Sinh Tồn Công Lược Ngày Mạt Thế


Khi cô đang nghiên cứu số liệu về thuốc tăng cường thì có tiếng gõ cửa.
Lai Phúc không có động tĩnh gì, có lẽ là người quen.
Diệp Linh Lung đi tới mở cửa, thì nhìn thấy Vương Lỗi đang đứng ở bên ngoài.
Cậu đến trả lại con đao và trả tiền thuê.
Nhưng sau khi đã trả xong rồi cậu lại kì kèo không chịu đi.
Diệp Linh Lung nói: “Anh có việc gì thì nói thẳng đi.”
“Chỉ là...!hơi khó nói.” Vương Lỗi nói: “Em và anh Lý đã giúp bọn anh rất nhiều, bây giờ lại đến làm phiền bọn em thì cũng không tốt, nhưng mà...!anh muốn, em có thể...!bảo anh Lý dạy cho anh mấy chiêu có được không?”
Diệp Linh Lung đánh giá cậu từ trên xuống dưới.
Cô cảm thấy người này đúng là có chút thú vị.
Nhảy lầu, mượn dao, bây giờ còn đến đề nghị muốn Lý Quân huấn luyện cho mình...!Xem ra khả năng phán đoán tình hình của cậu cũng rất nhạy bén.

Diệp Linh Lung hỏi Lý Quân: “Anh cảm thấy thế nào?”
Lý Quân có chút không vui, nhưng vẫn nói: “Tùy em quyết định.”
Diệp Linh Lung gật đầu, sau đó cô nói với Vương Lỗi: “Anh gọi Phạm Hiểu Thanh đến luyện tập chung đi.

Ban ngày chúng ta có thể ra ngoài thu thập vật tư, buổi tối đi, mỗi buổi tối chúng ta sẽ luyện tập một lát.”
Cô vẫn muốn dành sự ưu ái nào đó cho những người luôn ủng hộ cô.
Vương Lỗi vui vẻ cảm ơn, sau đó liền quay trở về gọi Phạm Hiểu Thanh.
Cậu vừa rời khỏi, thì Lý Quân đã ôm lấy Diệp Linh Lung từ phía sau, anh “hừ” một tiếng.
Diệp Linh Lung vỗ vỗ vào tay anh: “Vì sao không muốn dạy cho bọn họ?”
“Cũng không phải không muốn dạy.” Giọng Lý Quân có chút buồn: “Nhưng thời gian buổi tối là của chúng ta...”
Diệp Linh Lung cười rộ lên, cô chủ động hôn anh một cái: “Anh đúng là một bình dấm chua nha, cũng không mất nhiều thời gian đâu, chỉ cần dạy bọn họ một chút rồi để cho họ về tự luyện tập là được rồi.

Em cũng muốn học nữa, cứ xem họ như đối thủ đấu tập của em đi.”
“Em có anh.” Lý Quân ôm cô không buông: “Anh sẽ luôn bảo vệ em.”
“Ừm.” Diệp Linh Lung đáp lại, sau đó lại lắc lắc cánh tay của anh, nói: “Nhưng em vẫn muốn học, anh dạy em, có được không?”
Ngày tận thế đột nhiên ập đến, bàn tay vàng của cô cũng bỗng nhiên xuất hiện, Lý Quân và Lai Phúc cũng đều xuất hiện bất ngờ, ai biết được liệu có một ngày nào đó họ sẽ đột nhiên biến mất hay không chứ?
Nói đến cùng thì những kỹ năng mà bản thân học được mới chính là của chính mình.
Người đi theo sẽ không làm trái mệnh lệnh của chủ nhân, huống chi Diệp Linh Lung còn đang làm nũng với anh?

Lý Quân chỉ có thể ngơ ngác gật đầu, nhưng lại bất đắc dĩ bổ sung thêm một điều kiện: “Chỉ dạy bọn họ trong một tiếng, còn lại tự mình trở về luyện tập.”
***
Đối với Vương Lỗi và Phạm Hiểu Thanh mà nói thì việc Lý Quân chịu dạy cho bọn họ đã là một kỳ tích rồi, bọn họ thật sự không quan tâm đến thời gian dài hay ngắn, dù sao thì sau khi trở về bọn họ vẫn còn rất nhiều thời gian để luyện tập.
Lý Quân không dạy quá nhiều chiêu thức võ thuật cho bọn họ, mà chủ yếu dạy một số kiến ​​thức cơ bản về chiến đấu, điều chỉnh hơi thở và phương pháp sử dụng lực.
Nó phù hợp với người mới bắt đầu như Diệp Linh Lung.
Mấy người bọn họ đều rất chăm chỉ học.
Một tiếng trôi qua trong chớp mắt.
Lúc trở về, Vương Lỗi do dự một chút, rồi lại hỏi: “Nếu như...!Khi chúng tôi trở về sau khi luyện tập xong mà người khác nhìn thấy thì...”
“Nếu như bản thân bọn họ muốn học, hai người muốn thì cũng có thể dạy cho bọn họ một chút, không cần phải đến hỏi tôi.” Diệp Linh Lung đoán được ý tứ của cậu, trực tiếp nói: “Tôi vẫn nói câu nói kia, thế giới bây giờ nếu thuận tay giúp được thì giúp.

Nhưng nếu chính bản thân họ không muốn động thân mà chỉ ngồi đó chờ đợi người khác mang cơm dâng đến miệng thì bỏ đi.”
Vương Lỗi và Phạm Hiểu Thanh đều gật đầu đồng ý, hai người hẹn gặp Diệp Linh Lung tiếp tục dọn sạch tang thi vào ngày hôm sau, sau đó cùng nhau trở về.
Hai người bọn họ vừa mới rời đi, thì Diệp Linh Lung đã bị Lý Quân ép vào cửa.

“Bình dấm chua...” Diệp Linh Lung vừa mới mắng một tiếng, thì đôi môi đã bị chặn lại.
Lý Quân mạnh mẽ bá đạo đưa lưỡi vào trong miệng Diệp Linh Lung, dây dưa quấn lấy cô, sau đó nắm lấy tay cô rồi để tay cô chạm vào giữa hai chân của anh.
“Anh...!đã rất vất vả khi nhìn thấy em giãn cơ và khởi động...!cũng đã cứng rồi.”
Diệp Linh Lung trừng mắt nhìn anh: “Anh là người cuồng tình dục sao?”
Lý Quân lấy dương vật cương cứng của mình ra, cọ cọ vào tay Diệp Linh Lung, rồi nhẹ nhàng cười nói: “Đối với em mà nói thì chính là như vậy.”
Tiếng cười của anh khiến lồng ngực phập phồng, Diệp Linh Lung không nhịn được đưa tay chạm vào cơ ngực rắn chắc của anh.
Lý Quân thoải mái rên rỉ: “Mạnh lên một chút, bảo bối.”
“Biến thái!”
P/s: Đoạn này có H siêu nứng nhưng tác viết ở trang không H, ai muốn đọc thì ib mình nhé


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận