Sổ Tay Sắc Đẹp Của Thiếu Niên Hồng Hoang


Đùi Phương Ngọc Tuệ run rẩy không theo nhịp điệu, cơ bắp bên trong co giật, hai tay dùng sức kéo đầu ra sau, miệng phát ra tiếng kêu thảm thiết như tiếng khóc, thành bên trong nóng bỏng co thắt không theo quy luật, miệng nàng kêu loạn xạ, nâng cặp tuyết lê tròn trịa lên, nhắm mắt lại, đầu lắc trái lắc phải, mái tóc cũng theo đó mà tung bay, trên mặt là vẻ vừa đau đớn vừa thỏa mãn như đang mơ, một lúc lâu sau mới dần dần giãn mày, môi đỏ hơi hé mở, cánh mũi phập phồng, thở nhẹ, Hạo Thiên ôm lấy eo nàng, dùng sức kéo nàng lên, đâm vào cặp tuyết lê nhô lên, để đâm vào nơi sâu nhất, Phương Ngọc Tuệ nằm ngửa trên giường, tuyết trắng, từ trong sự mệt mỏi phục hồi lại, miệng há to, đỏ bừng, run rẩy co giật, vô cùng tuyệt vời, Phương Ngọc Tuệ lắc đầu điên cuồng, tóc bay tung, toàn thân run rẩy, rên rỉ như thể bị kinh hãi: "Sâu hơn một chút nữa đi...!cây gậy thịt...!thật...!thật lớn...!không chịu nổi...!rồi...!a...!không được nữa...!a...!chịu không nổi nữa...!chàng giỏi quá..." Nhìn thấy Phương Ngọc Tuệ, tóc tai bù xù, dáng vẻ quyến rũ, đôi mắt như tơ, thân thể dưới người đẫm mồ hôi và nước, Hạo Thiên nói: "Ta sắp..."
Nghe Hạo Thiên nói, Phương Ngọc Tuệ điên cuồng vặn vẹo phối hợp với chàng, tiếp nhận cú thúc cuối cùng của Hạo Thiên, từng chút từng chút một phóng thích, từng chút từng chút một tiến vào.
"...!a...!rồi...!ta lại đến rồi..."
Đột nhiên Hạo Thiên cảm thấy Phương Ngọc Tuệ co giật dữ dội, hai người ôm chặt lấy nhau, nóng bỏng như nước sôi, cảm thấy tê dại vô cùng, cuối cùng Hạo Thiên không nhịn được mà xuất ra, hai người cùng lúc đạt đến cao trào.
Xong việc, ba người ôm chặt lấy nhau, Bạch Linh Phượng đã hoàn toàn bị Hạo Thiên chinh phục, lúc nãy khi làm tình, Phương Ngọc Tuệ đã nói với Hạo Thiên rằng người phụ nữ xinh đẹp này tên là Bạch Linh Phượng.


Hạo Thiên tay trái ôm Phương Ngọc Tuệ, tay phải ôm Bạch Linh Phượng, hưởng trọn phúc phận của người đàn ông có nhiều vợ.

Còn hai người phụ nữ xinh đẹp thì nằm im trong vòng tay Hạo Thiên, tận hưởng hạnh phúc hiếm có này.
Sáng hôm sau, Hạo Thiên tỉnh dậy từ trong giấc mơ, lúc này bên cạnh chỉ còn Phương Ngọc Tuệ, Bạch Linh Phượng đã dậy đi chuẩn bị bữa sáng, Hạo Thiên không khỏi có chút cảm động trước sự đảm đang của Bạch Linh Phượng, lúc này, Hạo Thiên xoay người, trong mũi ngửi thấy mùi hương thanh thoát đặc trưng trên người Phương Ngọc Tuệ, chàng ôm chặt lấy nàng, trêu chọc: "Nương tử ngoan, tỉnh rồi sao?"
Phương Ngọc Tuệ đã tỉnh từ lúc Hạo Thiên xoay người, bây giờ Hạo Thiên dùng hai tay ôm chặt lấy nàng, vật khổng lồ của nam nhân bên dưới trực tiếp đỉnh vào giữa hai đùi nàng, Phương Ngọc Tuệ mặt đỏ bừng nói: "Thiếp đã tỉnh rồi."
Hạo Thiên cười nói: "Nương tử ngoan đã tỉnh rồi, vậy chúng ta hãy làm chuyện của vợ chồng đi."
"A?"
Phương Ngọc Tuệ nghĩ đến chuyện tối qua Hạo Thiên một mình đại chiến với hai người bọn họ, bây giờ vẫn còn sung sức như vậy, trong lòng không khỏi bội phục năng lực cường hãn của Hạo Thiên.

Lúc này một mình đối mặt với chàng, trong lòng không khỏi có chút sợ hãi.

Còn Hạo Thiên thấy vẻ mặt của Phương Ngọc Tuệ, không nói một lời liền hôn lên đôi môi anh đào của Phương Ngọc Tuệ, bốn cánh môi nóng bỏng dán vào nhau, không biết từ lúc nào, quần áo của họ đã cởi hết, ôm hôn nhau sâu sắc, lưỡi của hai người quấn lấy nhau, quấn lấy nhau không thể phân biệt được.

Hơi thở của Phương Ngọc Tuệ bắt đầu trở nên gấp gáp, bộ ngực càng bắt đầu phập phồng nhanh chóng, cặp tuyết lê căng tròn trước ngực Hạo Thiên không ngừng phồng lên, run rẩy, khiến Hạo Thiên vô cùng phấn khích, Hạo Thiên đưa tay vuốt ve cặp tuyết lê đầy đặn và đàn hồi của Phương Ngọc Tuệ, không ngừng vuốt ve những nơi nhạy cảm trên toàn thân nàng.
Người của Phương Ngọc Tuệ mềm mại uyển chuyển, tràn đầy sức hấp dẫn của phụ nữ, vô cùng nhạy cảm; đôi chân dài như thông, mềm mại, trắng trẻo như ngọc; cả người giống như hoa đào nhỏ nước, đẹp tuyệt trần, toàn thân Phương Ngọc Tuệ tỏa ra hương thơm đặc biệt ấm áp, từng sợi từng sợi bay vào mũi Hạo Thiên, đánh vào dây đàn trong lòng Hạo Thiên, Hạo Thiên nhìn Phương Ngọc Tuệ tuyệt đẹp, thực sự không thể kìm nén được ý định ăn tươi nuốt sống nàng, cúi đầu xuống, trên cặp tuyết lê tràn đầy sức hấp dẫn của Phương Ngọc Tuệ mà liếm láp.

Phương Ngọc Tuệ bị Hạo Thiên liếm láp đến mức vô cùng phấn khích, nhẹ nhàng rên rỉ, không ngừng run rẩy đôi chân, vặn vẹo thân ngọc ngà, hai tay ôm chặt lấy đầu Hạo Thiên đang vùi vào giữa hai tuyết lê của nàng không buông.
"A...!phu quân...!thật là tốt...!khó chịu quá...!phu quân tốt...!đừng hành hạ thiếp nữa...!tha cho thiếp đi..."
Lúc này Phương Ngọc Tuệ giống như một con cừu non chờ bị giết, không ngừng rên rỉ, ám chỉ, khiến toàn thân Hạo Thiên nóng bừng, lửa tình như thiêu đốt.

Hạo Thiên ôm lấy Phương Ngọc Tuệ, trên cơ thể xinh đẹp động lòng người của Phương Ngọc Tuệ, chuẩn bị hưởng thụ thật tốt, cũng để Phương Ngọc Tuệ đạt được khoái lạc tột đỉnh.
Lúc này Phương Ngọc Tuệ đã không chịu nổi sự kích thích của tình dục, nước giống như suối trong trên núi, không ngừng chảy ra ngoài; dưới sự tưới tắm của tình yêu, càng trở nên tươi tắn rực rỡ, tươi đẹp động lòng người.

Hạo Thiên không kìm được mà tiến vào, đi kèm theo đó là tiếng kêu thảm thiết "A..." của Phương Ngọc Tuệ, trong lúc tình thế cấp bách cũng chẳng màng đến sự xấu hổ, liên tục kêu lên.

Lâu lắm sau, Hạo Thiên mới ra khỏi, Phương Ngọc Tuệ thoải mái vô cùng, liên tục rên rỉ, rên thật hay, người tốt.

Chỉ thấy nàng eo thon lắc lư, chân ngọc đạp, biểu cảm của nàng đẹp vô cùng, tình tứ dạt dào, mặt ửng hồng, thở ra như tơ như hoa lan, đôi mắt đẹp vừa mở vừa nhắm, khiến Hạo Thiên nhìn mà máu dồn lên não, tim đập nhanh hơn, tự nhiên càng thêm ra sức.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui