Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Đến lúc vạn bất đắc dĩ, cho dù bỏ qua tiểu đội Sinh Tiếu, cũng nhất định phải bảo vệ mình. Hắc Bạch song long sẽ ở lại giúp đỡ hai người. Vẫn
là câu nói kia, chưa đến lúc sống còn thì không cần điều khiển những Kim Sí Đại Bằng đó. Tuy chúng ta đến là để giúp đỡ, nhưng từ trong thâm
tâm, tôi không hy vọng để cho mẹ biết rõ thực lực thực sự của chúng ta
mạnh như thế nào. Chút nữa, tôi và Tuyết Nữ sẽ rời đi, mọi người bảo
trọng nhé.

Vừa nói, ánh mắt của Tề Nhạc nhìn lướt qua mọi người,
đặc biệt là Như Nguyệt. Nhìn Minh Minh và Thương Băng lâu hơn một chút,
dùng ánh mắt của mình an ủi họ.

Phản ứng đầu tiên chính là Minh
Minh, cô kinh hô một tiếng, chợt bổ nhào vào người Tề Nhạc, cũng không
ngượng ngùng, ôm lấy khuôn mặt Tề Nhạc, nhìn chăm chú vào ánh mắt của
hắn, kích động nói:

-Tề Nhạc, ánh mắt của anh lại có thần thái rồi, có phải anh lại có thể nhìn thấy?

Tề Nhạc mỉm cười, nói:

-Vậy thì coi như là trước khi đi, tôi cho mọi người một tin tức tốt đi.
Đúng, ngày hôm qua sau trận chiến với Xi Vưu, có lẽ là được năng lượng
dao động tỏa ra trên thần khí, nên tôi đã khôi phục thị lực. Thật sự là
vô cùng may mắn!

Mọi người gần như reo lên cùng lúc. Như Nguyệt
cùng Thương Băng cũng nhào tới, vây chặt lấy Tề Nhạc. Nhìn dáng vẻ thân

thiết của bọn họ, Thực Vật Hồn đã trưởng thành ở một bên có vẻ hơi cô
đơn, nhưng cô cũng vui mừng. Chẳng qua là trước mặt nhiều người như vậy, không tiện biểu đạt tình cảm của mình mà thôi. Đối với Tề Nhạc, cô vô
cùng cảm kích. Nhưng khi nhìn bộ dạng hắn bị ba cô gái vây ở chính giữa, trong lòng dù sao cũng có chút cảm giác không được tự nhiên.

Minh Minh và Như Nguyệt đều lặng lẽ muốn cùng Tề Nhạc trở về nhưng bị Tề
Nhạc bác bỏ. Mười hai tiểu đội Sinh Tiếu, mỗi một đội đều cần có người
dẫn đầu, hơn nữa tất cả chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần đều ở đây mới có
thể phát huy lực chiến đấu lớn nhất của quân đoàn Sinh Tiếu. Đương nhiên Thương Băng cũng đưa ra yêu cầu như vậy, Tề Nhạc đương nhiên không thể
mang cô đi. Nếu không, hắn ăn nói sao với Như Nguyệt và Minh Minh? Sau
một hồi an ủi, mọi người dặn dò xong, Tề Nhạc cùng Tuyết Nữ lặng lẽ rời
khỏi quân doanh tứ tộc của nhân loại, hướng về phương xa mà đi.

Bởi vì lần này chỉ có hai người bọn họ, hơn nữa lúc tập huấn, lực lượng của Tề Nhạc và Tuyết Nữ đều có tiến bộ không ít, thêm kinh nghiệm hai lần
sử dụng Côn Lôn Kính trước đó, bọn họ cũng không hao phí lực lượng nhiều lắm. Dưới sự trợ giúp của Côn Lôn Kính, phá vỡ không gian, xuyên qua
thời không mà đi.

Hào quang lóe lên, Tề Nhạc và Tuyết Nữ đã xuất
hiện trong biệt thự Long Vực. Lúc này, Kinh Thành đang là buổi tối. Bởi
vì năng lượng khống chế xảo diệu rất nhiều, lúc này không còn gây ra dao động năng lượng giống lần trước.

Hít một hơi không khí thời đại
này của mình, Tề Nhạc không khỏi nhíu mày, không giống với không khí
thời kỳ cự thú viễn cổ. Hiện đại đã trải qua vô số tiến bộ công nghiệp,
không khí thật sự là quá tệ. Phía sau lưng đột nhiên cảm thấy nặng hơn,
Tuyết Nữ tung tăng như chim sẻ bỗng dưng nhảy lên lưng hắn, giọng điệu
vui thích vang lên:

-Thật tốt quá, hôm nay thật là vui, ít nhất trước khi về, cha hoàn toàn thuộc về con.

Trên khuôn mặt Tề Nhạc nở một nụ cười nhu hòa, hai tay ôm lấy đôi chân của Tuyết Nữ trên lưng mình,

-Nha đầu này! Sao lại trở nên nghịch ngợm như vậy chứ.

Tuyết Nữ gối đầu lên vai Tề Nhạc, khẽ cắn lỗ tai của hắn, cười hì hì nói:

-Sao. Không được à? Người ta vui mà!

Tề Nhạc có chút bất đắc dĩ cõng Tuyết Nữ đi vào biệt thự Long Vực. Có lẽ
là cảm nhận được giọng nói bên ngoài, vừa hay gặp được chú Chu từ bên
trong biệt thự đi tới.

Nhìn thấy Tề Nhạc cùng Tuyết Nữ . Chú Chu không khỏi kinh ngạc mà nói:

-Tề Nhạc, các cháu đã trở về. Tiểu thư đâu? Những người khác đâu?


Tề Nhạc nói:

-Chúng cháu về trước vài ngày xử lý một ít chuyện, sau này còn đi nữa. Chú
Chu, những ngày chúng cháu đi khỏi, trong nhà không có chuyện gì chứ.

Chú Chu cười khổ nói:

-Làm sao không có chuyện gì được. Hôm đó, tuy tiểu thư đã sắp xếp chúng tôi
vào một biệt thự khác, không biết chuyện gì xảy ra. Nhưng các cháu vừa
rời đi không lâu, thì Cục an ninh quốc gia đến đây tra xét, lục soát hết ba ngày, lại dùng các loại dụng cụ dò xét cả buổi. Không biết làm cái
quỷ gì, cuối cùng cũng không điều tra ra gì, cũng không giải quyết được
gì.

Trong mắt Tề Nhạc lộ ra vẻ như có điều suy nghĩ. Thực ra,
cũng khó trách quốc gia sẽ phái người đến điều tra. Hôm đó, lúc mở đường hầm không gian thời gian, mấy ngày liền đều phát sinh biến hóa. Xem ra, sau này phải khiêm tốn một chút mới được. Thực lực tăng lên, lúc xuyên
qua thời gian thì không cần giống trước đây nữa.

Chú Chu dẫn Tề Nhạc hai người đi vào biệt thự. Vừa đi, ông ta giống như đột nhiên như nhớ tới cái gì ,

-À, đúng rồi, mấy ngày trước thiếu gia đã tới một lần, đến tìm tiểu thư,
thấy tiểu thư không có thì liền tìm cậu, hình như có chuyện gấp gì đó.
Tề Nhạc, hay là cậu liên lạc với cậu ta một chút.

Tề Nhạc hơi kinh ngạc mà nói:

- Trương Thông Khiếu tìm tôi? Anh ta thì có thể có chuyện gì, chẳng lẽ là đến đòi nợ hay sao? Được rồi, đợi một lát tôi gọi điện thoại cho anh
ta.

Mặc dù bây giờ đã muộn rồi, nhưng Tề Nhạc vẫn không có ý nghỉ ngơi. Sau khi cùng Tuyết Nữ về phòng, vạch ra kế hoạch đơn giản. Lần
này hắn và Tuyết Nữ trở về, có không ít chuyện phải xử lý. Đầu tiên,
phải đem hoa quả mang về bảo quản trong kho lạnh, sau đó phải triển khai thế tấn công tuyên truyền chính thức của tập đoàn Kỳ Lân. Thời gian bảo quản hoa quả dù sao cũng có hạn. Nhất định phải đưa lên thị trường
trong khoảng thời gian ngắn. Bằng không, cho dù có kho lạnh cũng không
thể có thể giữ quá một tháng. Đây là chuyện quan trọng nhất mà lần này Tề Nhạc trở về. Sau khi tập đoàn Kỳ Lân đi vào quỹ đạo, mình có thể

mang theo Tuyết Nữ và Tiểu Lâu trở lại thời kỳ cự thú viễn cổ. Lần này
về khoảng hai tháng, Trong kế hoạch của Tề Nhạc, lần này về chừng hai
tháng. Dù sao, đưa một lượng lớn hoa quả ra hướng thị trường cần phải có thời gian.

Tuyết Nữ rất hiểu chuyện, đem một lượng lớn bản kế hoạch trong phòng mình sang phòng Tề Nhạc.

- Cha. cha xem một chút đi.

Tuyết Nữ đem bản kế hoạch đặt trước mặt Tề Nhạc.

Nhìn thấy một xấp văn bản tài liệu dày cộp kia , Tề Nhạc không khỏi cười khổ nói:

- Cha của con là người nửa mù chữ, con kêu cha xem những thứ này, không
phải là làm khó cha sao? Trước nay, con vẫn phụ trách chuyện của tập
đoàn, con nói trọng điểm đi, ngày mai bắt đầu, chúng ta sẽ triển khai
hành động.

Tuyết Nữ cười hì hì. Đi đến bên người Tề Nhạc ngồi xuống, nói:

-Dạ. Nói như thế nào đây? Hiện tại công tác chuẩn bị thời kỳ đầu đã xong
rồi. Hình quảng cáo cũng đã quay chụp xong. Cha, cha không nhìn thấy
chứ, quảng cáo mà chị Tiểu Lâu chụp rất đẹp. Quay đầu lại cha nhất định
sẽ giật mình. Đã có hình quảng cáo của chị Tiểu Lâu, chúng ta chỉ cần
thêm chút ít mánh lới, nhất định có thể làm cho tập đoàn Kỳ Lân thành
công ngay lần đầu. Hiện tại hoa quả đã đâu vào đó rồi, lần này chúng ta mang về nhiều như vậy, hoàn toàn có thể bắt đầu đưa vào tiêu thụ


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui