“Lại còn phong cách nữa, có mà nóng muốn xỉu thì có!” Phương Nhạc Cảnh gọi một ly kem tươi mát lạnh cho cậu ta, ” Này, cho cậu hạ nhiệt đó.”
“Cảm ơn.” Thẩm Hàm rưng rưng cảm động, bi tráng nói, ” Vị anh hùng này, không bằng để thϊế͙p͙ lấy thân báo đáp.”
“Không được.” Phương Nhạc Cảnh một hơi cự tuyệt.
“Vì BOSS?” Thẩm mập lập tức ủ rủ, ” Nghiêm tổng sao không quay về biệt thự siêu xa hoa kia đi.”
Trong phòng khách treo đèn chùm tinh xảo, giống như quốc vương ngồi trêи một chiếc ghế sofa da màu đen thật lớn, chỉ đạo một đám tinh anh tham dự hội nghị quốc tế, bên cạnh còn có mười bảy mười tám người hầu bận rộn, bảo vệ lãnh khốc anh tuấn, máy bay riêng tùy ý sử dụng, mệt mỏi có giường lớn hai trăm mét vuông để nghỉ ngơi, như vậy mới phù hợp với phong cách nhân vật chính nha!
Mỗi ngày đều ăn ở ngủ nghỉ trong nhà trọ của Nhạc Nhạc, thật khiến người người căm phẫn không thể nhẫn nhịn mà!!
“Cậu lại nghĩ cái gì đó?” Phương Nhạc Cảnh quơ quơ tay.
“Không có gì.” Thẩm Hàm khụt khịt mũi hoàn hồn, “Đúng rồi, tớ còn chưa kể với cậu, tối hôm qua tớ đã thẳng thắn nói sự thật cho Dương Hy.”
“Cậu không cần phải kể tớ cũng đã biết rồi.”
” Chuyện này sao cậu cũng biết được?” Thẩm Hàm chấn kinh, ” Dương Hy nói cho cậu biết sao? Hay thật ra cậu là thầy bói?”
” Rõ ràng như thế không muốn biết cũng khó.” Phương Nhạc Cảnh giật nhẹ khăn choàng cổ nhung của cậu, thật sự là nóng nha.
Thẩm Hàm đản đản có chút ngượng ngùng, sau đó lại hắc hắc cười ɖâʍ, ” Tớ bán qυầи ɭót – át chủ bài cho cậu!” Hiệu quả hấp dẫp đặc biệt tốt, căn bản không cần thở gấp luôn.
Chú thích: đản = trứng
Trứng gì thì tự hiểu nha~
“Tớ mới không cần.” Phương Nhạc Cảnh ghét bỏ.
“Thật sự không cần sao?” Thẩm Hàm nghe vậy tiếc nuối, sau đó đột ngột phát biểu, ” Không thì tớ nói cho Nghiêm tổng, anh ta nhất định sẽ giúp cậu mua.”
Khi đó mình nhất định phải đội giá lên gấp mười lần, thần tài sắp gõ cửa rồi, vui vãi lúa.
Phương Nhạc Cảnh liếc nhìn cậu ta, ” Cậu dám đi tìm anh ấy nói chuyện sao?”
Thẩm Mập bị bắn trúng tim đen, có điểm thẹn quá thành giận, bởi vì cậu thật sư không dám!!!
BOSS thật sự là hung dữ mà, nhìn như sắp đớp người ta ý, vô cùng đáng sợ!!!
Vì thế chờ đến lúc Tô Nặc đẩy cửa tiến vào, liếc mắt liền thấy hai người đang đấu mắt với nhau, nhất thời sửng sốt.
“Nặc Nặc” Thẩm Hàm nhanh chóng ngồi thẳng dậy, nhìn lướt qua phía sau Tô Nặc xem có người ngoài nữa không mới dám nhẹ nhàng thở ra.
“Chào anh” Phương Nhạc Cảnh với Tô Nặc không quá thân, nhưng lúc cậu debut anh ấy từng ra tay giúp đỡ không ít nên vẫn luôn cảm kϊƈɦ.
“Chào cậu.” Tô Nặc cũng cười theo. Ngũ quan hoàn mỹ đến không thể xoi mói, so với trong ảnh càng thêm xinh đẹp tinh xảo, phải nói là muốn chọc mù mắt người nhìn mà, cũng khó trách ngoại trừ fan girl còn có đông đảo các bà các bác các mẹ yêu thích.
“Xin chào. Chúng tôi ở phòng nghỉ đối diện.”
Đới An vội vã chạy tới, thấy rõ hai người trong phòng liền chào hỏi, “Ra là hai người”.
“Vâng” Thẩm Mập vốn muốn gọi một tiếng anh dâu, nhưng cuối cùng vẫn kiên cường mà nhịn được.
Bởi vì nhất định sẽ bị anh họ choảng đó QAQ
“Tôi có thể ngồi đây một lúc không?” Tô Nặc hoàn toàn không muốn về phòng nghỉ của mình.
Trêи thực tế hắn chính là cố ý đẩy sai cửa – bởi vì trong phòng nghỉ kia ngoài Khâu Tử Ngạn, còn có thêm mấy người mẫu nam cao to đầy nam tính, cơ bụng cuồn cuộn, thậm chí còn có cơ ngực cơ ʍôиɠ hấp dẫn!
Vì thế cùng xuất thân từ người mẫu nam Tô ảnh đế ứ vui nổi, bởi vì hắn đi theo con đường yêu nghiệt, một chút cơ bắp cũng không có, thậm chí đến cả thịt mỡ cũng không, bụng nhỏ không những trắng mà còn bằng phẳng, cầm kính hiển vi mà soi cũng không thấy nổi một cọng cơ bụng, hoàn toàn không yêu thương nổi!!!
“Đương nhiên được rồi ” Thẩm Hàm cười hì hì, “Tôi và Nhạc Nhạc đang nói chuyện phiếm.”
“Nói về bộ phim mới sao?” Tô Nặc ngồi trêи ghế sofa đối diện, ” Vẫn chưa có cơ hội chúc mừng hai người.”
“Cảm ơn anh. Còn anh thì sao, gần đây đang làm gì?” Thẩm Hàm hỏi
“Chỉ có về giúp chị Tống tuyên truyền thôi”.
“Không phải chứ?” Thẩm Hàm mở to mắt.
“Thật mà” Tô Nặc lắc đầu, “Chiều ngày mai tôi sẽ lên máy bay tiếp tục nghỉ phép.”
Thẩm Mập tâm tình thực phức tạp.
Vì sao có người rảnh quần đến thế mà mị lại phải bận rộn đầu tắt mặt tối!!!
“À, còn chưa có cảm ơn cậu đã giúp tôi chăm Kẹo Đường.” Tô Nặc nhìn Phương Nhạc Cảnh, “Cảm ơn.”
“Đừng để bụng, cũng chỉ hai ngày thôi mà.” Phương Nhạc Cảnh cười, “Tôi cũng rất thích chú chó bự ấy.”
“Về sau nếu có cơ hội hoan nghênh cậu tới nhà tôi thăm Kẹo Đường.” Tô Nặc mời, ” Còn có Tào Tháo.”
“Tào Tháo cũng là Samoyed?” Phương Nhạc Cảnh hỏi.
Thẩm Hàm lắc đầu, ” Là thỏ.”
“Xin chào.” Đới An một tay mang theo túi giấy dầu một tay ôm ổ thỏ đi vào.
Phương Nhạc Cảnh bật cười, cái gì gọi là nhắc Tào Tháo Tào Tháo liền tới.
Ngài thỏ hai tai rủ xuống, lãnh diễm mà cao quý, như quả cầu tuyết nhỏ ngồi trong ổ hoa của nó, dùng ánh mắt bễ nghễ chúng sinh nhìn những người còn lại.
” Anh sao lại đem nó đến.” Thẩm Hàm vươn tay sờ sờ Tào Tháo, có chút vui mừng nhỏ nhỏ.
” Để chụp hình.” Tô Nặc cho cậu nhìn áo mình đang mặc, ” Con trai chị Tống tự mình thiết kế.”
Mặt trước còn in hình đầu thỏ theo phong cách rock.
“Vậy sao.” Thẩm Hàm ôm con thỏ nắn nắn, “Sạch thật.”
Có đề tài về Kẹo Bông và Tào Tháo, mọi người nói chuyện cũng thân thiết hơn. Nửa giờ sau, nhân viên lễ tân đến gõ cửa, nói thời gian đã sắp tới mời mọi người qua.
Tô Nặc và Phương Nhạc Cảnh trao đổi phương thức liên lạc, nói vài câu đùa giỡn, sau đó mới nhận Tào Tháo từ trong tay Đới An, chuẩn bị mang đi tạo hình – làm thỏ cưng của ảnh đế cũng phải chưng diện một phen.
“Tớ biết nhất định các cậu sẽ hợp tính mà.” Chờ Đới An và Tô Nặc đi rồi, Thẩm Hàm nói.
“Vì sao?”
“Không biết, cảm giác vậy. Hơn nữa các cậu đều là người tốt.”
Một lúc phát liền hai tấm thẻ người tốt thật sảng kɧօáϊ!
Bởi vì khai trương cửa hàng thời trang theo xu hướng, nên bố trí rất khác biệt. Nhân viên an ninh mặc đồ kỵ sĩ trung cổ, các fan và cánh truyền thông đến nơi đều được phát mũ phù thủy. Thứ nhất là tiện che nắng, thứ hai là trông rất náo nhiệt.
Chú thích: nguyên văn là 潮店 một hình thức kinh doanh thời trang kiểu mới tại TQ, trong đó chú trọng tới xu hướng và thị hiếu người tiêu dùng. Tức là cái gì hot sẽ bán cái đó.
Một số hãng tiêu biểu: WPLUX, Begins, NPC, v.v
Hôm trước bạn edit ghi là nhà hàng thức ăn nhanh nên mình không có đi search ^3^
Master Fansite* Phương Nhạc Cảnh là một gái mặt tròn, nick name là Dâu Tây bọc đường, vốn là người quản lý của fansite Vệ Dật nhưng giữa đường thoát fan chuyển sang fan Phương Nhạc Cảnh, bị cộng đồng fan Vệ Dật đả kϊƈɦ rất nhiều. Tuy rằng bị mắng thảm, nhưng dù sao cũng là nam thần mình một thời cuồng mê, cô bây giờ mong chờ nhìn thấy Phương Nhạc Cảnh động thời cũng rất muốn thấy Vệ Dật.
Chú thích: Master là người đứng đầu fansite. Về sự khác biệt giữ fanclub, fandom, fansite, fansign sẽ để ở cuối để mọi người tìm hiểu nhé ┐( ̄ヮ ̄)┌
Ở bên dưới sẽ nói rõ hơn, cô bạn này họ Lâm, nên tên kia là nickname bên fansite đặt.
Băng rôn được mở ra, sau khi nhà đầu tư đọc diễn văn xong lại giới thiệu đơn giản thì đến công đoạn các minh tinh lên sàn. Không chỉ riêng fan kϊƈɦ động, phía truyền thông cũng sẵn sàng máy móc chuẩn bị chớp hình.
Dù xét trêи phương diện xuất thân hay tuổi nghề, Phương Nhạc Cảnh và Thẩm Hàm đều không được tính làcao nhất nhưng trong Tâm thứ vì đóng vai con Lâm Kỳ nên được sắp xếp lên thảm đỏ cùng nhau. Mỗi người đứng một bên Lâm Kỳ trông đặc biệt đẹp mắt.
Các fan hét chói tai, còn không quên cảm thán Thẩm Bếu nhà chúng mình thật đáng thương, đã mặc ba lớp áo mà vẫn còn bonus thêm khăn nhung, không biết có bị nóng đến xỉu không. Dù sao giảm cân đến vậy rồi nhất định sức khỏe sẽ yếu đi.
Nhân viên đã chuẩn bị hai cây bút để họ kí tên, sau khi Lâm Kỳ kí xong thì đưa cho Phương Nhạc Cảnh, Thẩm Hàm thì cầm cây còn lại, kết quả viết nửa ngày cũng không ra mực – vì nhân viên thật sự quá bận, cho nên không kiểm tra bút mới đã đặt đó.
Éc! Thẩm mập buồn bực, dùng súc vẩy bút, vẫn viết không ra.
Fan phía dưới cười to, sau đó dùng sức hét, ” Ấn đi, Hàm Hàm ấn mạnh!!!”
Thẩm Hàm nghe lời tì đầu bút, nhưng hình như vẫn không có gì hết mà.
Fan càng la to hơn, ” Ấn ngòi bút á! Ngòi bút!”
Ngòi bút thì ấn thế nào, Thẩm Hàm chần chờ vươn ngón trỏ ra ấn ấn, nhìn qua thiệt 囧
Fan chút nữa cười đến xỉu, mau bắt thằng nhỏ đi, nó manh trái pháp luật!!!!
Phương Nhạc Cảnh yên lặng đổi bút, dùng sức quẹt thử trêи bàn một chút, ngòi bút bị ấn vào làm mực văng cả ra ngoài.
Thẩm Hàm dùng ánh mắt sùng bái nhìn, ra là có thể ấn như vậy.
Fan cười ra nước mắt.
Nhân viên sai sót, vốn Tống Kỳ còn đang tức giận nhìn thấy cảnh này cũng cười ra tiếng, cầm micro trêu ghẹo hai câu mới cùng Phương Nhạc Cảnh và Thẩm Hàm đi xuống.
“Nhạc Nhạc Hàm Hàm chúng em yêu hai anh!”
Phương Nhạc Cảnh và Thẩm Hàm quay đầu vẫy tay với họ, hình ảnh thật ấm áp. Truyền thông sôi nổi giơ máy ảnh lên chụp tách tách, đem cảnh này chụp không thiếu góc nào.
Thảm đỏ vẫn tiếp tục, Tô Nặc bởi vì ôm ngài thỏ tai cụp, không có cách nào đi cùng người khác nên một mình lên sân khấu.
Chỏm lông đầu ngài thỏ Tào Tháo được nhuộm màu hồng nhạt, trêи mũi còn đeo một cặp kính tí hon, thành công trở thành ảnh đế phiên bản thỏ. Dù các fan hét to cũng không làm ngài sợ hãi, lãnh diễm ngồi xổm trêи tay Tô Nặc, một chút cũng không áp lực.
Theo sau Tô Nặc chính là Khâu Tử Ngạn dẫn theo một đoàn siêu cấp mãnh nam, nhìn vô cùng lãnh khốc! Đương nhiên lại nổi lên một màn thét chói tai nữa của fan, cổ họng họ suýt gào rách luôn.
Xe thể thao mở ra, một vị minh tinh khác tói, fan kiễng chân phán đoán, Vệ Dật bước xuống xe, thản nhiên vẫy tay cười.
Đối diện với các fan liều mạng hô to khẩu hiệu, Dâu Tây bọc đường bây giờ là fan của Phương Nhạc Cảnh nên không tiện kϊƈɦ động thét chói tai – dù sao lúc trước hai nhà cũng có tranh chấp nhỏ.
Đến khi thấy Vệ Dật cô lại nhớ lúc anh ta mới debut mình cũng từng kéo khẩu hiệu giống họ.
Trở về giới giải trí, tạo hình của Vệ Dật càng chăm chút hơn ngày xưa, càng giống vớihình tượng hoàng tử hơn. Trong tiếng thét chói tai của fan, Dâu Tây bọc đường vẫy tay với anh ta, xem như là hồi ức thời trung học của mình.
Vệ Dật nhìn thấy nhất thời cong mong, sau khi kí tên xong đi xuống thì gọi Tiền Quân nhỏ giọng dặn vài câu.
Mười phút sau, di động Dâu Tây bọc đường rung lên, đầu dây bên kia là một giọng nam xa lạ, “Xin hỏi Dâu Tây bọc đường Lâm tiểu thư phải không?”
“Vâng? Anh là ai?” Nơi này quá ồn ào nên cô đứng cách xa đám đông một chút.
” Tôi là người đại diện của Vệ Dật.” Đối phương nói.
“… Anh tìm tôi?” Cô giật mình.
“Không phải tôi, là Vệ Vệ tìm cô.” Tiền Quân cười “Cậu ấy nói trước kia mới debut cô đã giúp đỡ rất nhiều nên muốn mời cô bữa cơm coi như lời cảm ơn.”
“Cảm ơn.”
Cô có chút xấu hổ, nếu là ba năm trước nhận được cuộc điện thoại như vậy thì đến ngủ cũng mỉm cười mất. Thế nhưng bây giờ cô là quản lý fan cấp cao của Phương Nhạc Cảnh, bình thường cũng hay gặp Phùng Chử, cảm động vẫn có, nhưng phần nhiều là chột dạ hơn.
“Chỉ muốn cảm ơn thôi mà, bây giờ cô là fan ai không quan trọng, chúng tôi sẽ giũ bí mật, cũng mong cô giữ bí mật.” Tiền Quân tiếp tục trêu ghẹo. ” Dù sao Vệ Vệ mời người không còn là fan của mình ăn cơm, chuyện này truyền ra chúng tôi cũng rất khó xử.”
“… Vâng.” Cô do dự đáp ứng, ” Cảm ơn.”
” Vậy tôi chút nữa gửi địa điểm và thời gian cho cô.” Tiền Quân nói, ” Ngày mai gặp.”
“Mai gặp.” Dâu tây bọc đường cúp điện thoại, cảm thấy trong lòng có chút không yên.
Tiền Quân cười quay lại đại sảnh.
Thẩm Mập từ toilet bình tĩnh đi ra, sau đó chạy như bay về phía Phương Nhạc Cảnh.
“Sao thế?” Phương Nhạc Cảnh đang cầm ly rượu, bị cậu ta tông suýt chút nữa là đổ lên người.
“Cậu đoán nãy tớ đi WC nghe được cái gì.” Thẩm Hàm kéo cậu ra góc sofa ngồi.
“Gì?” Phương Nhạc Cảnh hỏi, ” Có người yêu đương vụng trộm hả?”
Thẩm Hàm cứng đờ, “Nhân loại tư tưởng thật phức tạp.”
“Lần trước tớ nghe rồi.” Phương Nhạc Cảnh yên lặng nói.
Thẩm Mập hít một ngụm khí lạnh, “Cậu dám không gọi tớ tới nghe cùng?”
Phương Nhạc Cảnh không còn lời gì để nói.
“Không nói việc này, nói chính sự nè.” Thẩm Hàm nói, ” Vừa rồi người đại diện của Vệ Dật trong toilet gọi điện thoại, bị tớ nghe trộm được.”
“Cậu xác định là nghe lén? Hắn làm việc rất cẩn thận, toilet còn có người khác, làm sao có thể tùy tiện nói bí mật như thế, không phải là cố ý nói cho cậu nghe chứ?”
Vì thế Thẩm Hàm lại cứng người, lần thứ hai cảm khái:
“Mấy người cũng sống phức tạp thật, nhưng mà không phải đâu. Lúc tớ đi WC không có đóng cửa, thử liếc ra thì bên ngoài không có ai hết!”
Phương Nhạc Cảnh vô cùng ghét bỏ nhìn cậu.
“Thông cảm chút đi, nóng đến ngu người rồi.” Thẩm Hàm giật nhẹ khăn quàng trêи cổ.
Phương Nhạc Cảnh bật cười, “Thế nghe được cái gì?”
“Vệ Dật muốn mời quản lý fan của cậu ăn cơm.” Thẩm Hàm chuyện mình nghe lén được kể lại một lần,”Tớ nhắc nhở cậu một chút, nhớ báo lại cho Lý Tĩnh với Phùng Chử.”
” Ừ.” Phương Nhạc Cảnh gật đầu, vươn tay vỗ vai cậu ta, ” Cảm ơn.”
“Khách khí gì, chúng ta là ai chứ.” Thẩm Hàm cười hì hì cọ cọ cậu, anh em tốt đó, mọi người phải học tập nha~
________________________________________________________________________________
Fandom: cộng đồng fan của một nghệ sĩ / bộ phim / tiểu thuyết …. v.v
Fanclub: theo tiếng Anh thì nghĩa tương đương với fandom, nhưng thường để gọi tên cộng đồng fan của một nghệ sĩ / bộ phim / tiểu thuyết … v.v
Fansite: website do những người yêu thích thành lập; đăng tải hình ảnh, lịch trình, tổ chức làm từ thiện dưới danh nghĩa của nghệ sĩ ….
Fancafe: do công ty đại diện của nghệ sĩ lập ra, có vai trò như một blog nhưng được giới hạn dưới hình thức group (nhóm). Số lượng thành viên trong fancafe càng nhiều thì càng nổi tiếng.
Fansign: 1 hình thức sự kiện trong đó các fan mang album hoặc goods để xin chữ kí, có giới hạn số lượng tham gia.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...