Thay đổi trang phục váy nhìn Lãnh Nhi càng thêm ôn nhu, tóc dài phiêu đãn trong gió núi, dung nhan kiều mị động lòng người khiến cho bất cứ
nam nhân nào gặp phải cũng động tâm, khác với Vũ Mâu có khí tức thần
thánh. Lãnh Nhi tràn ngập hấp dẫn cực hạn làm Tề Nhạc trong bất tri bất
giác có suy nghĩ độc chiếm nàng. Nhưng sau khi trải qua nhiều chuyện thế này tâm của Tề Nhạc đã sớm cứng lại, cũng không phải sắc đẹp là đả động được tâm tình, hắn đã trưởng thành, là Kỳ Lân chân chính.
Lãnh Nhi chậm rãi ngẩng đầu nhìn lên không trung. Tuy Tề Nhạc ẩn nấp
gương mặt dưới Kỳ Lân Ẩn nhưng ánh mắt hóa thành thực chất kia phải là
Tề Nhạc không thể nghi ngờ.
Tề Nhạc không có ý định che dấu
cái gì. Cảm nhận được ánh mắt Lãnh Nhi thì hắn trực tiếp giải trừ hiệu
quả tàng hình của Kỳ Lân Ẩn, sau khi thu liễm hai cánh màu vàng hạ
xuống, hắn đứng cách Lãnh Nhi chừng mười mét.
Lãnh Nhi chỉ bình tĩnh nhìn qua hắn, ánh mắt ôn nhu như nước hồ thu thâm tình nhìn qua Tề Nhạc, trong ánh mắt của nàng
mang theo cảm xúc phức tạp, có bi thương, có kỳ vọng, cũng có cảm giác
sợ hãi.
Tuy Lãnh Nhi không có mở miệng nhưng nàng từ ánh mắt của Tề Nhạc đã nhận ra kết quả rồi..
Nhẹ nhàng lắc đầu, Tề Nhạc thở dài một tiếng, nói:
- Thực xin lỗi.
Lãnh Nhi gật gật đầu, nói:
- Tôi hiểu. Bất luận là nhân loại hay ác ma đều có suy nghĩ của mình.
Anh kiên trì với tín niệm của mình là không sai. Đáng tiếc tôi không thể lưu đối thủ cường đại như vậy uy hiếp tộc nhân của mình. Tiềm lực phát
triển của anh quá lớn, nếu qua thêm một thời gian sau mà đối nghịch với
anh thì nhất định sẽ trở thành địch nhân đáng sợ nhất. Đây tuyệt đối là
chuyện tôi không muốn nhìn thấy, cho nên hôm nay tôi phải hủy diệt anh
thôi.
Không thể hợp tác thì phải hủy diệt địch nhân, đây là
cách giải quyết bình thường ở địa ngục, Lãnh Nhi cũng không ngoại lệ,
đây là kết quả của quá trình mưa dầm thấm đất từ nhỏ, cách làm này đã in sâu vào linh hồn của nàng.
Tề Nhạc nhìn qua Lãnh Nhi cười khổ một tiếng, nói:
- Tôi thật sự không muốn động thủ với cô. Tuy tôi rất chán ghét Hắc Ám
Quốc Hội, nhưng dù sao tôi cũng thua thiệt cô rồi. Lúc trước cô đã từng
cứu tôi nên tôi khó sinh ra sát ý với cô.
Lãnh Nhi hừ lạnh một tiếng, nói:
- Tới thời điểm này anh còn sợ chiến sao?
Tề Nhạc lắc đầu, nói:
- Không, tôi không sợ chiến mà tôi sợ làm tổn thương tới cô.
- Chê cười.
Lãnh Nhi cười lên, tuy ánh mắt của nàng nhu hòa nhưng trong tiếng cười
lại tràn ngập lãnh ý.
-
Không nên tự định giá mình quá cao, cho dù anh là cường giả nhưng trong
mắt của tôi thực lực anh còn xa xa mới đủ, ít nhất hiện tại anh còn
không cách nào sinh ra uy hiếp chính thức với tôi.
Váy dài
màu hồng phần phiêu phù bao phủ thân thể mềm mại của Lãnh Nhi, nàng lúc
này càng thêm huyễn lệ động lòng người, ánh mắt ôn nhu, thân thể tràn
ngập sức hấp dẫn đều sinh ra trùng kích thị giác cực lớn với Tề Nhạc.
Tề Nhạc không dám nhắm mắt lại bởi vì Lãnh Nhi không phải địch nhân
bình thường, nàng hoàn toàn có năng lực thoát ra khỏi phạm vi bao phủ
của tinh thần lực. Thở sâu, hai cánh Kim Sí Đại Bằng Điêu thu vào trong
thân thể, một tầng hắc sắc quang mang từ trên người của Tề Nhạc bay lên
trời, đối mặt với đối thủ không biết rõ thực lực như Lãnh Nhi hắn vừa
động thủ đã là năng lượng bổn nguyên Kỳ Lân.
Cảm thụ khí tức của Tề Nhạc, Lãnh Nhi thở sâu nói:
- Quả nhiên nữ nhân kế thừa thần lực của Athena không thể làm gì được
anh cả. Năng lượng trên người của anh cho dù là thần hay ma đều có lực
hấp dẫn cực lớn. Tôi có nghe qua câu chuyện ở phương đông các người,
nhân vật chính trong câu chuyện là Đường Tăng, nghe nói ăn thịt hắn là
có thể trường sanh bất lão. Mà anh bây giờ giống như Đường Tăng vậy, tuy ăn không được trường sinh bất tử nhưng khí tức tinh khiết trên người
của anh lại tràn ngập hấp dẫn với tôi, nếu có được sẽ mang lại chỗ tốt
cực lớn. Chỉ cần có thể hấp thu nó trên người của anh thì sinh ra tác
dụng lớn với thân thể và năng lượng thần ma.
Hàn quang trong mắt Tề Nhạc lạnh hơn vài phần.
- Nói như vậy cô cũng có suy nghĩ như thế?
Lãnh Nhi khinh thường hừ một tiếng, nói:
- Anh cho rằng tôi là nữ nhân kia sao? Chẳng qua nàng là nhân loại
thôi, cho dù kế thừa thần lực của Athena thì xét tới cùng chỉ là nhân
loại. Tôi làm sao mà giống nàng ta được, tôi có rất nhiều phương pháp
tăng thực lực của mình lên. Mặc dù khí tức năng lượng trên người của anh rất tốt nhưng nếu như tôi đã quyết định gả cho anh thì không bao giờ
làm vậy, anh quá xem thường Lãnh Nhi rồi. Bây giờ nói cũng không còn
chút ý nghĩa nào, động thủ đi, cho tôi xem anh dựa vào cái gì để gây tổn thương cho tôi?
Nhìn qua Tát Lãnh Nhi, Tề Nhạc chậm rãi bước lên trước một bước, chỉ một bước này khí chất trên người của hắn sinh
ra cải biến thật lớn, lúc này hắn giống như thanh lợi kiếm sắc bén, khí
tức năng lượng toàn thân phối hợp với thực lực tăng lên cao, dựa theo
phương pháp chiến đấu lúc trước Hoàng Đế truyền lại đã hình thành uy áp
cực lớn áp về phía Lãnh Nhi, năng lượng cực kỳ sắc bén chỉ vây quanh
thân thể của Lãnh Nhi nhưng không sinh ra ảnh hưởng gì tới chung quanh.
Cảm nhận được khí tức trên người Tề Nhạc thì sắc mặt Lãnh Nhi hơi đổi, nói:
- Quả nhiên so với phán đoán của chúng ta thì mạnh hơn nhiều. Trong thế giới này anh đúng là nhân tài tuấn kiệt. Đáng tiếc năng lượng trên
người không đủ.
Hào quang màu hồng phần khuếch trương vài
lần, Lãnh Nhi cũng chậm rãi đi lên trước một bươc. Khí tức năng lượng
trong người của nàng mạnh hơn.
Vào giờ này khắc này tuy năng
lượng màu hồng phấn của Lãnh Nhi mạnh hơn, nhưng mà Tề Nhạc cảm giác đưa mắt nhìn như lỗ đen. Khí tức năng lượng trên người Lãnh Nhi cũng không
mạnh, nhưng mà lại tràn ngập cảm giác thôn phệ. Tất cả lực trường giống
như biến mất, năng lượng trên người tràn ngập thế giới này, khí tức
cường hãn trên người Tề Nhạc vây quanh thân thể của Lãnh Nhi giống như
bị thôn phệ biến mất. Chỉ trong nháy mắt Tề Nhạc không tự chủ được mà
nghiêng người về phía trước. Sắc mặt cũng biến đổi theo đó.
Rất mạnh, đây là cảm giác duy nhất của Tề Nhạc. Tuy không có động thủ
nhưng vừa thấy mặt thì hắn biết rõ mình đã bại trước Lãnh Nhi vài phần.
Khí thế hoàn toàn biến mất. Lãnh Nhi không có thừa thắng xông lên mà Tề
Nhạc cũng không có động thủ, hai người đưa mắt nhìn nhau, phân biệt tỏa
ra khi tức hồng và đen giằng co với nhau.
- Vì sao anh không động thủ?
Lãnh Nhi nhàn nhạt hỏi.
Tề Nhạc thở dài một tiếng, nói:
- Tôi không thể chủ động động thủ với cô, cô nên xuất thủ trước đi.
Lãnh Nhi mỉm cười liếc hắn một cái, nói:
- Xem như anh có vài phần lương tâm. Tề Nhạc, tôi cho anh thêm một cơ
hội, hiện tại anh hối hận còn kịp. Vừa rồi tôi nhìn thấy đôi cánh sau
lưng của anh, ban đầu lúc chiến đấu với Khủng Bố Ma Vương đã từng xuất
hiện. Chuyện này nói lên cánh chim tăng năng lực của anh lên cao hơn.
Đây chính là đặc điểm vượt qua người bình thường, ở phương tây hay địa
ngục của tôi và đám người xưng là thần trên trời đều có được năng lực
cùng loại.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...