Lúc trước Đổng Vũ muốn làm nữ chính, nhưng cuối cùng Lý Bách lại sắp xếp vai phụ cho cô ta, Đổng Vũ bị An Thiến cướp mất vai chính, đương nhiên là cô ta cảm thấy bất mãn.
“Chị Vũ, chị đừng giận, chị chỉ cần giữ chặt Lý tổng, về sau An Thiến còn phải gọi chị một tiếng bà chủ đó!” Trợ lý của Đổng Vũ cũng hiểu tính khí của cô ta, lúc này chỉ có thể nói hùa theo, không thể nói trái ý, nếu không sau này sẽ phải nếm mùi đau khổ.
Nhắc đến Lý Bách, Đổng Vũ càng cảm thấy bực mình hơn. Bây giờ cô ta tự hỏi liệu kế sách ban đầu của mình có sai sót không. Trước đây khi mới gặp nhau Đổng Vũ rất rụt rè, khi Lý Bách nói muốn công khai, chính cô ta là người nói đừng công khai, nhưng bây giờ Đổng Vũ muốn công khai, còn Lý Bách lại không muốn.
Đổng Vũ thấy dường như Lý Bách hơi phản cảm với mình, trong lòng cô ta càng thêm hoảng loạn. Đổng Vũ giận Lý Bách nhưng lại không thể trút giận lên người anh ta, chỉ có thể trút lên trợ lý và người quản lý của mình.
“Chị Vũ, nghe nói hôm nay người đóng vai Lạc Thần Hoa sẽ đến. Là do đích thân đạo diễn Trần chọn.” Đổng Vũ nghe được tin này liền hừ lạnh một tiếng, “Đích thân chọn, trong cái đoàn làm phim này có ai không phải được đích thân chọn đâu!” Đổng Vũ nói xong trong lòng càng cảm thấy bực mình, cô ta đứng lên, “Bao lâu nữa thì đến cảnh quay của tôi?”
Người trợ lý không dám nhiều lời nữa mà kiểm tra lịch trình, “Chị Vũ, hình như là nửa tiếng nữa.” Bây giờ đã là tháng sáu, trời cũng ngày càng nắng nóng, mặc quần áo ba lớp, Đổng Vũ chỉ có thể nén giận xuống, đây là bên ngoài, cô ta nhất định phải giữ gìn hình ảnh của mình cho tốt.
Lúc Lục Dao được dẫn đến chỗ của Trần Hoa thì đúng lúc anh ta đang tức giận, lúc này Lục Dao thấy anh ta đúng là đạo diễn, không phải là Trần Hoa - người trước đây mặt dày mày dạn muốn cô tham gia vào bộ phim của anh ta.
Mọi người ở đây đều bị Trần Hoa nói đến mức không dám ngẩng đầu, Tiểu Mao do dự một lúc, “Đạo diễn Trần... Cô Lục đã đến rồi.”
Câu này giống như một bình chữa cháy, lập tức dập tắt cơn giận của Trần Hoa, Trần Hoa quay người lại và thấy Lục Dao mặc áo trắng quần bò với một cái ba lô đứng cách đó không xa.
“Ôi! Lục Dao, cuối cùng cô cũng đến rồi!” Trần Hoa bỏ loa xuống, vẫy tay, “Tất cả nghỉ ngơi một lúc!”
“Đạo diễn Trần.” Lục Dao bước tới, nhìn mọi người trong phim trường đều đang thở phào nhẹ nhõm. Từ trước đến nay, Trần Hoa luôn rất nóng tính khi quay phim.
Mọi người đều cảm thấy nhẹ nhõm vì sự xuất hiện của Lục Dao, bọn họ được nghỉ một lúc cũng bàn tán xem người mới đến này là nghệ sĩ nào của công ty, sao có mặt mũi lớn như vậy, khiến đạo diễn Trần phải tự mình tiếp đón.
Đổng Vũ đã nhìn thấy Lục Dao từ phía xa, cô ta nghiêng đầu, “Cái cô Lục Dao này là kiến trúc sư mà, sao chạy đến đây làm gì?” Nhớ lúc trước, cô ta bị mất mặt trước mặt Lục Dao, còn Lý Bách thì giúp cái cô Lục Dao này, trong lòng của Đổng Vũ càng thêm rối loạn, lẽ nào Lý Bách thực sự nhìn trúng con bé nghèo rớt mồng tơi này?
Lúc trước khi lần đầu tiên nhìn thấy Lục Dao, trên người Lục Dao mặc toàn đồ rẻ hàng vỉa hè, cô gái này là kiến trúc sư của Tinh Thần mà, sao lại chạy đến phim trường làm gì, “Nhìn tướng mạo đã thấy đúng là không phải người biết an phận.”
Đối với những người xinh đẹp hơn mình, hơn nữa lại còn là người phụ nữ mình ghét, bình thường phụ nữ đều cảm thấy không cam lòng. Đổng Vũ đứng dậy, xách váy dài thướt tha đi qua đó.
Ban đầu Trần Hoa còn sợ rằng Lục Dao sẽ cho mình leo cây, bây giờ thấy cô đến trong lòng anh ta liền cảm thấy kích động. Trần Hoa chuẩn bị đưa Lục Dao đi thử trang phục, dù sao thì tạo hình của nhân vật này phải đẹp thì mới có thể làm nổi bật tầm quan trọng của nhân vật này.
Đây là lần đầu tiên Lục Dao thấy cảnh này, cô không quan tâm lắm với việc đây là phim truyền hình hay phim điện ảnh, nên lúc này cô cảm thấy rất mới lạ, thì ra làm phim truyền hình là như thế này.
“Lục Dao, cô vào thử trang phục đi, sau đó chụp mấy tấm hình, cảnh quay của cô được sắp xếp vào ngày kia, trong hai ngày này cô có thể làm quen với mọi người.”
Lục Dao nghiêng đầu, cơ thể đứng yên, nhìn Đổng Vũ đang đi về phía mình.
“Ôi, đây chẳng phải là Lục Dao sao? Đúng là thần kỳ khi gặp cô ở đây đấy.” Đổng Vũ cười dịu dàng, làm như thể là bạn cũ lâu ngày không gặp của Lục Dao.
Trần Hoa nhìn Đổng Vũ, mặc dù những ngày này diễn xuất của Đổng Vũ hơi kém, nhưng cũng may là thái độ của cô ta tương đối tốt, lúc này anh ta cũng coi như là nể mặt mũi của người anh em của mình.
“Hai người quen nhau?”
Lục Dao suy nghĩ một lúc, cũng coi như là cô đã gặp Đổng Vũ mấy lần ở công ty Tinh Thần, “Gặp mấy lần.”
Lục Dao vừa nói ra câu gặp mấy lần khiến Đổng Vũ ban đầu có dự định lôi kéo làm quen cũng không biết nói gì, “Ha ha, Lục Dao, cô đúng là, chúng ta đã thân nhau như vậy, nhưng mà không phải cô nên đến phòng kỹ thuật à, sao lại đến chỗ này?”
“À, Lục Dao là diễn viên khách mời đặc biệt của tôi, sẽ diễn vai Lạc Thần Hoa trong bộ phim lần này, chính là cao thủ cuối cùng giết chết cô.” Từ trước đến nay Trần Hoa luôn là người rất thẳng thắn. Đương nhiên là Đổng Vũ biết vai Lạc Thần Hoa có tầm quan trọng như thế nào trong bộ phim này, chỉ có mấy cảnh quay, nhưng lại là nhân vật then chốt của cả bộ phim, còn được yêu thích hơn cả nam nữ chính. Tuy đây là vai diễn mà tất cả mọi người đều muốn đóng, nhưng trước đây Trần Hoa đã từng nói, người diễn vai này phải là người anh ta nhìn trúng mới được, nhưng Đổng Vũ không ngờ được, cơ hội tốt này lại rơi vào tay Lục Dao.
Nếu nói là cam lòng, thì nhất định đó là nói dối, nhưng bây giờ Đổng Vũ không chỉ là muốn giữ gìn hình ảnh bên ngoài của mình, mà còn bởi vì Lục Dao đang ở bên cạnh Trần Hoa, cô ta càng phải kìm nén cơn giận.
Đợi đến lúc Trần Hoa đưa Lục Dao vào phòng trang điểm, Đổng Vũ liền kéo tay áo, “Nhất định là do Lý Bách giới thiệu!” Người trợ lý kéo tay áo bị cô ta kéo đến nhăn nhúm và giãn cả ra, “Chị Vũ, cái tay áo này không kéo được đâu!” Bộ quần áo này được làm bằng tơ lụa, bình thường quay xong cảnh quay đều phải cẩn thận đem đi cất, dùng sức sờ cũng sẽ để lại nếp gấp.
Đổng Vũ nghiến răng buông tay áo ra, “Nhất định là Lý Bách, nếu không thì sao Trần Hoa có thể nhìn trúng Lục Dao ở phòng kiến trúc đó chứ!”
Người trợ lý muốn nói gì đó nhưng lại thôi, nghĩ thầm Lục Dao cũng làm việc ở Tinh Thần, dù Lý Bách không giới thiệu thì cũng không phải là không thể nhìn thấy. Hơn nữa, lúc trước Trần Hoa cũng có nói là người diễn vai Lạc Thần Hoa này phải do anh ta tự chọn, cho nên trợ lý của Đổng Vũ lại không cho rằng là vậy, với tính cách của Trần Hoa thì sao có thể đồng ý để Lý Bách cho thêm một người nữa vào đoàn làm phim cơ chứ.
Hơn nữa thái độ của Trần Hoa với Lục Dao cũng giải thích tất cả mọi chuyện, nhiệt tình như vậy, ngay cả đối với An Thiến anh ta cũng không... niềm nở như vậy.
Đúng vậy, đây là lần đầu tiên trợ lý của Đổng Vũ thấy đạo diễn Trần Hoa dùng thái độ niềm nở với một người, đúng là sống lâu mới biết. Ngay cả một trợ lý nhỏ bé cũng nhìn ra được chuyện này, thế mà có một số người lại không nhìn ra được.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...