Giây phút này, Hạ Thần Phong đã xác định được người này đi vào từ chỗ nào. Hầu Tử dẫn theo đồng nghiệp phòng khám nghiệm hiện trường nhanh chóng chạy đến, mọi người đều đeo ủng đi vào trong phòng.
Hạ Thần Phong cúi người nhìn hoa hồng để ở trên bàn. Nhìn cành hoa thì thời gian hoa hồng được hái không quá một ngày, hơn nữa ở phần rễ còn có bùn dinh dưỡng màu xanh. Cho nên hung thủ không mua hoa này mà là lấy từ nơi nào đó về.
“Mang cành hoa hồng này về xem có manh mối gì không.” Hạ Thần Phong bảo đồng nghiệp cẩn thận cất bông hồng này đi. Tiểu Đao chạy qua đó, “Anh Phong, xem ra người này biết chúng ta sẽ đến đây.”
Hạ Thần Phong gật đầu, “Nếu thật sự là Triệu Lập Khôn thì chuyện này dễ giải quyết rồi, chúng ta đã giao đấu với Triệu Lập Khôn mấy lần rồi. Tôi luôn cảm thấy lần này hắn hành động kỹ càng hơn trước rất nhiều. Bây giờ chúng ta bắt buộc phải tìm được nơi ẩn thân của Triệu Lập Khôn và nửa thi thể biến mất kia. Triệu Lập Khôn không mang đến đây có phải là hắn có dự định khác không, chúng ta bắt buộc phải nhanh chóng tìm ra điểm này.”
Nói xong Hạ Thần Phong cũng đi đến ban công, đồng nghiệp phòng khám nghiệm hiện trường đã tìm được chút dấu vết ở bên trên. Tuy đây là tầng hai nhưng thực ra ký túc xá này không cao, bên dưới có một cửa sổ tuyên truyền, trên lan can ở ban công cũng phát hiện ra dấu vết bị cọ xát và nửa dấu chân.
“Đội trưởng Hạ, anh nhìn chỗ này đi.” Hầu Tử cong lưng, nửa người thò ra khỏi ban công, Hạ Thần Phong lại gần, ở mép bên ngoài của ban công có một sợi dây màu đen, còn có dấu vết bị ma sát.
Mấy đồng nghiệp ôm Hầu Tử, cậu thò người xuống lấy được sợi dây đó và cho vào túi vật chứng, “Va ly…” Kết hợp với lời đồng nghiệp kia vừa nói, đây có lẽ là sợi dây bên ngoài va ly bị xi măng không bằng phẳng ở ngoài ban công kéo xuống.
Thực ra thì bình thường, dùng bao tải da rắn(*) sẽ dễ vận chuyển hơn nhưng một người kéo bao tải và kéo va ly thì cái nào sẽ dễ gây sự chú ý hơn?
(*) Bảo tải da rắn: là loại bao tải được dệt từ hạt nguyên sinh và các chất phụ gia khác, vì có bề mặt giống da rắn nên gọi là bao tải da rắn. Loại này tương tự như bao tải dứa của Việt Nam.
“Có camera giám sát nào có thể nhìn thấy nơi này không?” Hạ Thần Phong đứng ở trên ban công nhìn ra bên ngoài, toàn là cây cối, nhưng vì bây giờ đang là mùa đông, lá cây khô đều rụng hết rồi, bên ngoài trông có vẻ thật hoang vắng.
Tiểu Đao hiểu suy nghĩ của Hạ Thần Phong, cậu đi ra ngoài hỏi người của phòng bảo vệ, biết được có camera có thể nhìn thấy khu vực này. Vì đã biết được thời gian cho nên điều tra rất rõ ràng nhanh gọn, trong mấy video đều có người một người đàn ông đội một cái mũ bóng chày kéo một cái va ly, đi theo đường thư viện đến gần ban công này rồi biến mất. Bởi vì ăn mặc rất giống sinh viên, hơn nữa còn xuất hiện không liên tục trong video nên ai cũng tưởng rằng đây là sinh viên sáng mai sẽ rời khỏi trường học. Mà vào lúc hơn bốn giờ sáng, người này lại xuất hiện trong ống kinh đi về phía thư viện.
“Đằng sau thư viện là nơi nào, có thể trực tiếp đi ra ngoài trường học không?” Bảo vệ nhìn video, “Đằng sau là con đường vận chuyển hàng hóa của siêu thị và nhà ăn trong trường, bình thường phải quẹt thẻ mới có thể ra vào. Bởi vì nhà ăn mở cửa và đóng cửa vào lúc trường học khá ít người cho nên mới đặc biệt cho lối đi này.
Tiểu Đao gật đầu tỏ vẻ đã hiểu cách làm này, “Vậy nếu quẹt thẻ thì có thể tra ra ai ra vào trong thời gian này không?”
“Có thể, chúng tôi đến phòng điều hành chung là có thể lấy được ghi chép ở bên đó.”
Sau khi việc khám nghiệm tử thi kết thúc, Trình Tuấn Kiệt và Tiểu Viên đưa thi thể chỉ có một nửa ra khỏi ký túc xá, ở cổng ký túc xá có rất nhiều sinh viên, tuy bảo vệ và giảng viên đã bảo họ đi về rồi nhưng vẫn có người còn đứng ở đó nhìn.
Cuộc điện thoại của Tiểu Đao đến rất đúng lúc, sau khi nghe xong thì biểu cảm của Hạ Thần Phong liền trở nên nghiêm túc, “Cậu chắc chắn không?”
“Chắc chắn, Triệu Lập Khôn không hề che giấu tung tích của mình, cách ăn mặc của người trong video ở cổng ký túc xá giống hệt với người trong video gửi đến cho Lục Dao. Chắn chắn là Triệu Lập Khôn rồi, nhưng đến phía sau thì lại biến mất.”
Triệu Lập Khôn thật sự xuất hiện rồi, hơn nữa theo tình hình bây giờ hắn đã không còn sợ bất kỳ ai nữa mà chỉ muốn báo thù. Hành vi của hắn đã rất cực đoạn, là phần tử cực kỳ nguy hiểm bây giờ.
“Bắt đầu tiến hành thông báo về Triệu Lập Khôn với toàn thành phố, nhanh chóng tìm ra manh mối.” Người này đã có tính cách chống đối xã hội, hơn nữa mục tiêu lần này rất rõ ràng. Lục Dao đã nhận được email đe dọa một lần rồi, Hạ Thần Phong chắc chắc không cho phép Lục Dao lại một lần nữa gặp nguy hiểm ngay trước mắt mình nữa. Anh không thể không thừa nhận, mình đã để Triệu Lập Khôn chạy thoát trong mấy lần giao chiến trước đây, nhưng lần này Hạ Thần Phong quyết không để cho Triệu Lập Khôn có cơ hội thứ ba. Hơn nữa, chỉ cần bắt được Triệu Lập Khôn thì trong tình huống sợ rằng Triệu Lập Khôn đã không còn thân thiết với Hoàng Diệp nữa thì họ càng có thể biết được thông tin về Hoàng Diệp và bối cảnh của “thầy” ở phía sau.
Đây là một điểm đột phá, Tiểu Đao cũng hiểu điểm này, “Được, em sẽ đi thông báo với cục cảnh sát ngay.”
“Lục Dao, khoảng thời gian này em đừng ở một mình…” Hạ Thần Phong tìm thấy Lục Dao, anh đã xác định người này là Triệu Lập Khôn vậy thì mục tiêu của hắn chắc chắn là cô, anh ngẩng đầu khẽ cau mày nhìn sắc mặt vẫn còn tái nhợt và có vẻ hoảng sợ của Đỗ Hiểu Lan, “Tôi sẽ sắp xếp Tiểu Quách và đồng nghiệp khác ở bên cạnh bảo vệ em, khoảng thời gian này em cũng ở trong khách sạn gần cục cảnh sát đi.”
Lục Dao không thích cảm giác này, bắt đầu từ vụ án trước kia cô luôn là đối tượng được bảo vệ, “Thật sự không nghiêm trọng như vậy đâu, có lẽ em có thể bố trí cục phong thủy…”
“A Dao, Triệu Lập Khôn đã giao đấu với em, cho dù phong thủy của em giỏi hơn hắn nhưng bây giờ hắn là một tên điên, nạn nhân là một người luyện võ cũng bị hắn giết chết. Em chỉ là một cô gái, sức mạnh chắc chắn không bằng kẻ phát điên không còn lý trí.”
Đúng, trong mắt Hạ Thần Phong bây giờ, Triệu Lập Khôn đã là một tên điên rồi. Vừa rồi Tiểu Viên cũng nói đến công cụ chặt xác, mặt cắt cũng phẳng nhưng không phẳng bằng công cụ được dùng trong vụ án của La Phượng Linh trước đây. Bác sĩ pháp y còn phải tiến hành xác nhận công cụ chặt xác thêm một bước nữa.
Xác nhận theo phần mặt của nạn nhân thì nạn nhân này tên là Hứa Kỳ người thành phố Cảng, trước đây ở tại nước ngoài. Tuy trên hồ sơ viết là làm huấn luyện viên tập gym ở nước ngoài nhưng nhìn tư thế này thì có lẽ nạn nhân đã làm khá nhiêu vụ làm ăn không chính đáng. Sau khi lấy hình ảnh ra, Hạ Thần Phong nhìn người đàn ông da đen trong hồ sơ, “Sao da người này lại trắng hơn nhiều thế?”
Quả thực da của nạn nhân bây giờ trắng trẻo hơn trong ảnh rất nhiều, có cảm giác như đây là một con người hoàn toàn khác, Tiểu Đao thò đầu sang nhìn, “Hiệu quả làm trắng da tốt quá đi mất.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...