Tiểu Đao cũng không để ý tới câu nói đùa hiếm có của Hạ Thần Phong, “Ngày mai em quyết định đi tìm Chu Văn lần nữa. Em thấy bây giờ thằng nhóc này rất kỳ dị.”
“Kỳ dị?” Hạ Thần Phong lại chưa từng nghe thấy Tiểu Đao hình dung một người như vậy.
Tiểu Đao gật đầu, chống cằm, “Anh Phong, anh nói xem chúng ta và Chu Văn đã gặp nhau mấy lần rồi mà, nếu như chỉ nói riêng về cái tên, gương mặt có thể không nhớ ra ngay được, nhưng nếu đã gặp nhau rồi, có phải về cơ bản chỉ cần nhìn là nhận ra luôn không?”
Hạ Thần Phong suy nghĩ cẩn thận, đúng là người bình thường sẽ có suy nghĩ như vậy, “Chu Văn làm sao?”
“Nhưng mà kỳ lạ là ở chỗ, Chu Văn này dường như chưa từng gặp em, em vẫn chưa đến mức xấu xí đến mức người ta vừa nhìn đã quên mất luôn chứ.”
Hạ Thần Phong thở dài, “Cũng không thể loại bỏ khả năng này được.”
“Hầy, không đúng, anh Phong sao anh lại nói như vậy...” Tiểu Đao cảm thấy lời nói này của Hạ Thần Phong không bình thường lắm, giống như cậu thật sự xấu xí vậy, “Anh nói cứ như kiểu vẻ ngoài của em thật sự xúc phạm người nhìn ấy! Không đúng! Anh Phong, chỗ kỳ lạ của Chu Văn là trước đây cậu ta hoàn toàn không giống vậy, hơn nữa cậu ta cũng không thật sự ngạc nhiên trước việc Hứa Kiến và Hứa Khuê là anh em có mối quan hệ huyết thống với mình, giống như cậu ta đã biết từ sớm vậy.”
Dù sao bây giờ Tiểu Đao cứ cảm thấy Chu Văn rất kỳ lạ, hơn nữa hôm nay cũng không tìm thấy manh mối có giá trị gì cả, ngày mai lại tìm một lần nữa cũng là chuyện đương nhiên.
Người cảm thấy Chu Văn kỳ lạ không chỉ có TIểu Đao, Lục Dao cũng cảm thấy rất kỳ lạ, cô nhìn quẻ tượng trong tay, “Kỳ lạ, quẻ tượng của lớp trưởng sao lại trở nên thế này.”
Quẻ thứ mười hai trong sáu mươi tư quẻ, đây hoàn toàn không phải là một quẻ rất tốt, mà quan trọng là sáu hai hào này còn có một biến hào, sáu hai hào di chuyển thành quẻ thứ sáu trong Chu Dịch, Thiên Thủy tụng(*).
(*) Thiên Thủy Tụng: quẻ thứ sáu trong Chu Dịch. Quẻ tượng bất hòa.
Trước đây tuy Lục Dao chưa xem quẻ cho Chu Văn, Nhưng tướng mặt của Chu Văn lại không giống như thế này, vì lý do gì mà đột nhiên cậu ta lại thành ra thế này. Nếu người cô gặp hôm nay không phải là Chu Văn, vậy thì người này là ai?
Lục Dao cố gắng nhớ lại lần đầu tiên nhìn thấy tướng mạo của Lư Tử Cẩm. Từ sau lần Lục Dao trở về từ huyện Bình Dao, từ trong cuốn ghi chép của ông nội, bây giờ về cơ bản Lục Dao sẽ không đặc biệt xem quẻ cho những người không có yêu cầu.
Tướng mạo của Lư Tử Cầm... Nếp nhăn trên trán rất nhiều, hơn nữa còn hướng xuống dưới, đây rất có khả năng là tướng mạo của người không có con... Nếu như Lư Tử Cầm không có con, vậy Chu Văn có quan hệ gì với bà ấy?
Lục Dao cất tiền cổ đi, bước tới ban công, bây giờ hoàng hôn đã bắt đầu buông xuống, sáng mai khi gặp Chu Văn, cô nhất định phải hỏi cho rõ ràng, rốt cuộc cậu ta là ai.
Cảnh sát vẫn tiếp tục kiểm tra, dường như Hứa Kiến thật sự biến mất khỏi thành phố Tô vậy, Tiểu Đao tìm cả ngày vậy mà cũng không tìm ra một chút manh mối nào, Tiểu Viên vội vàng chạy đến văn phòng, trên đường đi còn va phải mấy đồng nghiệp.
“Anh Phong, Anh Phong! Tra ra rồi!” Tiểu Viên vừa hô vừa chạy vào văn phòng, “Anh Phong, em tra ra rồi.”
Hạ Thần Phong quay ghế sang, nhìn Tiểu Viên chạy đến vẻ mặt hưng phấn, “Tra ra cái gì?”
Trong tay Tiểu Viên cầm dây thép vừa nãy Hạ Thần Phong mang đến, “Em tra ra rồi, nếu muốn dùng dây thép này để cắt được đầu của người trưởng thành cần bao nhiêu lực.”
Từ sau khi Hạ Thần Phong mang dây thép cho Tiểu Viên, cậu luôn chìm đắm trong công việc thí nghiệm xem dùng dây thép để giết người thế nào. Bàn bạc thí nghiệm cả một buổi chiều, cũng coi như là tính ra được một chút, Hạ Thần Phong nhìn Tiểu Viên đưa số liệu thí nghiệm cho mình xem.
Hạ thần Phong cau mày, “Nếu như dựa theo số liệu của cậu, hình như là cần phải có máy móc phải không.”
Chính xác, nếu như dựa theo số liệu này thì chỉ dựa vào mấy cơ quan cố định nhỏ đều không thể đạt đến được, mà tốc độ này đã đạt đến tốc độ nhất định rồi, chỉ có máy móc mới có thể làm được thôi.
Tiểu Viên gật đầu, “Đúng, nếu như thật sự muốn giết người bằng dây thép, như vậy cần phải sử dụng máy móc...”
Nhưng nếu cần dùng đến máy móc, vậy thì tại sao nạn nhân Hứa Khuê không nhìn thấy? Dù sao bố cục căn phòng rất nhỏ, không thể không nhìn thấy.
“Hơn nữa em đã làm thí nghiệm với vật còn sót lại trên chiếc dây thép này, phía trên có dính máu của nạn nhân, cùng với mô tế bào khác, cho nên đây phải là thứ đã cắt đầu nạn nhân.”
Lúc Tiểu Viên nói ra kết luận này, mọi người trong văn phòng đều có mặt, nhìn cuộn dây thép kia, thì ra những thứ nhìn có vẻ vô hại trong ngôi nhà lại có thể giết người.
“Trời ạ, những thứ trong phim không ngờ lại có thể xảy ra, đoạn dây thép này thật sự có thể cắt đứt đầu người?”
“Chẳng phải bình thường mọi người vẫn nói linh cảm bắt nguồn từ cuộc sống sao, nhưng mà nhắc đến mới nhớ, đầu óc của người này cũng không tệ, vậy mà có thể nghĩ đến phương thức giết người như thế... Chứng tỏ bình thường người này cũng chẳng phải hạng tốt lành gì, cả ngày chỉ nghĩ đến mấy thứ này.”
Mấy đồng nghiệp có mặt ở đây đều cau mày, “Nhưng mà, vì sao phải mang đầu đi chứ?” Tiểu Viên khó hiểu hỏi, “Đúng rồi các anh có manh mối gì trong việc tìm đầu của nạn nhân chưa?”
Khu dân cư kia cũng là một khu dân cư cao cấp, dựa vào thời gian tử vong bác sĩ pháp y đưa ra, bọn họ kiểm trả tất cả video giám sát. Nhưng camera giám sát của khu dân cư này không quay được cổng, nói chính xác là không có. Nhà họ Hứa đã tự che camera giám sát lại, hơn nữa việc này không phải gần đây mới xảy ra việc này, từ lúc mới dọn đến đây bọn họ đã tự che lại rồi, cho nên lâu ngày, chiếc camera này coi như đã bị hỏng rồi.
Trước khi xảy ra hỏa hoạn, cảnh sát căn bản không nhìn thấy người nào khả nghi từng đi vào.
Hạ Thần Phong chợt nghĩ đến điều gì đó, anh đứng dậy, “Cậu phát lại đoạn băng lần nữa cho tôi.”
Tiểu Đao cũng không biết Hạ Thần Phong nghĩ đến cái gì cho nên vẫn cậu nghiêm túc tua lại đoạn video một lần nữa, trước khi thang máy cháy hai mươi phút, cũng là sáu tiếng đồng hồ sau khi nạn nhân chết, có một cậu giao hàng bước vào tầng mười lăm, “Cậu chuyển đến camera giám sát cầu thang của tầng mười lăm đến tầng mười sáu.”
Tiểu Đao đi kiểm tra theo lời của Hạ Thần Phong, nhưng lại phát hiện chỗ này là một cái góc chết, nói cách khác là camera giám sát của thang máy này đặt cách nhau một tầng một, mà từ tầng mười lăm đến tầng mười sáu là tầng không lắp đặt camera giám sát.
Cậu giao hàng này sau gần hai mươi phút lại xuất hiện lần nữa ở trong thang máy tầng mười lăm, “Cậu xem!” Hạ Thần Phong ấn vào nút tạm dừng, chỉ vào nhân viên giao hàng và thời gian nói.
“Đầu tiên, nếu làm một nhân viên giao hàng thì về cơ bản không mất bao nhiêu thời gian ra đến cửa thang máy, nhưng cậu ta lại mất gần hai mươi phút, thời gian này vốn dĩ đã không hợp lý rồi. Sau đó hãy chú ý vào túi của cậu ta, lúc đi dựa vào vết nhăn trên quần áo của cậu ta thì gói hàng không nặng lắm, nhưng lúc cậu ta quay lại, rõ ràng là đã giao hàng rồi, như vậy túi hẳn là rất nhẹ, nhưng thực tế lại ngược lại, túi của cậu ta rất nặng.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...