- Không sai.
Kim Sí Đại Bằng Điêu ngạo nghễ nói:
- Đại Bằng Minh Vương là phụ thân của ta, lão nhân gia ông ta thống
soái hung thú, tùy thời cũng có thể xé ngươi thành mảnh nhỏ.
Tề Nhạc nói:
- Thật là như vậy sao? Đáng tiếc, tên tuổi Hung Thú Chi Vương của Đại
Bằng Minh Vương chỉ sợ chính các ngươi mới thừa nhận mà thôi. Bất luận
là Thâm Hải Minh Long Vương hay là Hỗn Độn Vương, giờ này khắc này chỉ
sợ đều đang đợi xem chuyện cười của các ngươi.. Đại Bằng Minh Vương bỗng chốc mất đi nhiều thủ hạ như vậy, đừng nói để đối phó chúng ta, coi
chừng bị hai cỗ thế lực hung thú khác thôn tính mới là vấn đề lo lắng
nhất của hắn. Cho dù hắn muốn tới cứu ngươi, tìm không thấy sự hiện hữu
của ngươi thì phải cứu như thế nào? Ngươi đã trở thành tay sai của ta,
ta chỉ cần xảo diệu che dấu khí tức của ngươi, ngươi cả đời cũng đừng
hòng mong gặp lại Đại Bằng Minh Vương.
- Ngươi...
Kim Sí Đại Bằng Điêu biết rõ lời của Tề Nhạc là không sai, đúng như Tề
Nhạc đã nói, trong cơ thể của Kỳ Lân, với tư cách Kỳ Lân Sử Lệnh (tay
sai của Kỳ Lân). Chỉ cần Tề Nhạc nguyện ý, nương tựa theo khí tức của Kỳ Lân hoàn toàn có thể hạn chế năng lượng của bản thân Kim Sí Đại Bằng
Điêu. Mà trong cơ thể của Tề Nhạc còn có một cỗ năng lượng sắc bén hắn
hoàn toàn không cách nào chống lại. Hắn lúc này, trong lòng đã tràn đầy
nhụt chí, cái này là thực lực chênh lệch ah! Kỳ thật, hắn nào biết đâu
rằng, dùng thực lực bây giờ của Tề Nhạc, dưới tình huống 1 vs 1 cho dù
sử dụng Hiên Viên kiếm e rằng cũng chỉ bằng một nửa hắn. Tu vi tiếp cận
hai vạn năm há có thể đùa, Kim Sí Đại Bằng Điêu bị Tề Nhạc chộp tới
không cần bao lâu nữa là có thể thân hóa hình người rồi.
- Ngươi đến tột cùng muốn thế nào? Với tư cách Kim Sí Đại Bằng Điêu nhất tộc cao quý. Ngươi đừng hòng nô dịch được ta.
Tề Nhạc biết rõ, cái này Kim Sí Đại Bằng Điêu đã mềm nhũn ra rồi, hắn mỉm cười nói:
- Ta thấy như thế này. Kỳ thật, ta cũng không có nô dịch ý nghĩ của
ngươi, ngươi dù sao vẫn có chút thực lực. Ngươi là nhi tử của Đại Bằng
Minh Vương, sau này ta gọi ngươi là tiểu Bằng a. Ngươi có thể trở thành
đồng bọn của ta. Ngươi có lẽ cũng biết, tuy rằng Sử Lệnh của ta đã hạn chế tự do của ngươi, nhưng mà với tư cách là điềm lành trong Viễn Cổ Cự Thú, khí tức của Kỳ Lân bất kể là hung thú cùng thần thú đều thích
nhất. Ngươi tu luyện trong cơ thể ta, đối với ngươi mà nói tuyệt đối có
hiệu quả làm chơi ăn thật. Chúng ta tạm thời định ra mười năm, mười
năm đối với ngươi mà nói, chẳng qua là trong nháy mắt thôi. Chỉ cần
ngươi chịu toàn tâm toàn ý trợ giúp trong mười năm này, ta đáp ứng
ngươi, mười năm về sau kể từ hôm nay sẽ giải trừ khế ước Sử Lệnh, khôi
phục tự do của ngươi, ngươi thấy thế nào?
Nghe Tề Nhạc nói
xong, tiểu Bằng không khỏi tim đập thình thịch. Tề Nhạc nói không sai,
hung thú hâm mộ nhất một phương diện của thần thú chính là bởi vì Thần
Thú Chi Vương Kỳ Lân có thể phụ trợ bất luận một vị thần thú tiến hành
tu luyện. Mà thần thú nếu như trở thành Kỳ Lân Sử Lệnh đều là hảo sự của bọn hắn. Chỉ cần Kỳ Lân bất tử, như vậy thần thú trở thành Sử Lệnh có
thể đạt được chỗ tốt rất lớn, dù cho Kỳ Lân chết rồi, đám người cũng có
thể một lần nữa đạt được tự do. Lúc này đối với mình mà nói, tuy rằng đã mất đi tự do, nhưng có thể tiến hành tu luyện trong cơ thể của Kỳ Lân
biến thành hình người thì trở nên dễ dàng nhiều hơn. Thậm chí cả quan
khẩu kia khó vượt qua cũng sẽ thuận lợi xuôi dòng. Mười năm thời gian
đối với mình đã tiếp cận tuổi thọ hai vạn năm mà nói cũng xác thực không coi vào đâu. Nhưng mà hiện tại trong lòng tiểu Bằng lo lắng chỉ có một
vấn đề. Đó chính là Tề Nhạc có thể hết lòng tuân thủ hứa hẹn hay không,
sau mười năm có chịu thả tự do cho mình?
Đúng lúc này, Tề Nhạc trịnh trọng nói:
- Ta dùng danh nghĩa của Kỳ Lân thề rằng, nguyện cùng tiểu Bằng con của Đại Bằng Minh Vương kết xuống mười năm. Trong vòng mười năm, chỉ cần
tiểu Bằng toàn tâm toàn ý giúp ta, như vậy mười năm về sau ta sẽ để hắn
tự do, thoát khỏi Sử Lệnh. Nếu làm trái lời thề này, thì ta sẽ phải thừa nhận nỗi khổ của Luân Hồi.
Lời nói của Tề Nhạc có thể nói là thuốc an thần cho Tiểu Bằng, hắn thoáng do dự một chút rồi nói:
- Làm Sử Lệnh của ngươi thì có thể, nhưng mà ta còn có một điều kiện.
Trong lòng Tề Nhạc mừng thầm, biết rõ Tiểu Bằng đã bỏ đi tôn nghiêm của mình. Dù sao hắn đã ở trong cơ thể mình, cho dù không muốn trợ giúp
chính mình cũng không thể nào thả ra. Dùng mười năm trợ giúp đổi lấy tự
do, đối với Tề Nhạc mà nói có thể tính toán là phi thường may mắn rồi.
Kỳ Lân nhất tộc với tư cách là vương tộc thần thú, phát hạ lời thề là
quyết không có thể nào đổi ý. Đương nhiên, Tiểu Bằng không biết là Côn
Lôn kính có thể xuyên việt thời không, Tề Nhạc sớm thử qua cảm giác
Luân Hồi rồi.
Luân Hồi mấy lần tựa hồ cũng không có vấn đề gì lớn.
- Điều kiện gì ngươi nói đi.
Tề Nhạc lên tiếng hỏi.
Tiểu Bằng nói:
- Tuy rằng ta đã bị ngươi cường hành thu làm Sử Lệnh, nhưng mà ta dù
sao vẫn là Kim Sí Đại Bằng Điêu nhất tộc. Vì thế, nếu như sau này ngươi
chống lại tộc nhân của ta, ta tuyệt sẽ không xuất thủ.
Tề Nhạc nghĩ một hồi, nói:
- Đây là nhân chi thường tình, ta đáp ứng ngươi. Đồng thời, ta thậm chí có thể đáp ứng ngươi. Chỉ cần phụ thân của ngươi không có uy hiếp tánh
mạng của ta, cho dù có quan hệ đối địch, ta cũng sẽ không tổn thương
tánh mạng hắn.
- Thật không?
Tiểu Bằng kinh hỉ hỏi lại.
Tề Nhạc nói:
- Cho dù không cần thề, ta cũng chưa từng nói dối ai.
Đại Bằng Minh Vương hiện tại mặc dù là một trong Tam đại hung Vương,
nhưng đối với tại Tề Nhạc mà nói không thể tạo nên được uy hiếp gì. Hắn
căn bản là không sợ Đại Bằng Minh Vương. Dù sao, lần này tập huấn xong,
mọi người phải trở về thế giới hiện đại. Đại Bằng Minh Vương không có
khả năng cùng tới a. Như vậy thuận nước giong thuyền đưa cho Tiểu Bằng
cũng tốt để cho hắn càng thêm trung thành với chính mình.
- Được rồi, ta nguyện ý giúp ngươi, trở thành Sử Lệnh của ngươi.
Trong thanh âm của Tiểu Bằng mang theo vài phần bất đắc dĩ, bất quá,
cảm giác, tâm tình của hắn tựa hồ cũng không tệ lắm. Tại đây dù sao cũng là thời kỳ Viễn Cổ Cự Thú, tuy rằng số lượng hung thú tu luyện có vạn
năm trở lên không ít. Nhưng mà tại nơi niên đại thuần khiết này, cho dù
tu luyện thật nhiều thì tư tưởng của chúng vẫn tương đối đơn thuần.
Nếu như đổi lại là niên đại của Tề Nhạc, cuộc sống ở mỗi ngày trong
hoàn cảnh ngươi lừa ta gạt, đừng nói là vạn năm cho dù trăm năm cũng đã
thành yêu tinh rồi.
Tề Nhạc mỉm cười, quang mang trong mắt trở nên nhu hòa rất nhiều:
- Ngươi nhất định rất muốn biết, vì sao vừa rồi sẽ xuất hiện nhiều thần hàng thần hàng như vậy làm cho quân đoàn Kim Sí Đại Bằng Điêu các ngươi tổn thất tổng cộng số lượng trên trăm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...