Sinh Tồn Công Lược Ngày Mạt Thế


Trước đây Diệp Linh Lung và các bạn học cùng lớp đã đặc biệt đi ngắm anh ấy.

Quả thật đó chính là đẳng cấp của nam thần lạnh lùng.

Ngoại hình đẹp trai bắt mắt, dáng người cao ráo mảnh khảnh, chiếc áo khoác trắng có thể nhìn thấy khắp mọi nơi ở trong trường nhưng khi nó được mặc lên trên người của anh ấy thì lại tỏa ra một loại khí chất cấm dục bất khả xâm phạm, vừa lạnh lùng lại vừa rất quyến rũ.

Vừa nghe thấy Phạm Hiểu Thanh nói về giáo sư Lục, đôi mắt của Diệp Linh Lung không tự chủ được mà sáng lên, “Ở đâu, thầy vẫn còn sống chứ?”
Phạm Hiểu Thanh chỉ về tòa nhà chéo hướng đối diện, “Bên đó, ở tầng 7, nhìn thấy chưa? Thầy ấy vẫn còn ở đó.


Diệp Linh Lung nhìn theo hướng ngón tay của Phạm Hiểu Thanh, quả nhiên cô nhìn thấy một người mặc áo trắng đang đứng trước cửa sổ.

Người đó chỉ lặng lẽ đứng ở đó, không có bất kỳ hành động nào khác.

Nhưng do khoảng cách quá xa, cô nhất thời không thể phân biệt được đó là con người hay là thây ma.


Vương Lỗi cũng nhìn thấy, cậu cau mày nói: “Khoảng cách xa như thế mà em có thể nhìn rõ là giáo sư Lục hay sao?”
“Tất nhiên rồi.

” Phạm Hiểu Thanh gật đầu sau đó chỉ vào đôi mắt của mình và nói, “Thị lực mắt của em đều là 5,5, nó được mệnh danh là đôi mắt dò quét nam thần đó! Huống hồ chi giáo sư Lục lại là thần tượng của em nữa, dù có xa thêm 100 mét thì em cũng có thể nhận ra được thầy ấy.


Vương Lỗi: !.

.

Chúa ơi 5,5, thị lực của em ấy là 5,5.

Nhưng mà đi tranh cãi với nữ sinh bị ám ảnh với giáo sư Lục không phải là một hành động sáng suốt, vì thế cậu liền ngậm miệng lại, nheo mắt nhìn lại một lần nữa sau đó quay sang hỏi Diệp Linh Lung: “Hay là! chúng ta! đến đó xem sao đi?”
Đối với giáo sư Lục, thì bọn nam sinh không si mê như đám nữ sinh, nhưng nếu nói đến thần tượng thì quả thật giáo sư Lục có thể được xem như là thần tượng của toàn trường.

Dù sao thì những người tài giỏi luôn được người khác ngưỡng mộ.


Nếu người đó thật sự là giáo sư Lục, nếu như anh ấy vẫn còn sống, đương nhiên là Vương Lỗi cũng muốn đi cứu.

Diệp Linh Lung cũng nghĩ như vậy.

Nhưng mà bên đó là kiểu phòng có thang máy, mười mấy tầng lầu, cấu trúc không giống với khu chung cư cũ bên đây, chỉ đơn giản là hai phòng và một cầu thang, vì vậy Diệp Linh Lung tạm thời vẫn chưa có kế hoạch đi dọn dẹp bên đó.

Cô do dự vài giây rồi mới nói: “Ngày mai đi, hôm nay mọi cũng đã bận rộn lâu như vậy rồi, nếu như có xảy ra tình huống gì chỉ sợ không đủ sức lực để đối phó.

Tối nay mọi người hãy nghỉ ngơi cho thật tốt, ngày mai chuẩn bị đầy đủ rồi chúng ta sẽ đi sang tòa nhà bên đó.


Nếu như Lục Thừa Quân đã biến thành thây ma thì sớm hay trễ một ngày cũng không có gì khác biệt.

Nếu như không thì bây giờ anh ấy vẫn có thể đứng yên lặng ở đó, chứng tỏ có trễ thêm một đêm cũng không hề gì.

Bản thân Diệp Linh Lung là một người nghiêm khắc, cho dù có là thần tượng đi chăng nữa thì cô cũng sẽ lựa chọn phương pháp an toàn và thỏa đáng nhất.

Tận thế mà, bảo vệ mạng sống vẫn là trên hết.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận