Mỹ phụ cảm thấy truyền đến từng đợt cảm giác tê dại, nàng cảm thấy mình sắp tan chảy, thành âm đạo co giật, một lượng lớn dịch nhờn chảy ra từ bên trong.
Hạo Thiên ra vào mạnh mẽ, tay bóp lấy bộ ngực kiêu hãnh của nàng, thưởng thức hương vị mềm mại, mỹ phụ dưới sự uy mãnh của Hạo Thiên nhanh chóng lên đỉnh, trong miệng không ngừng kêu lên: "Ồ...!chàng thật tốt...!a...!ta...!sắp chịu không nổi rồi...!sắp bị chàng làm vỡ mất...!chàng tha cho ta đi..."
Tiếng rên rỉ như nhạc tiên tiếp tục truyền vào tai Hạo Thiên, chui vào tận đáy lòng chàng, dấy lên bản năng thú tính điên cuồng, hoang dã và nguyên thủy hơn.
Hạo Thiên đỡ lấy vòng eo tròn trịa dài lâu của mỹ phụ, cây gậy thịt hoàn toàn ở bên trong, đâm vào nơi sâu thẳm của nàng không ngừng co bóp, liên tục lên đỉnh, bắp chân đá loạn, run rẩy, thân thể mềm mại co giật: "Lên đỉnh rồi...!chàng làm ta lên đỉnh rồi...!ta chịu không nổi nữa...!a...!không được rồi...!chết mất..."
Nhưng lời cầu xin của mỹ phụ không khiến Hạo Thiên dừng lại, ngược lại càng ngày càng mạnh mẽ, càng ngày càng nhanh, tiếng rên rỉ của nàng cũng ngày càng lớn, lúc này, Hạo Thiên cảm thấy bên trong mỹ phụ co rút lại, tiếp theo một luồng dịch nhờn phun ra từ bên trong, nàng lại lên đỉnh một lần nữa, mỹ phụ hét lên một tiếng, có chút muốn ngất đi, Hạo Thiên biết mỹ phụ đã đạt đến cực hạn, vội vàng truyền một luồng chân khí từ trong tay sang cho nàng, nàng mới đỡ hơn một chút.
Mỹ phụ không ngờ Hạo Thiên lại dịu dàng như vậy, từ bàn tay chàng truyền đến luồng khí nóng, mỹ phụ đương nhiên biết đó là chân khí của Hạo Thiên, mỹ phụ không luyện bất kỳ võ công nào, cho nên căn bản không thể chịu đựng được sự sung sướng của Hạo Thiên trong thời gian dài, mà sau khi nàng lên đỉnh, Hạo Thiên lại ân cần truyền chân khí cho nàng, điều này khiến nàng vô cùng cảm động, cũng chính sự quan tâm nhỏ bé này của Hạo Thiên đã khiến mỹ phụ hoàn toàn khuất phục.
Mỹ phụ tiếp nhận nội khí, khuôn mặt lại bắt đầu ửng hồng, đôi mắt động tình nhìn Hạo Thiên, trong miệng lẩm bẩm nói: "Tại sao chàng lại dịu dàng như vậy?"
Hạo Thiên nhìn mỹ phụ với vẻ mặt dịu dàng, nói: "Bởi vì nàng là phu nhân tốt của Hạo Thiên ta, từ hôm nay trở đi, nàng chính là thê tử của ta."
"Hạo Thiên, Hạo Thiên."
Mỹ phụ trong miệng lẩm bẩm gọi tên Hạo Thiên, hóa ra người đàn ông này tên là Hạo Thiên, khi nàng gọi tên chàng, trong lòng cảm thấy một chút ngọt ngào.
Nàng ngẩng đầu nhìn lên, vừa vặn nhìn thấy Hạo Thiên nhìn mình với vẻ mặt dịu dàng, đôi mắt đó tràn đầy tình cảm, khiến mỹ phụ xấu hổ cúi đầu, Hạo Thiên thấy dáng vẻ thẹn thùng của nàng, liền cười lớn một tiếng: "Phu nhân tốt, đừng xấu hổ nữa, nàng phải nhớ, sau này nàng chính là nữ nhân của Hạo Thiên ta."
Mỹ phụ lại bị Hạo Thiên ôm chặt vào lòng, thẹn thùng muốn thoát khỏi vòng tay của Hạo Thiên nhưng tình cảm trước đó đã dùng hết sức lực của nàng, đành để mặc thân thể mềm mại bị Hạo Thiên ôm chặt, Phương Ngọc Tuệ ở bên cạnh nhìn thấy dáng vẻ của muội muội, biết nàng đã bị tiểu phu quân trước mắt khuất phục, cười nói: "Muội muội, bây giờ biết hạnh phúc rồi chứ?"
Lời nói của Phương Ngọc Tuệ càng khiến nàng thêm thẹn thùng nhưng lúc này được Hạo Thiên ôm vào lòng, không nhìn thấy mặt nàng, chỉ nghe nàng trách móc: "Chị còn nói nữa, bị các người bắt nạt như vậy, hại người ta thành ra thế này."
"Ha ha."
Phương Ngọc Tuệ cười khúc khích: "Được rồi, sau này chúng ta đều là người của tiểu phu quân."
Nói xong, dùng thân thể nóng bỏng của mình cọ xát vào lưng Hạo Thiên, hóa ra trước đó Phương Ngọc Tuệ ở bên cạnh xem kịch, ngọn lửa trong cơ thể đã sớm bùng cháy, bây giờ thấy Hạo Thiên và mỹ phụ đã ngừng chiến, đương nhiên nàng hy vọng Hạo Thiên có thể thương yêu nàng.
Hạo Thiên cũng phát hiện ra phản ứng của Phương Ngọc Tuệ, ôm mỹ phụ dịu dàng nói: "Phu nhân tốt, nàng nghỉ ngơi một chút trước, ta còn phải thương yêu nàng ấy nữa."
Nói xong, phản tay ôm lấy Phương Ngọc Tuệ, để nàng nằm ngửa trên giường.
Mỹ phụ nghĩ đến việc Hạo Thiên còn sức chiến đấu, tò mò nhìn hai người trên giường, nàng không ngờ Hạo Thiên lại có sức lực tốt như vậy, nếu là Tần Thiên thì đã sớm không được rồi, bây giờ trong lòng nàng, vô hình trung lại có thêm vài phần hảo cảm với Hạo Thiên.
"Hóa ra phu nhân đã chịu không nổi từ lâu rồi, ta đến ngay đây."
Hạo Thiên cười khẽ, cầm lấy cây gậy thịt cứng rắn vô cùng, nhắm vào hoa tâm của Phương Ngọc Tuệ, rồi tiến vào.
"A...!to quá...!a..." Phương Ngọc Tuệ thở hổn hển, rên rỉ.
Vì đã xem trước đó nên hoa tâm của nàng đã sớm ướt át vô cùng, cho nên sau khi Hạo Thiên tiến vào, liền bắt đầu điên cuồng chuyển động trên thân thể trắng nõn, mềm mại như không xương của Phương Ngọc Tuệ, cây gậy thịt ra vào dữ dội trong khe núi chật hẹp, Phương Ngọc Tuệ trong cơn sóng dữ chỉ cảm thấy cây gậy thịt to lớn đáng sợ của Hạo Thiên ngày càng điên cuồng lao vào sâu trong khe núi của mình, khoái cảm nhanh chóng lan khắp toàn thân, trong miệng không ngừng kêu lên: "Phu quân...!em lên đỉnh rồi...!lên đỉnh rồi...!ư...!thật tàn nhẫn...!chàng...!ồ...!em sắp...!mất rồi...!ái da...!a...!cho...!tiểu bảo bối của em..." Phương Ngọc Tuệ không tự chủ được mà rên rỉ, tiếng rên rỉ mềm mại, Hạo Thiên không kiêng nể gì mà trừng phạt thân thể trắng nõn, mềm mại như không xương dưới thân này, cây gậy thịt to cứng rắn lại hung hăng đâm sâu vào trong cơ thể nàng, cây gậy thịt hung bạo đâm vào miệng nhỏ nhắn của nàng, ngang ngược ra vào trong khe núi chật hẹp đó, cây gậy thịt ra vào, ép từng dòng dịch trắng dính đặc chảy ra từ lỗ nhỏ của nàng, cây gậy thịt không ngừng tiến sâu vào thăm dò nơi sâu nhất trong cơ thể Phương Ngọc Tuệ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...