Tôi nhìn chằm chằm Vưu Hoà ăn cơm, tướng ăn của anh không
phải thực lịch sự, từng ngụm từng ngụm lớn phóng vào miệng, ánh mắt còn
không rời khỏi màn hình máy tính, nhưng anh giờ phút này cũng không khó
nhìn, có thể là bởi nguyên nhân anh vốn đã rất đẹp trai đi, tôi thở dài, đại soái ca chính là đại soái ca, dù có làm nhiều chuyện chướng tai gai mắt , vẫn làm cho người ta cảm thấy tú sắc khả cơm.
Vưu Hoà liếc tôi một cái, anh phát hiện tôi đang rình coi anh, vì thế nói: "Tôi muốn uống nước."
"Tôi lập tức lấy." Tôi đứng dậy, lập tức đến chỗ bình nước uống lấy ra một cái chén, rót cho anh một chén nước.
Đưa đến trước mặt anh, nói: "Anh chầm chậm uống."
Vưu Hoà giống như thói quen , vì thế lại nói: " Bả vai tôi đau."
Tôi lập tức đứng lên, nói: "Tôi mát xa cho anh."
Theo đuổi ai, theo đuổi người ta thì khẳng định yêu cầu người ta được rồi, tuy rằng trong lòng tôi thầm mắng anh là đại nam nhân tà ác, nhưng vẫn là một bộ cam tâm tình nguyện đứng lên đi ra phía sau anh bắt đầu
mát xa.
"A, ai, nhẹ chút." Vưu Hoà kêu lên.
"A A A" Tôi 'a' cả ba tiếng, động tác nhẹ bớt.
"Uy, quá nhẹ, một chút thoải mái đều không có." Vưu Hoà lại bảo.
"Được" Tôi lại tăng thêm sức lực, ở trên vai anh liều mạng xoa bóp vài cái.
"Ôi, cô muốn lấy mạng tôi a." Vưu Hoà rống giận, bỏ tay của tôi ra nói: "Đi đi đi, đi chơi chỗ khác."
Tôi nổi giận, lập tức phát ra Hà Đông sư tử rống: "Vưu Hoà, đừng cho
là tôi thích anh thì anh có thể đem tôi làm nha hoàn sai khiến nha, coi
chừng tôi giết anh."
Vưu Hoà vẻ mặt không tin: "Cô không nói cô yêu tôi yêu muốn chết sao? Tôi mà chết, cô không phải sống không bằng chết sao."
Tôi tức giận, tôi có bệnh mới có thể thích nam nhân xấu xa như vậy,
vì thế vươn tay, giây tiếp theo liền bóp cổ Vưu Hoà, giận dữ hét: "Tôi
bóp chết anh."
Trên miệng tuy rằng nói như vậy, nhưng lực đạo trên tay tôi căn bản
là không đủ để bóp chết một người, Vưu Hoà kia lại giả vờ giả vịt ho
khan lại rống lại hô: "Ôi tôi rất sợ a, cô buông tay, mau buông tay."
Hai thân ảnh giao triền, anh thôi tôi tiến, ở dưới ngọn đèn u ám ,
trên vách tường lưu lại bóng dáng chúng tôi tranh đấu, nhất thời, hiện
trường liên tục xuất hiện thanh âm 'Lách cách bang bang'.
Sau khi một hồi chiến tranh kết thúc, hai người thở hổn hển hư hư dựa vào ghế nghỉ ngơi, Vưu Hoà cười đùa giỡn nói: "Nhìn cô dáng người gầy
yếu, ra tay sức lực cũng là rất mạnh."
Tôi cũng không khách khí đáp lễ anh: "Nhìn anh nhân khuông nhân dạng, vậy mà một chút khí phách nam tử cũng không có, không hiểu phải đối xử
thế nào với một nữ hài tử sao?"
Vưu Hoà bỗng nhiên im lặng, tôi có chút quái dị nhìn anh, hỏi: "Anh làm sao vậy?"
Vưu Hoà quay đầu xem tôi, hỏi: "Tôi có cái gì tốt, cô thích tôi ở điểm nào?"
Tôi không biết Vưu Hoà lại đột nhiên hỏi vấn đề này, nhất thời có
chút ngượng ngùng, tuy rằng rất ngượng ngùng, nhưng tôi vẫn trả lời điều suy nghĩ trong lòng: "Đã thích liền thích, nào có cái gì cùng cái gì
a."
Vưu Hoà quay đầu, ánh mắt lạnh lùng, tôi không khỏi cả kinh, anh đây là làm sao vậy?
"Triệu Minh Châu, cô thường xuyên chơi những trò chơi như vậy sao?"
Triệu Minh Châu? Tôi kinh ngạc, kia vì sao lại gọi tên tỷ tỷ tôi?
Vưu Hoà gặp tôi kinh ngạc, ngón tay duỗi duỗi, chỉ về hướng màn hình máy tính, đột nhiên, tôi dường như hoá đá tại chỗ –
Kia thanh âm quen thuộc trên màn hình là tỷ tỷ tôi Triệu Minh Châu,
tỷ tỷ mặc một thân quần áo hàng hiệu tôn quý, ngồi ở trên ghế công cộng
bên đường, bốn phía cây cối xanh biếc rậm rạp, ít có người lui tới.
Bên cạnh tỷ tỷ là một vị nam tử tuấn mỹ, nam tử kia cúi đầu, tỷ tỷ
ngửa đầu, giống như đang muốn hôn môi bị ảnh chụp được phía trước, đột
nhiên, tôi cảm giác trước nay chưa từng khẩn trương như vậy, hình tỷ tỷ
rõ ràng trên ảnh chụp, cũng tương đương với việc thân phận của tôi cũng
bị nhìn thấu, như vậy, Vưu Hoà còn có thể thu nhận tôi sao?
Tôi nghi hoặc cộng thêm khiếp sợ nhìn Vưu Hoà, Vưu Hoà ngồi ở trên
ghế, thanh âm lạnh lẽo nói: "Xem ra cô là nữ nhi của tỷ phú giàu nhất
nước, lại là nhà thiết kế trang phục nổi tiếng, Vưu gia chúng tôi trật
hẹp, không có cách nào lưu lại một người cao quý như vậy."
Tôi ngây người, ý của Vưu Hoà, là muốn đuổi tôi đi?
"Anh không nghe tôi giải thích sao?" Tôi vẫn tiếp tục đấu tranh .
Vưu Hoà nói: "Tôi chán ghét người nào lừa gạt tôi, bà nội vẫn yêu thương cô, không nghĩ tới cô ngay cả bà cũng lừa."
Tôi lập tức tranh cãi: "Anh để ý thân phận của tôi, là vì cảm thấy hai chúng ta không phải cùng thế giới sao?"
Vưu Hoà hừ một tiếng, nói một câu như mỉa mai: "Chúng ta đều là người trái đất, chẳng lẽ cô là người sao Hỏa ?"
Tôi bất đắc dĩ, nói với Vưu Hoà : "Không để ý thân phận của tôi, tôi là thật lòng ."
Vưu Hoà cũng không nghe tiếp, khoanh tay nói: "Thực xin lỗi, tôi không thể cùng một thiên kim tiểu thư nói chuyện yêu đương."
Tôi nhất thời có chút bàng hoàng, nhìn bộ dạng Vưu Hoà cố ý cùng với
tôi đoạn tuyệt quan hệ, cảm thấy lạnh thật lạnh , nhưng ý thức lại nói
cho tôi biết không thể buông xuôi như vậy.
Tôi mạnh mẽ từ ghế trên bắn lên, giữ chặt phía sau lưng Vưu Hoà đang
có ý muốn rời đi, nói: "Không cần đi, tôi là thật sự thực yêu anh, xin
anh không cần đi......"
"Đủ rồi, Triệu Minh Châu, cô không cần ở đây diễn trò ."
Vưu Hoà vẫn cự tuyệt tôi, nói xong muốn đi tới cửa phòng, tôi nhất
thời kích động, giữ chặt cánh tay Vưu Hoà, liều mạng bám lấy, Vưu Hoà bị động quay đầu, tôi thừa cơ ngẩng đầu hướng lên trên, bất ngờ xảy ra tập kích nụ hôn.
Tôi nghĩ đến Vưu Hoà sẽ lập tức đẩy tôi ra, kết quả Vưu Hoà qua một
giây lại ôm chặt cơ thể của tôi, dùng kích thích nóng bỏng hôn lại tôi,
đợi cho tới khi chúng tôi hôn đến long trời lở đất, tôi hai mắt bắt đầu
hoa lên, anh rốt cục buông tôi ra, hơn nữa còn lạnh lùng nói: "Điều cô
muốn chính là như vậy sao?"
Tôi đầu óc mù mịt , không hề để ý tới hàm ý trong lời nói của Vưu
Hoà, chỉ biết là anh muốn đuổi tôi đi, sau đó khóc sướt mướt nói: "Anh
đừng đuổi tôi đi."
"Nếu cô muốn chính là cái này, tôi sẽ cho cô." Vưu Hoà dường như cố
gắng muốn thoát khỏi tôi, cho rằng tôi chẳng qua là muốn chơi đùa mà
thôi, hoặc là nói tôi chẳng qua là muốn thân thể anh.
Vì thế giây tiếp theo, tôi bị Vưu Hoà lôi vào trong phòng nhỏ ở phía
sau, mới phát hiện, nguyên lai căn phòng ở phía sau này có một phòng ngủ nhỏ , mở một bên, tôi bị anh không chút khách khí quăng lên trên
giường, hơn nữa nghe được thanh âm lạnh như băng của anh: "Cô nghĩ muốn
cái gì, tôi chính là, sẽ cho cô, cô liền cút ra khỏi tầm mắt của tôi".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...