Số 13 Phố Mink


Dis hơi gật đầu, lần nữa mở bàn tay ra:"Trật tự —— lồng giam."Ngoài cửa thư phòng, con mèo đen lại âm thầm chọc chọc chọc bị bắt lại, di chuyển đến đèn chùm phòng khách."Ellen là họ của Pall, ở Wien, có chút địa vị, là một gia tộc quý tộc cổ xưa.""Vâng, Pall đã nói với cháu.""Thừa dịp trong khoảng thời gian này, cùng tiểu thư người ta ở chung cho tốt.""Cần ở chung đến mức nào?" Karen hỏi."Vị tiểu thư kia là một thiên tài, hoàn thành việc học rất nhanh, thuở nhỏ ở dưới sự bảo vệ của gia đình, cho nên, hiện tại cô ấy là một tờ giấy trắng, ít nhất là ở phương diện kinh nghiệm xã hội, là như vậy.Mặc dù, là ông nội, nói chuyện với ngươi về một cô gái như thế này là không thích hợp.”"Không, cháu biết ông nội là vì tốt cho cháu.""Ừm, yêu đương với cô ấy đi, tranh thủ thời gian, cô ấy sẽ không ở lại Luo Jia bao lâu, thời gian của cháu kỳ thật cũng không dài, bất quá, ta cảm thấy đối với cháu mà nói, không có vấn đề gì.Phải không?”"Tuy rằng cháu cảm thấy nói nói chuyện về một đoạn tình cảm thế này rất không thích hợp, nhưng, cháu cảm thấy hẳn là không có vấn đề gì.""Cấp bách một chút, lúc cần thiết, để cho cô ấy mang cháu về Wien.""Cháu.

.

.


Cháu biết rồi.”"Nói chuyện với cháu, luôn rất tiết kiệm sức lực, ta rất thích cháu trai như cháu."Tuy rằng loại cảm giác này có chút không thích hợp, nhưng giao tiếp với một người cháu trai tự kỷ, thật sự là quá cố gắng."Cháu cũng rất thích ồn nội như ngài.""A, đúng rồi."Dis mở ngăn kéo ra, từ bên trong lấy ra một xấp tiền, đặt ở trên bàn làm việc:"Hẹn hò với con gái, trong túi khẳng định không thể trống rỗng.""Cám ơn ông nội."Lúc trước toàn bộ "kho bạc nhỏ" của Karen đều nộp vào cổ phiếu, cho nên tiền mặt bên cạnh hắn thật đúng là không nhiều lắm.Tất nhiên, Alfred chắc chắn cũng rất giàu, nếu yêu cầu hắn ta cho tiền, chắc chắn hắn sẽ thỏa mãn mình.Nhưng cảm giác nhận tiền tiêu vặt từ ông nội thì không giống, giống như kiếp trước rất nhiều sinh viên đại học sau khi yêu đương xin thêm tiền yêu đương với cha mẹ vậy."Được rồi, không sao đâu."Karen cầm một xấp lucoin trong tay, nhưng không đứng dậy, mà hỏi:"Ông nội, là bởi vì thân phận của cháu, cho nên dẫn đến.

.

."Không đợi Karen nói xong,Dis liền lắc đầu:"Không phải, kỳ thật không liên quan gì đến cháu.Ta là vì giữ lại người thân của ta mới tiến hành nghi thức Thần giáng, trước khi làm tự nhiên sẽ không có khả năng lưu lại tai họa ngầm khiến cho người thân của ta lần nữa lâm vào nguy cơ bị truy tìm.Vậy nên,Không liên quan gì đến cháu, cùng với nghi thức Thần giáng cũng không có một chút quan hệ, cháu không phải bận tâm, Karen.”"Vậy.

.

.""Là chính ta xảy ra vấn đề, một ít vấn đề ngoài dự liệu của ta, mà vấn đề này, lại rất phiền toái, đây là trước khi ta cử hành nghi thức Thần giáng không có dự liệu được.Cho nên, phiền toái chỉ là nhằm vào ta mà đến, sẽ không ảnh hưởng đến các ngươi, sẽ không ảnh hưởng đến nhà Inmerais.”"Nhưng ông nội cũng là một bộ phận của nhà Inmerais, hơn nữa là một bộ phận quan trọng nhất." Karen nói."Ta sẽ xử lý, cũng chỉ có ta có thể đi xử lý, giống như đêm đó ta dẫn cháu đến nhà Morff vậy, có một số việc, đã vượt qua trình độ người thường có thể nhúng tay hoặc trợ giúp, cháu hẳn là có thể hiểu được.Vậy nên,Hiện tại cháu hãy tin tưởng ta và chuyên tâm làm tốt việc mà cháu nên làm.”Lời này của Dis có nghĩa là, chúng ta vĩnh viễn ở cùng một chỗ với ngươi, người nhà vĩnh viễn ủng hộ ngươi, không thể để cho ngươi mạo hiểm loại vô nghĩa này, cũng không cần nhắc tới nữa.Karen gật đầu và đứng dậy.Khi Karen chuẩn bị đứng dậy và rời đi,Dis lại mở miệng nói:"Karen.""Ông nội, ngài nói.""Cho tới nay, ước mơ của ta là gia tộc Inmerais bắt đầu từ thế hệ của ta, có thể thoát ly thế giới của giáo hội.""Cháu biết.""Chuyện này sẽ thành công, vô luận ta có thể xử lý tốt phiền toái này hay không, cuối cùng đều sẽ thực hiện.""Cháu tin tưởng năng lực của ông nội ngài, ngài ở trong mắt cháu, là sự tồn tại không gì không làm được.""Nhưng ta sẽ không can thiệp vào cuộc sống của của nhà và sẽ để họ tự mình đi theo con đường họ lựa chọn, giống như lúc trước ta biết rõ người đàn ông mà Winnie đã chọn có một số vấn đề, dưới sự kiên trì bướng bỉnh của Winnie, cuối cùng ta vẫn không có lựa chọn ngăn cản.Đây là mới cuộc sống, là nhân sinh bình thường.Nếu như mất đi quyền được lựa chọn, nhân sinh từng bước đi xuống, chờ sau khi già đi, sẽ không có quá nhiều thứ đáng để nhớ lại.Đây cũng là nguyên nhân.Mà ta hi vọng cháu có thể đến Wien.Những ngày này, những biểu hiện của cháu quả thật làm suy nghĩ của ta phát dinh thay đổi.”"Cám ơn ông nội."Lúc này, dì Winnie đi lên tầng ba, ngẩng đầu nhìn thấy Pall đang túm lấy đèn chùm."Chúa ơi, con mèo này càng ngày càng nghịch ngợm."Pall ở trên đèn chùm nhịn không được trợn trắng mắt.Winnie đi đến cửa thư phòng, gõ cửa.Karen mở cửa:"Dì?"Dì Winnie cười cười với Karen, nhìn về phía cha mình đang ngồi bên trong:"Thưa cha, bệnh viện lại gọi điện thoại tới, nói Hoffen tiên sinh lúc trước lại trải qua một lần bệnh tình nguy kịch, nhưng lần này rất nhanh cũng đã cấp cứu trở về.""Được, ta biết rồi.""Vâng."Dì Winnie quay người rời đi.Karen cũng chuẩn bị đóng cửa trở về phòng ngủ của mình, lại nhìn thấy Dis từ phía sau bàn làm việc đứng lên:"Karen, cùng ta đi bệnh viện một chuyến.""Vâng, ông nội.""Lão Hoffen đã rất mệt mỏi, đã đến lúc đón ông ấy về nhà nghỉ ngơi.".

.


.

.

.


.Bệnh viện,Phòng bệnh.Hôm nay người hộ lý hiếm khi không ngủ gật, mà cẩn thận gọt táo cho ông Hoffen."Ngài lần này rất nhanh đã cứu trở lại, cái này chứng tỏ thân thể ngài đang chậm rãi tốt lên.""Ha ha, có lẽ vậy." Ông Hoffen mỉm cười và mở miệng của mình để đón những miêng táo sắp được đặt trong.Nhưng đợi một lát, phát hiện trong miệng không có quả táo ngọt ngào tiến vào, hắn ngẩng đầu nhìn thoáng qua, phát hiện hộ lý vẫn duy trì tư thế đút táo không nhúc nhích.Ông Hoffen không hoảng sợ, cũng không bối rối;Hoàn toàn ngược lại, ông phát ra một đoạn âm thanh mũi rất dài, tựa hồ rốt cục chờ được sự giải thoát.Cửa mở ra,Một bóng đen chậm rãi bay vào, dần dần ngưng tụ thành thân ảnh của một người đàn ông,Ngay sau đó,Thanh âm uy nghiêm vang lên:"Có người cáo buộc ngươi tình nghi tham gia nghi thức Thần giáng siêu quy cách, hiện tại căn cứ vào , đến đây tiến hành thẩm vấn ngươi.""Cuối cùng đã chờ được các ngươi tới,Tà Thần.

.

.Tà Thần đã giáng lâm!”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui