Chương 37.2: Cốt truyện này đã đến hồi sụp đổ (9)
Người thứ hai vậy mà lại không phải là Mộ Dung Tường.
Trên thực tế Mộ Dung Tường là một người vô cùng tỉnh táo và biết kiềm chế, cũng giỏi về ẩn nhẫn.
Kiếp trước anh ta còn ẩn nhẫn đến lúc bản thân nắm được quyền lực thật sự của nhà Mộ Dung thì mới bắt đầu ra tay hành động.
Một đời này chắc chắn cũng sẽ không bại lộ hành tung của mình quá sớm.
Huống chi bởi vì quan hệ giữa Vương Nhị Nha và Mộ Dung Cần khiến cho anh ta hiểu rõ khả năng mình và Diêu Doanh Tâm đến được với nhau thật sự quá nhỏ.
Diêu Thiên Thiên còn từng cảm thấy nghi ngờ: Những lần ông già nhà Mộ Dung dùng gậy đánh uyên ương, rất có khả năng cũng có sự nhúng tay của con chó săn Mộ Dung Tường này.
Người còn lại chính là THƯỢNG, QUAN, LẪM – người bị “bắt cóc” chung với Diêu Doanh Tâm năm đó! Diêu Thiên Thiên quả thực không còn gì để nói với cái cốt truyện ngoan cố này.
Bởi vì Thượng Quan Lẫm đã gặp nữ chính từ sớm, thế nên cốt truyện hào môn máu chó bị anh trai hãm hại linh tinh gì đó đã biến mất không còn dấu vét, trực tiếp mở ra bàn tay vàng của nữ chính nắm giữ gia tộc Thượng Quan! Quá lừa người rồi đó!
Cứ như vậy Thượng Quan Lẫm trở thành nam chính đạt được quyền lực sớm nhất.
Anh ta hỏa tốc dọn nhà đến thành phố B, đứng từ xa điều khiển việc buôn bán ở tỉnh H, còn bản thân lại chạy đến trường học của Diêu Doanh Tâm làm thầy giáo dạy SỐ, HỌC!
Có cần lừa người đến vậy không hả! Lật bàn!
Diêu Thiên Thiên đã hoàn toàn cạn lời rồi.
Cô thật sự quá sốc vì độ não tàn của mấy tên nam chính này.
Tuy nhiên Thượng Quan Lẫm lại là một người rất có năng lực, ít nhất có 60% người làm việc ở tỉnh H là nhân viên của anh ta.
Anh ta cũng không giống các nam chính khác mở rộng việc buôn bán ra cả nước, mà lựa chọn “thống trị” nền kinh tế của cả một tỉnh.
Ở tỉnh H, Thượng Quan Lẫm chính là vua.
Hơn nữa Diêu Thiên Thiên cũng có hảo cảm với anh ta.
Bởi vì người đàn ông này rất chín chắn.
Cho dù anh ta bị cốt truyện hãm hại trở thành một tên biến thái cuồng loli, nhưng Thượng Quan Lẫm vẫn là một người bình tĩnh, biết kiềm chế.
Điều thể hiện rõ ràng nhất chính là, anh ta là người đối xử bình thường với Diêu Thiên Thiên nhất trong cái trường này!
Không nịnh nọt lấy lòng, cũng không ghét bỏ cô.
Anh ta dạy học như một giáo viên bình thường, lẳng lặng chờ nữ chính lớn lên.
Không thổ lộ, cũng không nhắc tới chuyện cũ, giống một người hộ vệ yên lặng đứng ở đằng sau.
Diêu Thiên Thiên tin chắc rằng, trước khi Diêu Doanh Tâm trưởng thành, anh ta sẽ không bộc lộ tình cảm của bản thân.
Nếu anh ta vẫn tiếp tục duy trì phong độ như hiện giờ, Diêu Thiên Thiên cảm thấy có lẽ mình sẽ đồng ý tiếp nhận người em rể trung khuyển* này.
*Một lòng một dạ nghe theo, trung thành với người mình yêu.
Bởi vậy, trong số nam chính cũng chỉ có Nam Cung Tiêu Phong là chưa lộ diện.
Cậu ta vẫn ra nước ngoài giống như trong nguyên tác.
Cũng may thứ đáng mừng nhất chính là Nam Cung Sở không bị phán tử hình, chỉ bị phán tù chung thân.
Có Nam Cung Tiêu Minh “chăm sóc”, ông ta sẽ không phải chịu quá nhiều khổ khi ở trong tù.
Diêu Thiên Thiên nghe loáng thoáng Mộ Dung Cần từng nói, Nam Cung Sở đã trở thành thủ thư trong tù.
Nhiệm vụ của ông ta là mở cửa thư viện cho những tù nhân khác, hơn nữa chỉ mở cửa cho những tù nhân bình thường, còn những tù nhân có khuynh hướng nguy hiểm thì sẽ không được mở.
Ở đó cũng không có nhiều người, Nam Cung Sở chỉ cần dọn dẹp lại đống sách báo là đủ.
Đây là công việc có thể nói là vô cùng nhàn nhã.
Chỉ cần chưa chết là sẽ có cơ hội rửa sạch oan khuất.
Khi nghe được tin Nam Cung Sở phải ở tù chung thân, Diêu Thiên Thiên không tỏ ra buồn bã giống như những người khác, trái lại còn bắt đầu lạc quan lên.
Mặc kệ như thế nào, cốt truyện vẫn đang thay đổi từng chút một.
Nam Cung Tiêu Minh vì cứu Nam Cung Sở mà ra tay vô cùng tàn nhẫn, lấy thủ đoạn sét đánh không kịp bưng tai chấn chỉnh những tên không biết thân biết phận trong bang.
Anh ta cũng mạnh mẽ thực hiện kế hoạch “thanh lọc”, đã có không ít thuộc hạ được quay trở về cuộc sống như những người bình thường.
Nam Cung Tiêu Minh không chỉ tự mình tham gia vào chuyện này, trái lại còn tiếp nhận toàn bộ công việc từ tay Nam Cung Sở, làm cho nhà Nam Cung gia bắt đầu vào kỳ ngủ đông, dự định sẽ đánh ra một đòn nặng ký vào đối thủ trước khi việc thanh lọc được hoàn tất.
Bởi vì vô cùng bận rộn, mấy năm nay Diêu Thiên Thiên rất ít khi nhìn thấy anh ta.
Chỉ biết người đàn ông này càng ngày càng trở nên thâm trầm, đã không còn nụ cười ấm áp của năm đó, nhưng lại có thêm một phần chín chắn và cả ý thức trách nhiệm.
Đã hơn một năm rồi chưa được nhìn thấy Nam Cung Tiêu Minh, Diêu Thiên Thiên cũng đã lặng lẽ lột xác trong khi anh ta còn đang bận tối mắt tối mũi.
Người đang lặng lẽ lột xác còn có cả Tề Lỗi.
Người đàn ông này ngoại trừ việc càng ngày càng cao ra, sự nghiệp cũng càng lúc càng phát triển.
Nửa năm trước bởi vì bị thuộc hạ phản bội, công ty vừa mới khởi bước của anh đã gặp phải đả kích trầm trọng.
Trong lúc công ty đang rơi vào tình trạng thiếu vốn, Diêu Thiên Thiên lại một lần nữa ra tay giúp đỡ.
Chẳng qua có một sự khác biệt là, lần trước cô tham ô tiền tiết kiệm mà Vương Nhị Nha cho mình, còn lúc này lại là số tiền Diêu Thiên Thiên kiếm được từ việc đầu tư thành công.
Sáu vạn đồng năm đó đã tăng lên gấp mười lần, cũng coi như là một số tiền lớn, khó khăn lắm mới giải quyết được tình trạng khẩn cấp của Tề Lỗi.
Kể từ lúc sự nghiệp của anh gặp phải nguy cơ đến giờ, đây là lần đầu tiên Tề Lỗi hẹn gặp cô.
Trong lúc ăn cơm, anh đã trộm nhéo nhéo tay của Diêu Thiên Thiên vô số lần.
Cô biết, đây là ám hiệu lát nữa hai người sẽ lén gặp mặt, Tề Lỗi có chuyện muốn nói riêng với cô.
Có lẽ là trả tiền chăng? Công ty của Tề Lỗi đã thoát khỏi tình trạng nguy hiểm, càng ngày càng nổi danh, hẳn là sẽ trả cả vốn lẫn lời cho cô.
Diêu Thiên Thiên đã quyết định rồi, sau khi Tề Lỗi trả tiền, cô sẽ dùng toàn bộ số tiền đó mua cổ phiếu niêm yết của công ty anh, có thể nói là kiếm lời dễ dàng mà không sợ rủi ro.
Sau khi ăn xong, mấy người lập tức về nhà.
Bọn họ đã dọn tới khu biệt thự ở trong khu quy hoạch vườn Tinh Hải từ lâu.
Hai nhà vẫn là hàng xóm, chỉ có Diêu Doanh Tâm và Diêu Đại Vĩ ở chỗ khác.
Lúc tài xế đón cô ta về nhà, cô gái nhỏ vẫn luôn dõi mắt trông theo Vương Nhị Nha và Diêu Thiên Thiên, bộ dạng đáng thương cực kỳ.
Đầu tiên Vương Nhị Nha đưa Diêu Thiên Thiên về nhà.
Sau khi nhận được một cuộc điện thoại, bà còn chưa kịp thay quần áo đã phải ra ngoài.
Một người bạn có chồng ngoại tình đang uống rượu, hiện giờ rất cần sự an ủi, thế là bà quyết định đi khuyên nhủ cô bạn ấy.
Vương Nhị Nha đi chưa được bao lâu, Tề Lỗi đã chạy tới gõ cửa.
Vương Nhị Nha cũng không thuê bảo mẫu, chỉ có người giúp việc sẽ đến quét dọn theo giờ, thế nên trong nhà bây giờ chỉ có một mình Diêu Thiên Thiên.
Tề Lỗi vừa vào cửa đã giống như trước kia ôm chầm lấy Diêu Thiên Thiên vào lòng, vùi đầu vào cổ cô, hung hăng hít lấy mùi hương trên người cô.
“Anh rất nhớ em.” Anh vẫn thẳng thắn bộc trực như vậy.
Tác giả có lời muốn nói: Chương thứ hai ~~~ Đã hoàn thành hai chương.
Có lẽ thời gian cập nhập sẽ đổi thành 6 giờ chiều, có lẽ vậy…
Chu Chu Phương Phương tặng một Tia Sét, ôm lấy hung hăng hôn một chút, ╭(╯3╰)╮!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...