Sổ Tay Công Lược Nam Chính Của Một Trà Xanh Chuyên Nghiệp


Bây giờ mọi người trong hội trường đang hết sức mong chờ bằng chứng mà Hạ Thất đưa ra.

Vào đúng 8 giờ thì quả thật Dự Bác đã đăng một bức tranh, Hạ Thất cảm thấy sắp thu lưới thành công rồi.

Cậu ta dõng dạc nói.
"Đúng 8 giờ hôm nay, Dự bác đã đăng một bức tranh trên diễn đàn, tôi đã chuẩn bị máy chiếu để chiếu đây rồi.

Xin mời mọi người cùng theo dõi."
Khi màn hình chiếu bắt đầu chiếu trực tiếp weibo của Dự Bác lên thì thật bất ngờ, toàn bộ khán giả đều ngớ người đi.

Quả thật Dự Bác đó đã đăng một bức tranh, nhưng đó là một bức tranh hoàn toàn khác với "Vùng trời bình yên" của Diệp Nguyên, mà nhìn thoáng qua thì bức tranh đó còn giống như là trẻ con vừa vẽ bậy lên nữa.
Hội trường đồng loạt xôn xao.
"Ủa gì vậy, không phải cái cậu Hạ Thất kia đinh ninh là Diệp Nguyên đạo nhái à, sao bây giờ lại thành ra Dự Bác lại đăng một tác phẩm hoàn toàn khác thế này ? "
"Nhìn còn có vẻ giống như là tranh con nít vẽ bậy lên ấy chứ, nhìn màu sắc rối loạn lung tung hết cả lên."
Hạ Thất giật mình nhìn lại, cậu ta không tin vào mắt mình.
"Cái bức tranh cay mắt màu sắc lộn xộn là thế quái nào đây ?"
Lâm An thì thở phào nhẹ nhõm, tuy nhiên cậu cũng ghim chặt Hạ Thất, để xem xem Hạ Thất giải thích thế nào.
Hạ Thất vô cùng hoảng loạn, cậu ta ngay lập tức phản bác, cậu ta không muốn bản thân mất mặt như vậy.
"Chắc chắn là do hiểu lầm, quý vị cứ bình tĩnh, tôi có thể liên hệ với Dự Bác ngay bây giờ."
Hạ Thất liền bấm số của Dự Bác rồi bắt đầu gọi, tuy nhiên đầu bên kia mãi không nhấc máy.
Đúng lúc này bỗng nhiên Diệp Nguyên đang ngồi ở bên Lâm An đột nhiên đứng dậy.

Trong lúc Lâm An đang hoang mang không hiểu gì thì Diệp Nguyên bước thẳng đến trước sân khấu.
"Từ nãy đến giờ bạn học Hạ Thất đây bày trò cũng khá nhiều rồi nhỉ, cũng đến lượt tôi rồi chứ."
Hàng trăm cặp mắt đổ về phía Diệp Nguyên, Diệp Nguyên lên thẳng sân khấu, giật ngay micro của Hạ Thất, bắt đầu thể hiện những gì mình có.
"Hôm nay Diệp Nguyên tôi bị vu oan, tôi cảm thấy rất là bất bình cho bản thân.


Bởi vậy tôi có một số thứ thú vị muốn cho tất cả mọi người chiêm ngưỡng."
Sau đó Diệp Nguyên liền ở trong đầu ra hiệu cho hệ thống.
"Đến lúc rồi, hệ thống."
Ngay lập tức trên màn hình chiếu của hội trường có một video xuất hiện, nhìn có vẻ giống như camera đang quay.
Trong video đang quay là vào buổi tối, và quay đúng vào lúc Hạ Thất đang lục tìm bức tranh của Diệp Nguyên.

Camera quay cận cảnh góc mặt của Hạ Thất, cậu ta bây giờ chính là người ăn cắp tranh, không thể chối cãi.
Trên diễn đàn bùng nổ, ai nấy đều không thể tin vào mắt mình.

Có một số bình luận đã bắt đầu tràn lan.
"Ha, tưởng thế nào, lúc đầu thì ra vẻ chính nghĩa, thánh mẫu bạch liên hoa để đi hạ bệ người khác, gán cho người ta tội danh đạo nhái, bây giờ thì hay rồi, ai mới là người có tội đây ta."
"Tiếc cho một khuôn mặt tuấn tú như thế, lại làm ra mấy chuyện bỉ ổi này."

Lâm An quả thật đã triệt để thất vọng về Hạ Thất, vốn dĩ cũng là thanh mai trúc mã từ nhỏ đến lớn, lại không ngờ cậu ta có tâm địa độc ác như này.
Hạ Thất kinh hoảng, cậu ta không ngờ chỗ đó lại có camera, liền lớn tiếng hét lên.
"Rõ ràng tôi đã kiểm tra rồi, không hề có camera, tại sao lại như thế ?"
Lúc này cả hội trường mới thực sự nhìn cậu ta bằng ánh mắt khinh bỉ, tin rằng sau chuyện này cậu ta chắc chắn sẽ bị cả trường tẩy chay mất thôi, còn không thể có chỗ đứng trong giới nghệ thuật nữa.
Hạ Thất liền bỏ trốn ngay lập tức, còn Diệp Nguyên dĩ nhiên vẫn được nhận giải nhất và giải thưởng tác phẩm được yêu thích nhất trong triển lãm.
Diệp Nguyên biết rằng chắc chắn Hạ Thất sẽ tìm cơ hội trả thù mình, nhưng vậy thì sao chứ, cậu ta đánh đến đâu, Diệp Nguyên tiếp đến đó.

Ha, trà xanh ấy mà, đối phó được là được thôi..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận