Có lẽ vì thấy Lục Dao nói chuyện hòa nhã như vậy, Đỗ Hiểu Lan cũng chỉ thở dài thất vọng, “Được rồi, chuyện này là chuyện của hai người các cậu, tớ là người ngoài cũng không tiện nói gì. Nhưng Lục Dao cậu hãy nhớ, nếu Hạ Thần Phong đối xử không tốt với cậu, cho dù anh ta là cảnh sát của thành phố Tô thì tớ cũng mắng luôn.”
Lục Dao ôm lấy bờ vai của Đỗ Hiểu Lan, lắc lắc, “Ừ, tớ biết cậu tốt với tớ nhất mà!”
Gương mặt xinh đẹp của Đỗ Hiểu Lan khẽ đỏ lên, ánh mắt như cười như không trừng Lục Dao, “Haiz, không cần phải nói gì nữa, yêu vào quả nhiên làm người ta thay đổi mà, trước đây Lục Dao là kẻ lập dị của trường học, đừng nói là làm nũng gì đó, tớ đến gần cậu còn không có cảm xúc gì. Bây giờ cậu còn làm nũng với tớ luôn rồi, đúng là chuyện lạ có thật luôn đó!”
Lục Dao cười tỏa nắng buông tay, có vẻ hơi ngại ngùng.
“Cậu nghỉ lâu như vậy, bên Tinh Thần đó không sao chứ?” Đỗ Hiểu Lan cũng bắt đầu thu dọn đồ đạc, trường bắt đầu nghỉ đông rồi, sau đợt nghỉ đông cuối cùng này, cô đã hẹn bạn trai ra nước ngoài chơi.
Lục Dao nghiêng đầu, “Chắc là không sao đâu, mình đã nói với Lý tổng rồi, dù sao còn có quan hệ với Hạ Thần Phong mà...” Trước đây Lục Dao cực kỳ không muốn dùng quyền lợi riêng này, nhưng hai người đàn ông lại quyết định giúp cô, nói là tạm thời Tinh Thần không có công việc gì đặc biệt khẩn cấp liền xin nghỉ bệnh cho Lục Dao trước.
Lục Dao ngồi xe khách đến thị trấn Thanh Diệp rồi mới gọi điện thoại cho Hạ Thần Phong, nhưng lúc đó anh đang họp, chỉ có thể bảo Tiểu Đao đi đón cô trước.
Hiếm khi mới được lái một chiếc xe cao cấp như vậy, Tiểu Đao còn đặc biệt chỉnh trang quần áo, đeo kính râm lên đường, ngồi trong xe, còn chụp ảnh đăng ở chế độ bạn bè, giả bộ bắt buộc phải dùng cái xe này, sau đó huýt sáo khởi động xe.
Lục Dao đi ra khỏi trạm xe liền nhìn thấy Tiểu Đao đang làm màu ở cách đó không xa, “Hi người đẹp, đi chơi không?” Tiểu Đao huýt sáo lấy kính râm xuống, cậu còn làm động tác tự cho rằng rất đẹp trai, nhưng chẳng biết vì sao thời gian này dáng người và vẻ mặt của cậu đều giống như một quả bóng hơi vậy, động tác này của cậu chẳng ra làm sao cả.
Lục Dao nhịn cười nhìn Tiểu Dao, “Cảnh sát Phương, gần đây sắc mặt anh hồng hào, ánh mắt trong sáng, anh sắp gặp vận may lớn nha.”
“Hả, tôi thực sự sắp gặp vận may à?” Bỏ dở việc đang làm, Tiểu Đao vội vã chạy vù đến, trên mặt toàn vẻ tò mò, “Thần toán Lục, tôi thực sự sắp gặp vận may phải không?”
“Bĩ cực thái lai(*).” Lục Dao nói xong liền vòng qua Tiểu Đao đi đến vị trí ghế phụ, trước đó hai lần tai họa liên quan đến máu của Tiểu Đao đều đã được hóa giải, như vậy việc xui xẻo đều đã qua rồi, tóm lại sẽ có vận may tìm đến.
(*) Bĩ cực thái lai: vận đen qua, cơn may đến.
Tiểu Đao chạy trở về trong xe, “Haiz, Lục Dao à, rốt cuộc tôi có vận may lớn gì vậy, lẽ nào là vận đào hoa của tôi đến rồi?”
Lục Dao nhịn cười, cố gắng làm ra vẻ nghiêm túc, “Thiên cơ không thể tiết lộ, duyên phận đến rồi tự nhiên anh sẽ biết thôi.”
Sau đó cho dù hỏi thế nào, Tiểu Đao cũng không moi ra được manh mối có giá trị nào từ miệng của Lục Dao. Có Tiểu Đao làm không khí sôi nổi lên, hai người nhanh chóng đến gần đê sông xảy ra sự việc, nơi đó đã có lan can vây lại, Lục Dao vừa mới đi ra từ bãi đỗ xe, nhìn quang cảnh của cái hồ kia, hai mắt khẽ lóe sáng, “Tốt! Đúng là một nơi phong thủy tốt với ba mặt là hồ ôm lấy thành phố.”
Lục Dao tán thưởng trong lòng, phong thủy này đã được ai đó cải tạo nhưng cũng là một nơi cao siêu, người này hoàn toàn kết hợp phong cảnh tự nhiên chung quanh với cảnh vật nơi này. Lục Dao cũng đã nhìn thấy nơi này trong sách địa lý, thị trấn Thanh Diệp có mấy dãy núi, nhưng mấy dãy núi này không được tốt lắm, rồng đất thẳng hướng, hỏng cả phong thủy nơi này.
Nhưng phong thủy này bây giờ đã thay đổi rồi, mộc khắc thổ, thủy sinh mộc, chỉ làm có mấy việc liền làm thay đổi cả hình thái nơi này, thật đúng là cao thủ.
“Cô nói vậy là sao?” Tiểu Dao nghe rất mơ hồ, Lục Dao kích động xoay người “Anh có biết Minh Đô không?”
Minh Đô là thắng du lịch nổi tiếng trong nước, làm sao Tiểu Đao có thể không biết được đây.
“Phong thủy ở nơi này tham khảo bố cục phong thủy của Minh Đô, từ trước đến nay Minh Đô luôn được biết đến là nơi được ba mặt hồ ôm lấy, thế núi bốn mặt chắn mây mù. Bởi vì năm đó có một cao nhân đã phân tích bố cục phong thủy của Minh Đô là ‘Ngũ bách lý Điền Trì bôn lai Ngôn Để, phê cân án cập, hỉ mang mang không quân vô biên, bắc tẩu uyển diên, nam hạ cao tốc, cao nhân ngộ thế, hà phương tuyển thắng Đặng Ly(*). Điều này nói lên rằng, phong thủy của Minh Đô cực kỳ tốt. Trong phong thủy, không có mạch Huyền Vũ thì mạch Long Khí sẽ không tôn quý, không hướng đến nước thì không giàu có sung túc, không có Thanh Long Bạch Hổ vây quanh thì hai bên sẽ không yên ổn, mà Minh Đô có hết bốn điểm chủ yếu này.”
(*) Trích từ “Côn Minh đại quan lâu trường liên” của tác giả Tôn Nhiêm sống ở thời nhà Thanh. Đại ý muốn nói phong thủy của Côn Minh rất tốt.
Tiểu Đao quay cuồng rất lâu, cuối cùng cũng hiểu một chút, bố cục của thị trấn Thanh Diệp dựa theo bố cục thiên nhiên của Minh Đô, cho nên ngành du lịch có được sự phát triển rất lớn.
“Nơi chôn thi thể thì sao, có ảnh hưởng đến nơi này không vậy?” Tiểu Đao vẫn nhớ vụ án trên công trường đó, chết một người cũng có thể làm hỏng việc.
Lục Dao nhìn sang bên đó, lắc đầu, “Sự thay đổi lớn nhất ở nơi này chính là thay đổi hình dạng của hồ Thanh Diệp và cánh rừng cây lớn, đê sông đó không ảnh hưởng nhiều.”
“Nhưng những chỗ khác của đê sông này vẫn tốt, làm sao lại có vấn đề ở đó được?” Tiểu Đao càu nhàu, Lục Dao học kiến trúc, tuy chuyên ngành chính là thiết kế, nhưng vẫn hiểu một chút, cô cười nói, “Người này đã nói câu mục nát ở bên trong rồi, anh nói xem là chắc chắn hay là mục rỗng vậy?”
Tiểu Đao nghe những lời giải thích này, lập tức vỗ đầu mình, “Ôi chao, sao tôi lại ngốc như vậy chứ! Đi, tôi biết cô muốn đi gặp người thiết kế kia, vừa hay người phụ trách đê sông này cũng ở đó, tôi dẫn cô đi.” Hạ Thần Phong giao nhiệm vụ quan trọng này cho Tiểu Đao, hôm nay anh có một cuộc họp quan trọng, có lẽ đến chiều mới xong. Cho nên hôm nay cậu phải dẫn Lục Dao đi tìm chứng cứ.
Người phụ trách thiết kế này không phải là chuyên gia thiết kế mà là một nhà địa chất học, trước đây làm giáo sư ở một trường đại học, bây giờ đã về hưu, cũng ở thị trấn Thanh Diệp, cho nên hai người đi nửa giờ liền đến trước cửa nhà người đó.
“Lục Dao, người thiết kế đó ở đây, tôi phải sang quán trà bên cạnh nói chút chuyện với người phụ trách công trình, có chuyện gì thì cô gọi điện cho tôi nhé.” Tiểu Đao quen biết Lão An này, hơn nữa có một nữ Cục Cảnh sát ở Cục Cảnh sát nơi này vừa mới nói hết tình hình ở đây, cho nên Tiểu Đao không lo lắng sẽ có chuyện gì xảy ra.
Thực ra Lão An đã nhận được tin tức, ông ngồi chờ trong sân từ sớm uống trà nhìn mặt trời hiếm khi xuất hiện trong ngày mùa đông, “Có bạn từ phương xa đến, thật vinh hạnh.” Lão An mở mắt nhìn Lục Dao xinh đẹp đứng ở cửa, ông cười chào đón, “Cô chính là Lục Dao phải không, tôi là An Bang Quốc.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...