Sinh Tồn Công Lược Ngày Mạt Thế


Ngày hôm sau, ba giáo viên tụ tập bên cạnh Diệp Linh Lung, bao gồm Liêu Thu Minh, Thiệu Phái Văn và Thầy Trương, người mà cô đã gặp ngày hôm qua nhưng chưa từng nói chuyện cùng với nhau.
Còn học sinh thì chỉ có Vương Lỗi và Phạm Hiểu Thanh đến.
Phạm Hiểu Thanh cáo trạng với Diệp Linh Lung: “Lưu Tư Vân nói cô ta đã đắc tội với chị, sau này chị nhất định sẽ cố ý nhắm vào cô ta, nói không chừng sẽ để cô ta chết, cho nên tối qua cô ta đã thu dọn đồ đạc và chuyển đến cạnh chỗ giáo viên rồi.”
Còn chuyện chuyển đến nhà của giáo viên nào, Phạm Hiểu Thanh cũng không rõ, Diệp Linh Lung cũng không hỏi.
Đừng nói là nhắm vào cô ta, chỉ cần Lưu Tư Vân không nhảy ra muốn thể hiện sự tồn tại, thì Diệp Linh Lung thậm chí còn không thèm nghĩ xem cô ta là ai.
Vương Lỗi lại đến mượn Diệp Linh Lung một con dao găm.
Phạm Hiểu Thanh có chút thích thú, nhưng cũng không nói nhiều.
Vương Lỗi là người lên tiếng trước, cô ấy cũng không thể không biết xấu hổ mà tranh đoạt với cậu được, còn một điểm nữa là dao găm tuy sắc bén nhưng dù sao nó cũng chỉ là một con dao găm, thích hợp đánh cận chiến, chỉ khi đến gần đối phương mới có thể đâm chết được thây ma.


Phạm Hiểu Thanh cũng biết tự lượng sức mình, sức mạnh và sự dũng cảm của cô ấy chưa đạt đến trình độ đó.

Cho nên cô ấy vẫn sử dụng cây gậy mà mình đã tìm thấy vào ngày hôm qua.
Các giáo viên cũng cầm lấy vũ khí ngày hôm qua của mình.
Diệp Linh Lung dẫn theo Lý Quân và Lai Phúc ra ngoài.
Sau khi ra khỏi cửa đi sang tòa nhà tiếp theo, mọi việc vẫn diễn ra như thường lệ, trước tiên bọn họ sẽ dọn sạch đám zombie ở ngoài hành lang.
Mặc dù Lão Hồ có chút nhát gan, nhưng vẫn rất vui vẻ.

Khi hành lang đã an toàn, ông ấy mở cửa mời nhóm người Diệp Linh Lung vào nhà mình, đưa cho cô thù lao như đã hứa.

Huy chương vàng của Lão Hồ là huy chương từ một cuộc thi nào đó, cũng không phải là vàng nguyên chất, nhưng trang sức ngọc bích của vợ ông ấy là một bộ vòng tay, dây chuyền và hoa tai, có giá trị bằng một ít tinh thạch.

Chỉ là sắc mặt vợ của ông ấy nhìn không được tốt cho lắm.
Mặc dù không có nói lời gì khó nghe, nhưng khuôn mặt vẫn luôn lạnh, giống như coi bọn họ trở thành những tên cường đạo, nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.
Thật ra cũng có thể hiểu được tâm trạng của vợ ông ấy, mặc dù Diệp Linh Lung không hiểu rõ về giá thị trường của ngọc bích, nhưng bộ trang sức đầy đủ này chỉ nghĩ đến thôi cũng biết nó không hề rẻ, nếu như đó còn là món cô thích thì cô lại càng không đồng ý đưa cho người khác.
Nhưng thứ mà đám người Diệp Linh Lung giết chính là tang thi ở ngoài hành lang, cửa đóng kín đám zombie ở bên ngoài cũng không thể vào được,cho nên đối với bọn họ cũng không có gì phải gấp gáp.

Bà ấy cảm thấy không đáng phải trả giá cho việc này như vậy.
Sự bất mãn này lên đến đỉnh điểm sau khi vợ ông ấy phát hiện ra nhóm Diệp Linh Lung đang tiếp tục dọn dẹp phòng và thu thập vật tư.
Nhưng mà bà ấy không dám mắng đám người Diệp Linh Lung, bởi vì bọn họ đều mang vũ khí hạng nặng, cho nên chỉ có thể quay lại và túm lấy tai chồng mình mắng to.
Diệp Linh Lung và những người khác rõ ràng đến đây là để tiêu diệt bọn thấy ma, tại sao lại lấy trang sức của bà ấy ra làm thù lao?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận