Người quái dị kia hỏi chàng: "Tiểu tử, bây giờ là thời đại nào của Hồng Hoang vậy?"
Hạo Thiên vội đáp: "Tiền bối, bây giờ không còn là thời đại Hồng Hoang nữa, đã cách thời đại Hồng Hoang mấy chục tỷ năm rồi."
"Mấy chục tỷ năm sao? Vậy thì những kẻ thù của ta bây giờ đã không còn nữa rồi." Ông ta tự lẩm bẩm, nhìn Hạo Thiên, trong mắt lóe lên một tia gian xảo.
Người quái dị kia nói với Hạo Thiên: "Tiểu tử, chúng ta gặp nhau là có duyên, giờ ta sắp chết rồi, ta muốn tìm một người truyền thừa trước khi chết, ngươi hãy quỳ xuống bái ta làm sư phụ, ta sẽ truyền toàn bộ công lực cho ngươi." Nói xong, ông ta cúi đầu xuống, như thể thực sự sắp chết đến nơi rồi nhưng trong mắt ông ta lại hiện lên một tia đắc ý.
Hạo Thiên nghe xong, bề ngoài cảm thấy như được ban cho ân huệ lớn nhưng trong lòng vẫn luôn cảm thấy hơi bất an, vì vậy chàng để bụng, đi đến trước mặt người quái dị quỳ xuống, bái sư.
Người quái dị kia nói với chàng: "Ngươi quay người đi, toàn thân thả lỏng, mở rộng tâm trí, ta sẽ truyền công lực cho ngươi."
Hạo Thiên vẫn không tin người quái dị kia sẽ đối xử tốt với mình như vậy nhưng lúc này mạng sống của mình nằm trong tay ông ta, không thể không nghe theo mệnh lệnh của ông ta, chỉ để lại một chút tâm trí, đề phòng bất trắc.
Người quái dị kia thấy Hạo Thiên quay người đi, ánh mắt gian xảo trong mắt càng thêm dữ dội, ông ta từ từ đưa bàn tay khô khốc của mình đặt lên đầu Hạo Thiên, ngay lập tức Hạo Thiên phát hiện cơ thể mình không thể cử động được.
Chàng rất muốn hỏi lão già này đã xảy ra chuyện gì nhưng chàng phát hiện mình không nói nên lời.
Lúc này, trong đầu lại vang lên giọng nói già nua của lão già, chỉ là lúc này không còn yếu ớt nữa, mà là đầy khí lực.
"Tiểu tử, phải trách là số ngươi không tốt, lúc ta sắp chết thì ngươi lại vào, đây là trời cao thương xót ta, ban cho ta một thân xác tốt như vậy, mặc dù ta bị nhốt ở đây mấy chục tỷ năm rồi nhưng không phải là loại tiểu tử hôi sữa như ngươi có thể đối phó được, ngươi vẫn nên ngoan ngoãn nhường lại thân xác này, ta mở lòng cho ngươi cơ hội đầu thai chuyển kiếp, nếu không thì đừng trách ta vô tình, khiến ngươi hồn phi phách tán." Nói xong, ông ta tăng tốc độ đoạt lấy, lúc này Hạo Thiên cảm thấy đầu đau như búa bổ nhưng chàng lại không kêu lên được, chỉ có thể cố gắng giữ vững phòng tuyến cuối cùng trong đầu nhưng theo sự tấn công của lão già, phòng tuyến cuối cùng cũng không giữ được.
Ngay khi Hạo Thiên tuyệt vọng, lão già sắp đoạt xá thành công thì nơi cuối cùng Hạo Thiên cố thủ trong đầu phát ra một luồng ánh sáng vàng, lão già như thấy thứ gì đó không thể tin được, vội vàng muốn rời đi nhưng luồng ánh sáng vàng đó không cho lão rời đi, cuối cùng lão già tự bạo nguyên thần, cũng gây ra tổn thương rất lớn cho nguyên thần của Hạo Thiên, Hạo Thiên ngất đi, không biết luồng ánh sáng vàng đó là gì, vội vàng sửa chữa nguyên thần của Hạo Thiên, tất nhiên, trong đó có một số mảnh vỡ nguyên thần của lão già hòa vào, điều này có nghĩa là sau này mặc dù vẫn là Hạo Thiên nhưng một số tính cách sẽ thay đổi.
Khoảng một ngày sau, Hạo Thiên tỉnh lại nhưng phát hiện trong đầu có thêm một số ký ức không phải của mình, chàng xem xét thì thấy đây đều là ký ức của lão già, chỉ không biết tại sao lại xuất hiện trong đầu mình.
Chàng giật mình, vội vàng tiến lên, phát hiện lão già đã chết, thoát chết trong gang tấc khiến chàng toát mồ hôi lạnh.
Sau đó, chàng xem lại những ký ức có thêm, phát hiện lời lão già nói là thật, ông ta thực sự là người thời đại Hồng Hoang, tên là Trương Tuấn nhưng tướng mạo lại bình thường, ở đại lục Hồng Hoang là nhân vật bị mọi người truy đuổi, mỗi khi nhắc đến ông ta, ai cũng nghiến răng nghiến lợi, hóa ra ông ta là một tên trộm, đã cưỡng bức rất nhiều phụ nữ ở đại lục Hồng Hoang, những người thân và bạn bè của những người phụ nữ đó đã vây bắt ông ta mấy lần nhưng đều bị ông ta trốn thoát.
Lần cuối cùng, ông ta còn táo bạo hơn, để mắt đến phu nhân của một người khổng lồ ở Hồng Hoang, kết quả không những không thành công mà còn bị người khổng lồ ở Hồng Hoang đó bắt được, người đó không giết ông ta, chỉ giam ông ta ở đây, cứ như vậy đã mấy chục tỷ năm.
Trong đầu Hạo Thiên hiện lên công pháp mà Trương Tuấn tu luyện là "Chân quyết Cửu Thiên ngự Nữ", tương truyền đây là công pháp tu luyện của vua Hiên Viên, chính nhờ công pháp này mà ông ta mới có thể ngự nữ ba nghìn phi thăng, truyền thuyết tu luyện bộ công pháp này chỉ cần có nữ tử song tu cùng thì công lực sẽ tăng lên rất nhanh.
Mà Trương Tuấn cũng tình cờ có được bộ công pháp này, vốn dĩ bộ công pháp này dùng cho hai người tâm đầu ý hợp tu luyện thì công lực sẽ tăng lên rất nhanh nhưng Trương Tuấn trước đây đã từng bị tổn thương về tình cảm, không còn tin vào bất kỳ tình cảm chân thành nào nữa, vì vậy ông ta đã dùng thủ đoạn đê hèn cưỡng bức mấy người phụ nữ, phát hiện công lực cũng tăng lên rất nhanh, vì vậy ông ta càng ngày càng biến bản gia tăng, cuối cùng trở thành tên trộm bị mọi người ở đại lục Hồng Hoang truy đuổi, cuối cùng bộ công pháp này lại tiện nghi cho Hạo Thiên.
Hạo Thiên từ từ tu luyện theo công pháp này, phát hiện quả nhiên cần phải có nữ tử tình nguyện song tu thì công lực mới có thể tăng lên nhanh hơn, không khỏi nghĩ đến Đường Hân Nhi, nghĩ thầm sau khi ra ngoài nhất định phải cùng nàng tu luyện.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...