần.” Khóe miệng anh cong cong có vẻ hơi ngông cuồng.
“Vậy bắt đầu xé đi.” Lần này Lưu Sở Họa không chịu thua xin khoan dung, cô cười cười vô cùng bình tĩnh.
Tề Nhiên đang chuẩn bị tiến lên, bỗng cô duỗi tay ra la lên một tiếng, “Chờ một chút, em buộc dây giày lại đã.”
Anh dừng lại lui về phía sau một bước.
Sau đó Lưu Sở Họa đột nhiên ngồi dậy, tay cầm lan can, cô nhẹ nhàng nhảy từ trên xuống.
Tề Nhiên mở to hai mắt, nhìn cô dẫm lên lan can sau đó thả người nhảy xuống một cái bục nhô ra dưới tầng một, đột nhiên cô bước một bước dài sau đó cầm một cây cột bên cạnh mạnh mẽ trượt xuống dưới.
Toàn bộ động tác không tạm dừng chút nào, xinh đẹp giống như một bộ điện ảnh bom tấn, nhưng bởi vì nó trong tình huống chân thật mà không hề có gì bảo vệ, đặc biệt làm mọi người kinh ngạc cảm thán không thôi.
Tề Nhiên mím chặt môi, sắc mặt anh đã trở nên vô cùng khó coi.
Lưu Sở Họa an ổn đứng vững mới ngẩng đầu lên kiêu ngạo cười với anh.
Trái ngược với khuôn mặt âm trầm của Tề Nhiên là những bình luận che khuất cả màn hình.
“Tôi có cảm giác chương trình này là giả, đây không phải là một chương trình giải trí sao? Sao tôi cảm thấy nó giống như một bộ phim hành động.”
“Trời ơi, thật nguy hiểm, Lưu Sở Họa quá liều mạng rồi.”
“A a a, thật là ngầu quá đi”
“Đột nhiên thật muốn nhìn Lưu Sở Họa diễn vai một nữ đặc vụ.”
“Kỹ thuật diễn thật tốt, khuôn mặt đẹp, công phu cũng tốt, Lưu Sở Họa cả ba cái đều có, quả thực là con cưng của trời.”
Sau khi cống hiến một hình ảnh xuất sắc như vậy, tất nhiên Lưu Sở Họa trở thành người chiến thắng trong trận cuối cùng của trò chơi này.
Cô chia sẻ phần thưởng với những người trong nhóm, họ ôm cô chúc mừng.
Tề Nhiên đứng ở một bên mỉm cười vô cùng miễn cưỡng.
Sau khi tập này của chương trình phát sóng, cư dân mạng nghị luận đến khí thế ngất trời, họ kinh ngạc cảm thán về những gì Lưu Sở Họa biểu hiện không giống với những người con gái khác trong giới giải trí, cô đặc biệt dũng cảm và thông minh, trước đây giới giải trí dường như có rất ít loại loại hình này.
Nhưng có lúc cô dịu dàng đáng yêu nhẹ giọng làm nũng, cũng có lúc cô bá đạo dũng cảm.
Họ cũng bàn luận về tương tác giữa hai người, chỉ cần hai người họ xuất hiện cùng màn ảnh, thật giống như trong không khí đều bốc lên bong bóng màu hồng phấn ngọt ngào.
Quay chương trình này xong, Lưu Sở Họa lại gây ra một tiếng vang lớn, Tề Nhiên có vẻ hơi buồn bực.
Lưu Sở Họa nhìn ra đó không phải ghen ghét mà là phẫn nộ với sự sợ hãi không thể che dấu.
Lúc này cô phục hồi tinh thần lại, nhận ra mình đã nhất thời xúc động làm một chuyện vô cùng nguy hiểm.
Lúc trước cô đứng trên lan can tầng hai cúi đầu nhìn xuống thấy cái gì đó giống như lối thoát được thiết lập sẵn, động tác kia cô đã từng đã làm vô số lần trong các bộ phim hành động lớn nhỏ.
Vào lúc đó, dường như bệnh nghề nghiệp mười mấy năm của cô bị phát tác, nhất thời cô xúc động lên rồi nhảy từ lầu hai xuống.
Tính ra động tác này cũng không nguy hiểm lắm, nó là động tác cơ bản trong phim hành động.
Nhưng nhìn khuôn mặt Tề Nhiên Lưu Sở Họa biết bây giờ đã không phải trước kia nữa, cô không còn là Hứa Cửu một ngày làm mấy chục động tác nguy hiểm, cô có bạn trai coi cô như bảo bối và anh luôn lặng lẽ che chở cô.
Nhìn thấy cô gặp bất cứ nguy hiểm gì anh cũng tức giận đến không nói ra lời.
Cô nhẹ nhàng kéo tay áo Tề Nhiên, “Thật xin lỗi.”
Tề Nhiên nhìn cô một cái, giận dỗi quay đầu qua chỗ khác.
“Đừng nóng giận, thật ra chỗ đó cũng không cao lắm.
Anh phải tin tưởng em, em lợi hại như vậy, làm sao có thể làm mình bị thương trên chương trình!” Cô sờ sờ cằm Tề Nhiên, “Đừng nóng giận, xụ mặt rất khó coi.”
“Anh biết em sẽ không bị thương.” Cuối cùng Tề Nhiên đáp một câu, “Nhưng mà anh đáng sợ như vậy sao? Em thà nhảy xuống lầu còn hơn có tiếp xúc gì với anh.”
Rõ ràng trước đó cô còn ôm ôm ấp ấp với người đàn ông khác nhiều lần như vậy, lúc đến lượt anh từ đầu đến cuối tay cũng không đụng vào một lần.
“Nghĩ đến việc em vì giành chiến thắng với những người đàn ông khác mới liều mạng như vậy, anh… thật sự tức giận.”
Lưu Sở Họa: Từ từ, có phải mình hiểu lầm cái gì hay không? Cho nên anh không phải lo lắng cho mình, quả nhiên vẫn là ghen mà thôi.
Cuối cùng, Tề Nhiên mặt dày mày dạn mà muốn chơi đồ ngọt play để bồi thường, Lưu Sở Họa dở khóc dở cười, cũng ỡm ờ cho anh thoải mái một chút.
Nhưng không biết có phải bởi vì gần đây nhiệt độ không khí chợt thấp hay không, da thịt Lưu Sở Họa lộ ra bên ngoài đột nhiên ngứa thật sự, Tề Nhiên liếm bao lâu cô cười bấy lâu, cuối cùng anh căm giận trực tiếp vác súng ra trận chấm dứt.
《 Chạy ngay đi 》 phát sóng không bao lâu, « Giấc mộng tình yêu » cuối cùng cũng phát sóng.
Tình tiết bộ phim này rất đơn giản, nhưng đạo diễn lại đặc biệt am hiểu cách sử dụng những hình ảnh đẹp với âm nhạc du dương, xây dựng ra một loại vẻ đẹp độc đáo.
Lưu Sở Họa sắm vai một cô gái câm xinh đẹp và đáng yêu, cả ngày đều mang theo nụ cười ấm áp, rõ ràng cô có những khiếm khuyết người thường không có, nhưng cô vẫn cười giống như chưa bao giờ bị tổn thương vì những khiếm khuyết đó.
Mà nam chính là một người có tài năng âm nhạc, nhưng bởi vì cha mẹ bức bách, anh ta đã trở thành một người không muốn chạm vào dương cầm.
Họ gặp nhau trên một thị trấn nhỏ yên tĩnh và xinh đẹp.
Một thiếu gia non nớt phản nghịch trốn nhà đi, điện thoại bị mất, tiền bị trộm, lần đầu tiên dũng cảm phản kích cha mẹ đã nhận thức được sự hiểm ác của xã hội này.
Anh ta ngồi xổm trên con đường lát đá xanh, Mặt Trời buổi chiều thật chói mắt, anh ta ngẩng đầu nhìn không trung tro bụi phất phới và nghe được một khúc dương cầm quen thuộc —— Listeria « Giấc mộng tình yêu »
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...