Sinh Tồn Trên Biển Mở Màn Với Một Bè Gỗ


Khi thời gian gần đến 9 giờ tối, số lượng đơn hàng giảm đi rõ rệt, Dụ Trúc dứt khoát dọn hàng luôn, đã ngồi cả ngày rồi, cô đứng dậy vận động tứ chi, chuẩn bị tập thể dục một chút nhưng luôn cảm thấy bè hơi chật chội, thêm hai máy lọc nước đơn giản này vào đúng là hơi chiếm chỗ, cô sợ mình không chú ý, một phát đá trúng vào hai cái này thì phải làm sao?
Nghĩ đến đây, Dụ Trúc rất là bất lực, vừa nãy trong khu trò chuyện có không ít người nói đến vấn đề thiếu nước uống, Dụ Trúc có nhiều ván gỗ, chịu được tiêu hao nên đã cân nhắc đến việc kinh doanh bán nước, cũng không phải là vì kiếm mấy đồng tiền đó, chủ yếu là muốn để nhiều người được sống sót hơn.

Kết quả là vừa định chế tạo máy lọc nước đơn giản thì đã nhận được lời nhắc nhở ân cần của trò chơi.

[Ting! Sau khi kiểm tra, số lượng máy lọc nước đơn giản mà bạn hiện đang sử dụng đã đạt đến giới hạn (2), xin hỏi bạn có xác định tiếp tục chế tạo không?]
Dụ Trúc:?
Đúng là trò chơi chữ nghĩa thuần túy.

Dùng từ này rất tinh tế.


Dụ Trúc có thể hiểu rằng, bản thân vẫn có thể chế tạo máy lọc nước đơn giản nhưng không thể sử dụng, chỉ có thể bán cho người khác, trước đó không nhận được bất kỳ lời nhắc nhở liên quan nào, bây giờ đột nhiên lại như vậy, thật là quá đột ngột? Cô nghi ngờ hợp lý rằng trò chơi này là cố ý nhưng không có bằng chứng.

Không còn cách nào khác, Dụ Trúc chỉ có thể âm thầm đưa số 1 lên kệ Khu giao dịch nhưng lại bị từ chối một cách thảm hại.

Dụ Trúc:???
Được rồi, bây giờ có bằng chứng rồi.

[Khu giao dịch thân thiện nhắc nhở bạn: Kể từ bây giờ không thể đưa những vật phẩm đã qua sử dụng lên kệ Khu giao dịch.


]
Liên tiếp bị từ chối, Dụ Trúc quay đầu chỉ trỏ vào số 1: "Nói xem cậu đáng ghét đến mức nào, Khu giao dịch còn không cho cậu lên kệ, rõ ràng là giường đơn giản thì được.

"
Máy lọc nước đơn giản số 1:?
Đang phân biệt đối xử trong công việc à?
Còn nữa, có phải là chuyện này không?
Bỏ qua dấu hỏi đen trên đầu số 1, Dụ Trúc đưa ra câu hỏi hợp lý: "Tôi không bán nó, tôi chỉ dùng nó để làm vật phẩm mẫu, giường của tôi vẫn treo trên đó.

"
Thấy Khu giao dịch không hề lay động, thậm chí còn muốn hạ luôn cả giường của cô, Dụ Trúc sắc mặt lạnh nhạt: "Cậu làm vậy là không hợp lý, giai đoạn đầu vật tư khan hiếm, làm sao có thể làm nhiều thành phẩm như vậy để bán? Chắc chắn là có người đặt hàng trước, sau đó mới làm hàng mới để giao dịch, những thứ được bày lên đều chỉ là đồ trưng bày mà thôi, trước giờ vẫn luôn như vậy.

"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận