Cuối cùng thì Hạ Thất cũng đã kiếm ra được tranh của Diệp Nguyên trong 500 tác phẩm tại hội trường.
Cũng may cậu ta may mắn nên mới tìm thấy nhanh như vậy.
Diệp Nguyên lúc này đã nằm dài ở nhà lướt weibo, dù sao cũng có hệ thống theo dõi, cậu không rảnh ở lại trường để nhìn xem bao giờ Hạ Thất tìm ra tranh mình.
Vậy nên Diệp Nguyên đã về nhà nằm điều hòa trong lúc Hạ Thất vật lộn với đống tranh kia.
Bỗng nhiên âm thanh của hệ thống vang lên trong đầu Diệp Nguyên.
"Kí chủ, kí chủ, cậu ta tìm thấy tranh kí chủ rồi."
"Nhanh như vậy sao, tiếp tục xem xem cậu ta tính làm gì."
Hệ thống theo dõi qua camera sau đó liền trình bày với Diệp Nguyên.
"Kí chủ, đúng như cậu dự đoán, tôi thấy cậu ta chụp lại tranh cậu rồi gửi cho một tài khoản nào đó trên wechat."
Diệp Nguyên đang lướt điện thoại liền ngay lập tức bật dậy.
"Hệ thống, tra thử xem tài khoản đó là tài khoản gì.
Nếu được thì hack luôn cái tài khoản kia cho tao."
Hệ thống lâm vào trầm mặc.
"......"
"Kí chủ, ngài tin tưởng tôi đến vậy sao?"
"Nếu mày không hack được cái tài khoản kia thì tao sẽ coi như mày là phế vật.
Nghe ai đó bảo hệ thống chính là AI tân tiến nhất cơ mà ?"
Hệ thống liền cảm thấy lòng tự trọng bị đụng chạm, ngay lập tức liền tra xét tài khoản mà Hạ Thất gửi ảnh chụp.
"Kí chủ, tài khoản mà Hạ Thất gửi ảnh đến là một tài khoản trống, không có bất cứ thứ gì."
Diệp Nguyên mơ hồ hỏi.
"Vậy phải làm sao?"
Hệ thống đến lúc này mới tự tin nói.
"Nhưng kí chủ cứ yên tâm, tôi chính là hệ thống tân tiến nhất hoho.
Tôi sẽ tra ra địa chỉ IP và tìm được thân phận của cái tài khoản này."
" Chà chà, hóa ra hệ thống cũng có lúc hữu dụng ha.
Tao quả là không nhìn lầm mày."
Sau khi hệ thống loading thì đã tra ra được tài khoản chính của người bí ẩn này.
Hắn ta tên là Dự Bác, là một họa sĩ có tiếng trong giới.
Tuy nhiên điều đáng nói chính là hắn từng dính vào một scandal đạo nhái tranh.
Theo như hệ thống tìm hiểu về thân phận người này thì có vẻ như hắn ta có bối cảnh gia đình khá lớn.
Sau khi bị dính phốt vẫn ung dung ở trong giới nghệ thuật mà làm mưa làm gió.
Có vẻ như Hạ Thất đã tính đủ đường đi nước bước khi tìm đến anh ta.
Diệp Nguyên nhếch mép cười rồi nói với hệ thống.
"Quay lại rõ ràng toàn bộ quá trình chưa ? "
"Dạ rồi kí chủ."
Diệp Nguyên bỗng nhiên nghĩ ra một kế hoạch, quả là tương kế tựu kế.
Cậu khẩn cấp gọi hệ thống.
"Hệ thống, hack vào cái tài khoản clone kia, nhắn với Hạ Thất một tin rằng " Tôi đã nhận được tranh, ngày mai sẽ chuyển tiền cho cậu."
Hệ thống liền nhanh chóng hack tài khoản rồi nhắn tin cho Hạ Thất, sau đó liền hỏi Diệp Nguyên.
"Kí chủ, chúng ta nhắn như vậy là để làm gì ?"
"Đương nhiên Hạ Thất lấy tranh của tao bán cho cái tên Dự Bác kia một phần là muốn hạ bệ tao, một phần nữa cũng là vì tiền.
Loại người ham tiền ham hư vinh như cậu ta làm sao bỏ qua mối hời này.
Nhất định sẽ ra giá rất cao.
Vậy nên tao rất không cam tâm để cậu ta có được tiền dễ dàng vậy."
"Tao bỗng nhiên nghĩ ra một kế hoạch.
Tại sao tao lại không giả vờ làm Dự Bác, giả vờ như đã nhận lấy cái tranh mà Hạ Thất gửi, rồi sau đó lại giả vờ làm Hạ Thất, gửi lại cho Dự Bác một bức tranh giả.
Như vậy thì không chỉ chơi được Hạ Thất, mà còn chơi được cái tên Dự Bác bất nhân bất nghĩa kia một vố."
Hệ thống vừa nể phục kí chủ mình, vừa nghe lệnh kí chủ theo dõi biểu cảm của Hạ Thất.
Quả nhiên, đúng như dự đoán, Hạ Thất vẻ mặt vui mừng nhìn tin nhắn rồi cất điện thoại, sau đó vui vẻ nhảy chân sáo về nhà.
Diệp Nguyên qua camera thấy vậy liền ngay lập tức chớp thời cơ.
"Hệ thống, Nhớ xóa đoạn tin nhắn bên cái tài khoản giả của tên Dự Bác kia, xóa toàn bộ tin nhắn lúc nãy Hạ Thất nhắn với cái tài khoản kia, nhớ xóa cho sạch sẽ vào.
Không được để lại bất kì dấu vết gì."
"Đã xóa sạch sẽ thưa kí chủ.
"
Diệp Nguyên suy nghĩ rồi nói.
"Có vẻ như cái tên Dự Bác kia bận việc chưa vào cái tài khoản này xem tin nhắn được nên chúng ta mới có cơ hội ngàn năm có một mà thực hiện kế hoạch này."
"Hệ thống, bây giờ mày lại hack tài khoản của Hạ Thất, gửi lại một đoạn tin nhắn giống lúc nãy Hạ Thất gửi cho tài khoản trống kia.
Chỉ khác là, bây giờ mày hãy lấy bức tranh này."
Nói xong Diệp Nguyên liền đưa một bức tranh mà màu vẽ lộn xộn lung tung, nhìn cứ như con nít đang vẽ linh tinh ở trên đó chứ không phải là một tác phẩm nghệ thuật, đưa cho hệ thống chụp rồi gửi cho tài khoản kia.
Xong việc Diệp Nguyên tiếp tục căn dặn.
"Bây giờ mày lại phải tiếp tục xóa đoạn chat này bên tài khoản của Hạ Thất, làm như từ lúc trước đến giờ Hạ Thất chỉ mới nhắn với Dự Bác một lần.
Xóa cẩn thận vào, phải xóa từng tin nhắn để cậu ta không biết có người động vào tài khoản wechat của cậu ta."
Hệ thống sau khi đã hoàn thành nhiệm vụ liền hỏi lại Diệp Nguyên.
"Kí chủ, sao tôi nhìn đi nhìn lại kiểu gì vẫn cảm thấy cái bức tranh này là tranh do con nít vẽ bậy linh tinh."
Diệp Nguyên cười sặc sụa.
"Đương nhiên là do con nít vẽ linh tinh rồi.
Tao chiều hôm qua làm tình nguyện ở trại trẻ mồ côi gần trường Đại Học.
Vì muốn dỗ các em ấy chơi vui vẻ mà tao đã lấy một tờ giấy thật to ra để mấy đứa vẽ tranh nghịch ngợm.
Ai ngờ lại cần đến lúc này haha."
"Nhưng mà mày cứ yên tâm, người bình thường chúng ta thì nhìn ra đây là một bức tranh do con nít vẽ bậy linh tinh mà thành.
Ấy nhưng mà trong mắt của mấy người làm nghệ thuật ấy à, cái gì cũng có linh hồn, cũng có nghệ thuật hết.
Kiểu gì tên Dự Bác kia cũng coi đây là một tuyệt tác nghệ thuật cho mà xem."
Hệ thống cạn lời với Diệp Nguyên, thật sự không ngờ tới kí chủ của mình lại có thể có âm mưu thâm độc đến mức này.
Hệ thống nghĩ thầm,:" Nhất định phải giơ ngón tay cái thả like cho tinh thần trà xanh bất diệt, không chỉ trà mà còn thông minh bất ngờ của kí chủ mình mới được."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...