- Tề Nhạc, chờ chúng ta trở lại thời kỳ Viễn Cổ Cự Thú nhất định chỉ
có thể đả kích Xi Vưu, trước khi hắn không có hoàn toàn nắm giữ phương
pháp sử dụng Bàn Cổ Phủ thì tiễn hắn đi bán muối. Được rồi, không cần
nói nhảm nữa. Đi, ta dẫn ngươi đi gặp lão bằng hữu của ta. Năng lượng
thuộc tính ngũ hành tại đây có thể nói là thuốc bổ a. Khó trách ta sẽ có cảm giác thoải mái như thế.
Kim quang lóe lên, Hiên Viên
Kiếm trống rỗng xuất hiện trước mặt của Tề Nhạc. So với trước đó khi Tề
Nhạc sử dụng thì hiện tại, quang mang trên thân kiếm trở nên linh động
rất nhiều, dù sao thì khi Hiên Viên Kiếm có được linh hồn mới thật sự là thần khí cường đại.
Hào quang tỏa sáng bên trên Hiên Viên
Kiếm bừng lên, Hiên Viên Hồn gào to một tiếng, Tề Nhạc chỉ cảm thấy toàn thân nhẹ bẫng đi. Thân thể của mình đã bị kim sắc quang mang bên trên
Hiên Viên Kiếm phóng thích bao vây vào trong. Ngay sau đó, kim quang lập loè, Hiên Viên Hồn điều khiển Hiên Viên Kiếm mang theo thân thể của Tề
Nhạc bay thẳng đến dưới núi ngũ hành. Phương hướng của hắn phi hành là
ngọn núi màu vàng ở trung ương.
Tề Nhạc cũng từng bằng vào
tinh thần lực của mình dò xét qua cái không gian này. Nhưng kết quả ngay lúc đó không có gì thu hoạch, mà lúc này đột nhiên xuất hiện biến hóa
làm cho Tề Nhạc lắp bắp kinh hãi, khi kim sắc quang mang trên thân Hiên
Viên Kiếm tiếp xúc đến sơn thể màu vàng thì toàn bộ không gian Ngũ Hành
Sơn Nhạc đều kịch liệt chấn động, năm ngọn núi bắt đầu xuất hiện trình
độ biến hóa nhất định. Năm loại màu sắc cuồn cuộn tuôn trào, khí tức
năng lượng khổng lồ bắt đầu run rẩy lên. Trong quang mang lóe ra, nguyên bản ngọn núi màu vàng ở chính giữa chợt bắt đầu di động, mà đổi thành
bốn ngọn núi bên ngoài tách ra, khiến cho ngọn núi màu vàng đẩy về phía
ngoài tạo thành một vòng tròn hoàn chỉnh. Năm loại màu sắc lập loè, ngũ
hành năng lượng dựa sát vào năm ngọn núi tựa hồ trở nên càng thêm mãnh
liệt. Một tiếng rồng ngâm to rõ từ vị trí trung ương của ngọn núi màu
vàng đất vang lên.
Ngay sau đó, năm đạo quang mang bay lên trời, trong chớp mắt đã bay vào giữa không trung.
Tề Nhạc rõ ràng chứng kiến, đó là năm đầu cự long, chiều dài thân rồng
ước chừng tầm chừng ba mươi thước, hết tất cả đều là hình thái cự long
của rồng trong truyền thuyết Phương Đông. Không có long dực, bên trên
bao trùm lấy lân phiến dày đặc, đầu có hai sừng, dưới thân năm đầu cự
trảo huy động. Thân thể không ngừng vặn vẹo phóng thích ra quang mang
khổng lồ tựa như năm ngọn núi chung quanh, chúng vừa xuất hiện thì xếp
đặt thành một hình dạng của ngôi sao năm cánh, long thân kề nhau, bay
vào giữa không trung.
Thanh âm của Hiên Viên Hồn vang lên trong lòng Tề Nhạc:
- Có nhìn thấy không? Đó là ngũ hành bất tử thần long, cũng là Thủ Hộ
Giả vĩnh viễn của Không Động Ấn. Chỉ cần Không Động Ấn vẫn còn, chúng
tuyệt đối bất tử đấy, lực lượng phi thường cường đại, không phải ngươi
biết rõ chút ít Viễn Cổ Cự Thú có khả năng so sánh. Thực lực của mỗi một vị bất tử thần long cũng sẽ không kém hơn con chim nhỏ mà ngươi gần đây nhận lấy, hơn nữa dùng thuộc tính bất tử của họ, thực lực sẽ càng cường đại hơn.
Kỳ thật, không cần Hiên Viên Hồn nói, Tề Nhạc cũng
đã cảm nhận được năng lượng ba động mãnh liệt trên người bất tử thần
long. Cự long mạnh mẽ như thế, nếu như toàn bộ có thể trợ giúp mình, như vậy thì thực lực của mình muốn không gia tăng cũng không được rồi.
Dưới tác dụng của ngũ hành thuộc tính, năm vị bất tử thần long nếu như
liên thủ phát động công kích thì uy lực tất nhiên sẽ có được tăng phúc.
Về phần có thể cường đại tới trình độ nào thì không phải là Tề Nhạc hiện tại có khả năng biết được.
Ngũ hành cự long sau khi xuất
hiện thì phảng phất không có phát hiện Hiên Viên Kiếm, chỉ bảo trì hình
dạng một ngôi sao năm cánh quanh quẩn trên không trung.
Đúng
lúc này, mặt đất truyền đến tiếng nổ ầm ầm, một cột đá cực lớn phá không dựng lên, tốc độ cực nhanh, trong chớp mắt đã bay lên đến độ cao của
ngũ hành bất tử thần long xoay quanh. Cột đá cũng ngũ có ngũ sắc, mỗi
một màu sắc bên cạnh đều không giống nhau, ngưng tụ cùng một chỗ, tản
mát ra khí tức năng lượng khổng lồ. Đứng ở vị trí trung ương cột đá, Tề
Nhạc thấy được quang trạch óng ánh, đây là một khối ngọc thạch màu
ngà sữa, bên trên tỏa ra quang trạch nhu hòa, quang mang nhàn nhạt lập loè, ngũ hành cự long đồng thời phát ra một tiếng hoan hô, động tác
xoay quanh đình chỉ phân biệt ngẩng đầu của mình lên từ năm phương
hướng.
Tề Nhạc nhìn chăm chú nhìn lại, mỗi một mặt của khối
ngọc thạch đều khảm nạm lấy một viên bảo thạch, căn cứ ngũ hành thuộc
tính thì khảm vài năng viên bảo thạch có thuộc tính bất đồng. Màu sắc
bảo thạch hoàn toàn giống như năm ngọn núi vừa rồi, quang mang bảo thạch tuy không mãnh liệt, nhưng mà trên mặt nó cũng đều điêu khắc tư thái
của một nhân hình. Nhìn bề ngoài mặc dù có chút mơ hồ, nhưng trông rất
sống động, tựa hồ có được sinh mệnh lực. Quang mang nhàn nhạt lập loè,
ánh sáng trong mắt Tề Nhạc cũng trở nên càng thêm cường thịnh, hắn biết
rõ đây chính là Không Động Ấn trong truyền thuyết. Thập đại thần khí bài danh thứ tám, hơn nữa có thể ghép thành đôi với Hiên Viên Kiếm - Không
Động Ấn!
Hiên Viên Kiếm phát ra một tiếng rít, kim sắc quang
mang sắc bén phá không dựng lên, đem trọn không gian phía trên Ngũ Hành
Sơn Nhạc chiếu sáng. Ánh sáng chói lọi tràn đầy khí tức nhân giả vừa vặn chiếu xạ ở trên mặt đá. Lập tức Không Động Ấn thay đổi, năm đầu bất tử thần long mang theo năm loại màu sắc bất đồng trên Không Động Ấn
đồng thời dung nhập trong đó, bảo thạch bên lập tức sáng lên, ngay sau
đó ngũ sắc long thân xuất hiện quay quanh bên ngoài pho tượng biến thành năm con rồng nhỏ.
Hiên Viên Hồn cười lên ha hả:
- Bằng hữu cũ, ngươi ngủ đã đủ lâu rồi, hiện giờ là thời điểm nên thanh tỉnh thôi.
Một thanh âm thanh thúy từ trong Không Động Ấn phát ra:
- Ta tưởng là ai kêu gào như thế, thì ra là chuôi kiếm mẻ này. Nhìn bề
ngoài ngươi lăn lộn giang hồ cũng chả có gì đặc biệt, năng lượng còn
không mạnh bằng trước đây.
Hiên Viên Hồn tức giận nói:
- Nói nhảm, chẳng lẽ ngươi bây giờ có thể so với trước kia sao?
Ngươi không được quên, chúng ta khi đó trong tay Nữ Oa nương nương. Năng lượng của Nữ Oa nương nương cường thịnh cỡ nào, hiện tại nàng đã rời
đi, không có nàng chẳng lẽ ngươi có thể phát huy ra toàn bộ lực lượng
của chính mình sao?
Hào quang lóe lên, một đám khói xanh có
xen lẫn màu trắng phiêu nhiên bên trên Không Động Ấn ra, khói xanh vờn
quanh, một gã trung niên nhân nhìn bề ngoài chừng ba mươi tuổi trống
rỗng xuất hiện phía trên Không Động Ấn. Quang mang nhàn nhạt lập loè,
hắn ngẩng đầu nhìn giữa không trung Hiên Viên Kiếm hỏi:
- Nói đi, gọi ta thức tỉnh để làm gì?
Hiên Viên Hồn tức giận đáp:
- Có thể làm gì? Đánh thức ngươi rồi thì không phải muốn ngươi trợ giúp chủ nhân hiện tại sao? Chúng ta đã phân biệt thời gian quá dài, là thời điểm nên hợp tác một phen rồi. Phải biết, Bàn Cổ Phủ cũng đã xuất thế. Ra đây Tề Nhạc, ta giới thiệu cho ngươi một chút, vị này chính là ấn
linh bên trong Không Động Ấn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...