“Được rồi, mọi người vào trong đi, nếu như thu hút thứ gì đó tới thì chúng ta sẽ không thể chạy kịp được.
”
Diệp Linh Lung bảo mọi người quay về trước, cô và Lý Quân sẽ đứng canh gác ở tầng một để tránh xảy ra tai nạn ngoài ý muốn, đợi chút nữa thu thu thập tro cốt của Vương Nghệ.
Cửa đóng lại, Lý Quân đứng canh cửa ở bên trong, Diệp Linh Lung ngồi ở trên cầu thang.
“Lý Quân.
” Cô gọi anh.
Lý Quân quay đầu lại nhìn cô.
“Em muốn chiêu mộ thêm một người đi theo.
” Diệp Linh Lung nói.
Lý Quân trầm mặc hai giây, sau đó lại cười nói: “Chiêu mộ đi, em không cần phải cố ý thông báo cho anh biết đâu.
”
Quả thực, hệ thống này là của cô, chỉ cần có đủ tinh thạch, cô có thể tự do chiêu mộ bao nhiêu người theo ý của mình, cô cũng không cần phải xin phép bất kỳ ai, đặc biệt là bản thân Lý Quân, anh chẳng qua cũng chỉ là một người đi theo mà thôi.
Hơn nữa trong tình huống hiện tại, thì anh có thể đối phó với những con thây ma bình thường cũng không thành vấn đề gì, nhưng nếu như gặp phải Licker, anh cũng sẽ không còn cách nào khác ngoài bỏ chạy, thực sự thì cô cần có nguồn nhân lực ngày càng mạnh mẽ hơn.
Nhưng Diệp Linh Lung cố ý nói cho anh biết trước một tiếng, như vậy cũng có thể làm cho anh vui vẻ.
Giá trị tâm trạng đã tăng lên 90, thậm chí giá trị lòng trung thành đã lên tới con số 98.
Diệp Linh Lung hạ quyết tâm, cũng lười chờ đến khi về phòng, cô nhìn thấy xung quanh không có người liền trực tiếp bấm vào nút chiêu mộ.
Nó vẫn hiện ra những lá bài Poker, sau đó thì dừng lại một lá bài.
Diệp Linh Lung mở ra.
Ba sao.
Cô thở phào nhẹ nhõm, nhưng khi nhìn lại thì biểu tình trên khuôn mặt của cô liền cứng đờ.
Lai Phúc, đực, chó Côn Minh, ba tuổi, hung dữ và trung thành, tính cảnh giác rất cao, dễ thích nghi và miễn dịch với các loại virus thông thường.
Giỏi theo dõi và tìm kiếm đồ vật.
Một con chó ba sao!
Diệp Linh Lung không nhịn được mà nhìn về phía hai ngôi sao của Lý Quân.
Nhưng bộ dáng của anh hầu như không có chút quan tâm nào, thậm chí còn cười lớn tiếng, anh định sờ vào con chó nhưng lại ngừng lại trước sự uy hiếp và đe dọa của Lai Phúc đang nhe răng.
Diệp Linh Lung đối với giống chó cũng không quá quen thuộc, theo cô thấy thì đây là một con chó săn, có chút hơi quá to, gần giống như một con ngựa con, màu lông của nó sáng bóng, thân hình cân đối, tràn đầy sức mạnh và sức lực, uy phong lẫm liệt.
Những cái răng sắc nhọn đó rõ ràng không phải là vật để trang trí, chỉ cần nhìn thái độ của Lý Quân cũng có thể biết được.
Con người thật sự còn không bằng cả con chó.
Diệp Linh Lung cũng nhịn không được mà cười cười, cô vẫy tay gọi: “Lai Phúc.
”
Lai Phúc liền đi tới, con chó nhìn thì to lớn như vậy nhưng khi bước đi lại rất uyển chuyển nhẹ nhàng và nhanh nhẹn.
Thái độ của nó đối với Diệp Linh Lung ôn hòa hơn rất nhiều, mặc dù nhìn có vẻ hung dữ nhưng ánh mắt của nó lại trong veo, thậm chí nó còn chủ động dụi dụi đầu vào người cô, liếm tay cô.
Điểm giá trị trung thành trực tiếp là 100.
Quả nhiên chó là người bạn trung thành nhất của con người.
Đột nhiên Diệp Linh Lung cảm thấy rút trúng một con chó cũng khá tốt.
Cô ôm cổ của Lai Phúc xoa xoa, cảm nhận được bộ lông mềm mại ấm áp, thật sự vô cùng dễ chịu.
Lý Quân:!
Một giây thất sủng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...