Sợ Hãi! Lão Tổ Huyền Học Vừa Mở Miệng Đã Khiến Người Ta Thấy Ớn Lạnh


Cố Tuyết Thanh ngẩng đầu lên nhìn Thẩm Mộ Uyên, anh cũng cúi đầu nhìn cô.

Cô gái trước mặt có làn da mịn màng như em bé, đôi mắt to tràn đầy nghi hoặc, trong ánh mắt đầy thắc mắc và tò mò.

Bình thường Thẩm Mộ Uyên rất ghét người khác nhìn mình như vậy, nhưng ánh mắt của cô gái nhỏ này tựa hồ thuần tuý là tò mò, khiến người ta không thể nào chán ghét được.

Thẩm Mộ Uyên dùng ánh mắt ra hiệu cho trợ lý cùng vệ sĩ đang định xông lên ngăn cản.

Vệ sĩ cùng trợ lý thấy vậy liền dừng lại, nhưng cả đám đều thấy ngạc nhiên vì không hiểu sao lần này ông chủ của mình lại đột nhiên tốt bụng như vậy.

“Tôi không thể nhìn rõ vận mệnh của anh.


Cố Tuyết Thanh càng lúc càng thấy hứng thú với người đàn ông trước mặt.

Đây là người đầu tiên mà cô không thể thấy rõ số mệnh của đối phương, khuôn mặt của anh bị sương mù bao phủ, khiến cô không tài nào đoán ra được.

Thẩm Mộ Uyên không hiểu cô đang nói cái gì, nhưng anh có thể cảm giác được những tia khó chịu trong cơ thể đã vô cớ biến mất.


Sau khi hấp thu sát khí, Cố Tuyết Thanh buông tay ra.

“Cố Tuyết Thanh, cô lại phát bệnh rồi phải không! Nhanh lên! Bắt lấy cô ta rồi mang về phòng bệnh!” Bác sĩ Lý tức giận gầm lên.

Cô nhìn gã với vẻ lạnh lùng, từ từ bắt đầu thực hiện động tác làm phép ở trên tay.

Nhờ hấp thu nhiều năng lượng màu tím nên hiện tại linh lực của cô đã khôi phục gần một nửa, có thể dễ dàng đè chết tên cặn bã trước mặt.

Bác sĩ Lý thấy sát ý trong ánh mắt của cô thì sợ hãi, vô thức lùi lại một bước, toàn thân tê dại.

Nhưng căn cứ theo những ký ức trong đầu nguyên chủ cùng với những gì mà cô đã gom nhặt được trên TV dạo gần đây thì việc tuỳ ý giết người trong thời đại này sẽ mang đến vô vàn rắc rối cho cô.

Cố Tuyết Thanh tặc lưỡi, dừng động tác trên tay lại, cuối cùng quyết định ra tay với Thẩm Mộ Uyên ở trước mặt.

“Trên người anh bị dính âm khí, bởi vì vừa rồi anh gặp người bị quỷ ám, mà người đó còn có quan hệ huyết thống với anh đúng không?”
Cố Tuyết Thanh thản nhiên liếc nhìn Thẩm Mộ Uyên, vẻ mặt lạnh lùng.



“Cô nói điên nói khùng gì trước mặt Thẩm tổng vậy hả, lại còn giả thần giả quỷ nữa! Người đâu, mau tới đây kéo cô ta xuống!”
Bác sĩ Lý vội vàng xin lỗi Thẩm Mộ Uyên: “Thẩm tổng, đầu cô ta có vấn đề nên mới nói mấy lời linh tinh như vậy.

Xin ngài đừng tức giận, bệnh viện chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để chữa khỏi bệnh cho cậu ấy.


“Chờ một chút.


Thẩm Mộ Uyên vừa nói xong, vệ sĩ của anh lập tức dừng lại trước mặt các nhân viên y tế.

“Thẩm tổng…”
Bác sĩ Lý hoảng hốt muốn nói gì đó, nhưng sự chú ý của Thẩm Mộ Uyên lại đổ dồn hết về Cố Tuyết Thanh, thậm chí đối phương còn không thèm nhìn gã.

“Cô chắc là mình có thể chữa khỏi bệnh cho em trai tôi?” Thẩm Mộ Uyên trầm giọng hỏi.

“Cứ dẫn tôi đi gặp cậu ấy đã.


Đúng là Cố Tuyết Thanh không nhìn rõ vận mệnh của Thẩm Mộ Uyên, nhưng trên người đối phương tràn đầy âm khí, nhìn thoáng qua là cô có thể biết được nguồn gốc của âm khí này chính là từ người có cùng quan hệ huyết thống với anh.


Nhóm dịch: Nhà YooAhin


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận