- Chúng ta vẫn là bạn.
Tề Nhạc duỗi tay ra với Lãnh Nhi, nói rất kiên định:
- Bất luận sau này địa ngục của cô và thế giới của tôi thế nào, bất
luận sau này như thế nào. Ít nhất chúng ta bây giờ là bạn.
Lãnh Nhi sững sờ một chút nhìn qua Tề Nhạc, ánh mắt của nàng biến thành
ôn nhu như lần đầu tiên gặp Tề Nhạc vậy, quang mang hồng phấn lập lòe,
đột nhiên nàng giữ tay của Tề Nhạc, thân thể mềm mại xông vào trong ngực Tề Nhạc, hôn lên môi của hắn.
Tề Nhạc sững sờ một chút, môi
thơm của Lãnh Nhi không có lạnh như tưởng tượng của nàng, cánh môi mềm
mại của nàng dán lên môi của hắn, thân thể mềm mại động lòng người của
Lãnh Nhi run lên nhè nhẹ.
- Cẩn thận đi, Tề Nhạc, địa ngục sẽ không chịu thất bại. Không có lực lượng gì ngăn cản được chúng ta, sau
khi phương tây rơi vào tay của địa ngục thì phương đông sẽ trở thành mục tiêu. Đến lúc đó sẽ không phải do tôi không chế. Cha tôi sẽ đích thân
tới đây.
Trong nội tâm Tề Nhạc chấn động, Tát Đán đích thân tới nhân gian sao?
Thế nhưng mà bá chủ địa ngục có thể phá vỡ không gian vị diện tới nhân
gian sao? Giờ này khắc này hắn lại nhớ tới hạo kiếp trong lời Vũ Mâu
nói, khi đó Vũ Mâu nói là là hạo kiếp toàn bộ thế giới, cũng không chỉ
có phương tây, chẳng lẽ nàng nói chính là Tát Đán hàng lâm?
Lãnh Nhi chậm rãi đứng lên, nhiệt độ trên người Tề Nhạc làm cho nàng cảm thấy ấm áp, nhưng chỉ thoáng qua tức thì mà thôi, mang theo thương cảm, mang theo nuối tiếc cùng thất lạc, nàng nhìn qua Tề Nhạc thật sâu như
muốn đem hình dáng của nam nhân này khắc sâu vào trong óc của mình,
phiêu nhiên bay đi, quần áo màu hồng phấn phất phơ giữa không trung,
công chúa địa ngục đã rời đi. Ánh mắt Tề Nhạc nhìn qua thân ảnh Lãnh Nhi biến mất, trong lòng của hắn có thất lạc không? Bởi vì Vũ Mâu giống như nữ thần nhất định không mang tình cảm chân thành đối đãi với hắn. Hắn
và Lãnh Nhi là trận doanh đối lập, nhất định phải gặp mặt nhau trên
chiến trường.
Thân thể phiêu phù, Tề Nhạc trở lại đỉnh núi
Thiên Hương thu hồi Kỳ Lân Bản Tương Dị Hóa, hắn trần như nhộng nằm trên đỉnh núi mặc cho gió mát thổi qua, khí lạnh cuối thu không có ảnh hưởng tới hắn. Chuyện hôm nay đã giải quyết nhưng trong lòng Tề Nhạc cũng
không hoàn toàn yên ổn. Hắn không nghĩ tới vừa đạt được ba điều kiện của Ngưu Ma Vương thì nhanh như vậy đã dùng một lần. Đồng thời cũng nhiều
hơn một cường địch.
Nhưng mà đối với thế giới địa ngục mà nói Tề Nhạc không phải thập phần lo lắng, tuy Lãnh Nhi cùng Lucifer nhìn
thì rất có lòng tin chiếm lĩnh phương tây, nhưng có dễ dàng như bọn họ
nói sao? Nếu là như vậy thì giáo đình cùng Hy Lạp quá kém cỏi rồi, không nói giáo đình, chỉ nói tới Vũ Mâu kế thừa thần lực của Athena trên thực lực cũng đạt tới độ cao tuyệt đối, cộng thêm Thập Nhị Tinh Tọa Thủ Hộ
Giả cũng không phải dễ đối phó.
Tâm tình của Tề Nhạc lúc này
có chút không tốt, cũng không phải vì lúc trước Lãnh Nhi rời đi mà là vì Văn Đình. Sau hai lần sử dụng Nhật Nguyệt Tinh Thần Xích Kim Khải vì
điều động năng lượng quá mức khổng lồ, nên Văn Đình đã từng thanh tỉnh
qua, nhưng mà lần này linh hồn của nàng không có tỉnh mà lại ngủ say.
Linh hồn của Văn Đình không giống như Hiên Viên hồn, Ngưu Ma Vương, Tiểu Bằng cùng Giải Trĩ. Những gia hỏa này cho dù là ngủ say Tề Nhạc cũng có thể cảm giác được sự tồn tại của chúng, nhưng vì Văn Đình đã hoàn toàn
buông tha thân thể hơn nữa dung nhập năng lượng vào bản thân mình, bởi
vậy linh hồn của nàng trở nên suy yếu, Tề Nhạc thậm chí không biết nàng
đang giấu ở đâu trong thân thể của mình.
Văn Đình đâu rồi?
Rốt cuộc nàng đang làm gì? Vì cái gì dưới tình huống mình có năng lượng
sung túc lại không tỉnh, chẳng lẽ linh hồn của nàng xảy ra vấn đề gì
sao? Hay là gì năng lượng của nàng rót vào người của mình bị hấp thu nên khiến cho linh hồn nàng bị tổn thương? Bởi vì Văn Đình không có xuất
hiện nên nội tâm của Tề Nhạc bắt đầu suy nghĩ miên man. Đối với Văn Đình thì hắn trừ yêu say đắm ra còn có cảm giác áy náy rất mạnh, nếu như
không vì hắn thì Văn Đình sao mà chết được, cho nên nếu nói nữ nhân nào
trọng yếu nhất trong lòng của hắn, Văn Đình xếp ở vị trí đầu tiên.
Núi Thiên Hương vì là một trong những thắng cảnh của Kinh Thành nên
xanh hóa ở đây tốt hơn rất nhiều nơi khác, khí tức tự nhiên ở đây rất
dồi dào, Tề Nhạc chỉ dùng thời gian hơn một tiếng đồng hồ là khôi phục
toàn bộ thương thế do Lãnh Nhi mang lại. Thời điểm thân thể của hắn khôi phục thì trong nội tâm cũng hiểu rõ, trong nháy mắt cuối cùng Lãnh Nhi
đánh trúng chính mình đã thu lại chút ít rồi. Nếu không cho dù mình có
bị thương thì thương thế chắc chắn nặng hơn hiện giờ rất nhiều.
Nghĩ tới đây trong nội tâm Tề Nhạc sinh ra cảm xúc biến hóa khi nghĩ về Lãnh Nhi, không khỏi thở dài trong lòng, bất luận là trận doanh nào
cũng phải dựa vào mình. So sánh Vũ Mâu cùng Lãnh Nhi với nhau, Vũ Mâu là người thừa kế thần cách của nữ thần Athena đúng không? Nhưng mà nàng vì tăng thực lực của mình lên nên cuối cùng còn không phải đã buông tha
tình cảm do nàng tạo dựng sao? Cho dù cuối cùng nội tâm của nàng áy náy
và hối hận nhưng vẫn lựa chọn giết mình, nhưng mà cách làm của nàng
không phải là cách làm của người sùng bái thiên thần. Mà Lãnh Nhi thì
sao? Cho dù nàng có thân phận công chúa địa ngục, khi mình tỏ vẻ không
chịu hợp tác với địa ngục thì nàng có lý do tiêu diệt mình rồi.
Nhưng từ khi bắt đầu chiến đấu cho tới cuối cùng nàng cũng có điều giữ
lại, ngay cả một khi Lucifer quyết định giết mình thì Lãnh Nhi cũng kịp
thời xuất hiện, muốn ngăn cản thay hắn. Nữ hài tử như vậy ai dám nói
nàng là ác ma? Không, ít nhất trong lòng của Tề Nhạc không suy nghĩ như
vậy.
Hào quang nhàn nhạt lóe lên, Tề Nhạc nằm trên mặt đất
ngồi dậy, bây giờ là thời điểm nên quay về rồi, cũng không nói gì với
Tuyết Nữ mà bỏ đi thời gian dài như vậy chắc hẳn nàng đã phi thường lo
lắng a. Tề Nhạc không biết rằng lo lắng cho hắn không chỉ có Tuyết Nữ.
Cha mẹ của hắn cũng đang ở lại trong biệt thự Long Vực đợi hắn trở về.
Từ trong Kỳ Lân Châu lấy bộ quần áo dự bị ra ngoài. Thời điểm Tề Nhạc
đang chuẩn bị quay về biệt thự Long Vực thì điện thoại vang lên, lấy ra
xem xét hắn giật mình phát hiện điện thoại di động của mình đã có mười
cuộc gọi nhỡ, hơn nữa dãy số là một người, lúc này hắn liền ấn nghe.
- Ai thế? Sao gọi nhiều như vậy?
Tề Nhạc gần đây không có thói quen nhớ số điện thoại, hắn còn cho rằng
người không ngừng gọi này là Tuyết Nữ mới đúng, nhưng mà vượt qua dự
kiến là điện thoại vang lên âm thanh nhu hòa.
- Tề Nhạc sao? Tìm được anh thật không dễ dàng gì!
- Đại sư, là ngài sao?
Đúng vậy, điện thoại tới chính là đại sư Trát Cách Lỗ đang ở Tây Tạng.
- Ân, là tôi, Tề Nhạc, anh gần đây có thời gian chứ? Nếu có lời thì anh tốt nhất nên đi tới Tây Tạng một chuyến, tôi có chuyện cần nói với anh
đấy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...