Hạo Thiên thấy dáng vẻ của mỹ phụ, biết nàng đã bị mình chinh phục, nếu không thì lúc này nàng đã ra tay từ lâu rồi, cũng sẽ không ở đây nói chuyện phiếm với mình, trong lòng không khỏi hào hùng, trong miệng trêu chọc nói: "Ha ha, anh đến làm gì không quan trọng, quan trọng là anh đã có được mỹ nhân là em rồi, từ nay về sau mỹ nhân là của anh, đúng rồi, mỹ nhân, em vẫn chưa nói cho anh biết em tên gì nhỉ?"
"Ha ha, người ta tên là Phương Ngọc Tuệ, anh nhớ cho kỹ.
Nói mau, anh tên gì, cướp đi sự trong trắng của người ta mà không chịu nói tên cho người ta biết." Phương Ngọc Tuệ không chịu nói, đồng thời không ngừng cọ xát thân hình nóng bỏng vào Hạo Thiên, thân hình nóng bỏng của Phương Ngọc Tuệ lại khiến tiểu huynh đệ của Hạo Thiên không tự chủ được mà đứng thẳng lên, thấy dáng vẻ giận dỗi của Phương Ngọc Tuệ, Hạo Thiên vô cùng rung động, hắn đã coi Phương Ngọc Tuệ là người phụ nữ của mình, vì vậy ôm nàng vào lòng nghiêm túc nói: "Được, ta nói cho nàng biết, ta tên là Hạo Thiên, lần này đến phái Tuyết Sơn là có một chuyện lớn phải làm, tuy nhiên, trước khi ta nói cho nàng biết chuyện lớn này, nàng phải hứa với ta là phải giữ bí mật, không được nói cho người khác biết, tất nhiên, khi cần thiết nàng còn phải giúp ta, được không?"
Phương Ngọc Tuệ bị vẻ nghiêm túc của Hạo Thiên làm cho sợ, lại nghe Hạo Thiên nói có chuyện lớn, trong lòng vô cùng tò mò, vội vàng nói: "Được, ta đảm bảo không tiết lộ bí mật của anh, anh yên tâm đi." Hạo Thiên nghe xong lời của Phương Ngọc Tuệ, liền nói ra kế hoạch đối phó với phái Tuyết Sơn của mình, Phương Ngọc Tuệ nghe xong vô cùng kinh ngạc, sau đó trong lòng nghĩ đến điều gì đó, đôi mắt lộ ra ánh hận thù, nhìn Hạo Thiên nói: "Được, ta nhất định sẽ phối hợp với anh."
Hạo Thiên thấy ánh hận thù trong mắt Phương Ngọc Tuệ, liền hỏi nàng đã xảy ra chuyện gì, Phương Ngọc Tuệ cũng kể lại ngọn nguồn cho Hạo Thiên.
Hóa ra cả ba người bọn họ đều không phải tự nguyện gả cho Tần Thiên, mà là bị Tần Thiên lấy cha mẹ ra uy hiếp ép buộc đồng ý gả cho hắn, nếu không sẽ giết cha mẹ của họ, vì an toàn của cha mẹ nên họ đành phải nhẫn nhục chịu đựng gả cho Tần Thiên.
Do đó, trong mắt các đệ tử phái Tuyết Sơn, bốn người họ là tình đầu ý hợp mà kết hợp với nhau, thực tế thì ba người họ đều bị ép buộc, vì vậy cả ba đều hận Tần Thiên đến tận xương tủy nhưng bề ngoài không thể không giả vờ rất yêu hắn.
Hạo Thiên nghe xong vô cùng tức giận, vốn dĩ hắn còn thấy hơi bất an với cách biến Tần Thiên thành con rối này nhưng không ngờ Tần Thiên lại đê tiện như vậy, biến hắn thành con rối vẫn còn quá nhẹ nhàng với hắn, Hạo Thiên vội vàng an ủi Phương Ngọc Tuệ, nói rằng nhất định sẽ báo thù cho nàng.
Phương Ngọc Tuệ nhìn khuôn mặt tuấn tú của Hạo Thiên, suy nghĩ một chút, rồi nói với hắn: "Nếu anh có thể thu phục hai chị em của tôi thì khả năng thành công của kế hoạch này sẽ càng lớn." Hạo Thiên nghe Phương Ngọc Tuệ nói đến hai chị em của nàng, ánh mắt lập tức sáng lên, trong đầu hiện lên hình ảnh của hai người phụ nữ khác của Tần Thiên, trong lòng trở nên vô cùng nóng bỏng.
Phương Ngọc Tuệ nhìn thấy dáng vẻ lúc này của Hạo Thiên, trong lòng vô cùng ghen tị, hai tay véo vào chỗ mềm mại của hắn, Hạo Thiên vội vàng cầu xin tha thứ.
Phương Ngọc Tuệ nói với hắn: "Ngày mai tôi sẽ hẹn hai chị em tôi đến đây, đến lúc đó có thể thu phục được họ hay không thì tùy thuộc vào anh."
Hạo Thiên vội vàng vỗ ngực nói: "Tôi nhất định có thể thu phục được họ."
Phương Ngọc Tuệ rất coi thường sự tự phụ của hắn, nói với hắn: "Đến lúc đó thất bại thì xem anh nói thế nào?"
Hạo Thiên chỉ vào tiểu huynh đệ của mình, ám muội nói với nàng: "Nàng đã từng trải nghiệm sức mạnh của nó, có nó ở đây, còn sợ có mỹ nữ nào không bị ta bắt vào tay sao?"
Phương Ngọc Tuệ nhìn dáng vẻ của hắn, thẹn thùng vùi đầu vào lòng Hạo Thiên.
Hạo Thiên bị dáng vẻ của Phương Ngọc Tuệ làm cho trong lòng nóng như lửa đốt, nếu không phải vì lo lắng cho cơ thể của Phương Ngọc Tuệ, hắn đã sớm đè nàng xuống vui vẻ một phen nhưng hắn biết, chuyện như vậy còn dài dài.
Sáng hôm sau, Hạo Thiên mở mắt, hắn thấy Phương Ngọc Tuệ nằm trong lòng mình, thân thể trần trụi.
Nghĩ đến việc chỉ trong một đêm đã thu phục được tiểu thiếp của chưởng môn phái Tuyết Sơn, trong lòng hắn không khỏi đắc ý, còn Tần Thiên thì đầu đã xanh um nhưng vẫn không hề hay biết.
Hạo Thiên thấy Phương Ngọc Tuệ vẫn đang ngủ, hắn không nhịn được mà ngắm kỹ người đẹp đang chìm trong giấc mộng này, phát hiện nàng thật xinh đẹp, dù so với sư phụ của mình cũng chỉ kém một chút, mà về sau người phụ nữ này sẽ thuộc về mình, nghĩ đến đây, Hạo Thiên muốn cười lớn nhưng nghĩ đến đây vẫn là địa bàn của kẻ địch nên hắn đành nhịn.
Phương Ngọc Tuệ cảm thấy có người đang nhìn mình, nàng từ từ mở mắt, chỉ thấy đôi mắt của Hạo Thiên không ngừng đảo qua đảo lại trên cơ thể nàng, nàng lập tức cảm thấy rất xấu hổ, đôi má đỏ bừng lên.
Hạo Thiên cũng bị vẻ đẹp của nàng làm cho lửa trong lòng bùng cháy, huynh đệ đứng thẳng, nếu không phải vì nghĩ đến việc nàng đêm qua đã vất vả như vậy, nhất định hắn đã không nhịn được mà ôm nàng làm một chút vận động buổi sáng.
Phương Ngọc Tuệ cũng cảm nhận được dáng vẻ của Hạo Thiên lúc này, nàng vội vàng giật mình, nàng không thể chịu đựng được việc Hạo Thiên hành hạ thêm lần nữa, nàng vội vàng bảo Hạo Thiên xuống.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...