Mạnh quá, đây là cảm giác của Tề Nhạc, lúc này hắn biết mình không thể
tiếp tục đợi nữa. Dù sao nơi đây cũng là Địa Ngục thành, năng lượng tiêu hao nhiều hơn bên ngoài. Hắn cắn chặt răng để tỉnh táo lại, hai tay
giương cao Thanh Long Yểm Nguyệt Đao, lưỡi đao rộng đến một mét đột
nhiên vung ra, ánh đao màu đỏ trong tích tắc đã giáng đến trước ngực
Khủng Bố Đại Ma Vương.
Khủng Bố Đại Ma Vương cất tiếng cười
khinh thường quái dị, hai tay lớn đầy móng vuốt đột nhiên chắp trước
ngực, một quang cầu màu tím đột nhiên xuất hiện, hấp thụ hoàn toàn đao
quang của Tề Nhạc, đồng thời sáu chiếc cánh màu đỏ sậm sau lưng nó cùng
lúc mở ra, trong nháy mắt đã đến trước mặt Tề Nhạc, một tầng hào quang
màu đen bỗng chốc phủ lấy toàn thân Tề Nhạc, một lực hút mạnh đột nhiên
truyền đến, Tề Nhạc chỉ thấy mắt tối sầm lại, giống như lạc vào trong
một thế giới khác vậy.
Lĩnh vực, chỉ có năng lượng của Lĩnh
Vực mới có thể gây ra tác dụng này, nhưng đây là lĩnh vực gì? Tề Nhạc rõ ràng cảm nhận thấy toàn thân mình chỗ nào cũng có một sức hút khổng lồ
không thể ngăn cản đang ăn mòn năng lượng của mình.
- Không
cần phải vùng vẫy nữa, hãy cống nạp tinh huyết và linh hồn ngươi cho ta, ngươi sẽ trở thành một phần cơ thể ta. Đây chính là vinh dự mà Khủng Bố Đại Ma Vương Mahdavikia ta ban cho ngươi.
Giọng nói âm lãnh càng khiến người ta thấy đáng sợ.
Tề Nhạc hừ lạnh một tiếng:
- Đây chẳng qua chỉ là cách nghĩ của ngươi thôi, cái gì chó má Khủng Bố Đại Ma Vương, bất quá chỉ là tên hề mà thôi. Ta sẽ cho ngươi thấy, cái
gì mới thật sự là lực lượng.
Ông -- một thanh âm đặc thù đột
nhiên xuất hiện, tất cả lực hấp xả đều vào thời khắc này dừng lại, trong không gian màu đen, thân thể Tề Nhạc biến mất, mà thay vào đó là một
thanh trường kiếm cực lớn.
Trên thân kiếm phong cách cổ xưa
một mặt điêu khắc lấy núi non sông ngòi, một mặt điêu khắc lấy Nhật
Nguyệt Tinh Thần, tiếng vù vù là từ trên thân kiếm truyền tới, giờ khắc
này, kiếm chính là Tề Nhạc, Tề Nhạc chính là kiếm.
Hiên Viên thần kiếm.
Trong mắt những cao thủ Hắc Ám Quốc Hội đang quan chiến chung quanh đều tràn đầy cảm giác sùng kính, trong lòng bọn họ, Khủng Bố Đại Ma Vương
chính là tồn tại chí cao vô thượng, chỉ có chủ tịch Hắc Ám Quốc Hội là
trong mắt lộ ra hào quang đắc ý, nhìn quang đoàn màu đen trước mắt này.
Hắn biết rõ tác dụng của lĩnh lực thôn phệ của Đại Ma Vương Mahdavikia,
chỉ cần bị lĩnh vực này vây khốn, năng lượng bản thân chẳng những sẽ bị
cắn nuốt, mà ngay cả máu huyết và linh hồn cũng sẽ biến thành đồ ăn của
Mahdavikia, cung cấp lực lượng càng cường đại hơn cho Mahdavikia.
Hoàng đế Hắc Võ Sĩ dùng thân thể của mình làm cơ sở, đưa tới Khủng Bố
Đại Ma Vương của địa ngục phụ thể, từ đó đạt được năng lượng cực kỳ
cường đại. Điểm này, tựa như Giáo Đình có thể dựa vào phương thức đặc
thù triệu hoán Đại thiên sứ vậy. Từ thực lực mà xem, Tam đại Khủng Bố Ma Vương thực lực còn trên Thiên Sứ, nhưng số lượng của bọn họ cũng chỉ có ba người, hơn nữa một khi triệu hoán lần thứ nhất, sau này cũng chỉ có
thể lấy vị Khủng Bố Ma Vương này làm đối tượng triệu hoán. Năng lượng
cần để triệu hoán không thể nghi ngờ là rất khổng lồ, đồng thời, tiêu
hao đối với bản thân cũng cực kỳ lớn. Đồng thời, thời gian triệu hoán
cũng có hạn, đây là điểm yếu mà bất luận là Hắc Ám Quốc Hội hay Giáo
Đình đều có. Nhưng Khủng Bố Ma Vương không thể nghi ngờ là một tồn tại
cực kỳ cường đại. Khủng Bố Đại Ma Vương Mahdavikia mà Hoàng đế Hắc Võ Sĩ triệu hoán chính là một trong số đó. Mà chủ tịch Hắc Ám Quốc Hội cũng
có năng lực triệu hoán, hắn có khả năng triệu hoán chính là Khủng Bố Đại Ma Vương Liette Mars, còn có một vị Khủng Bố Đại Ma Vương Mario thì một nguyên lão khác trong Hắc Ám Quốc Hội có thể triệu hoán. Cũng chính vì
nương theo triệu hoán ba vị Khủng Bố Ma Vương này mới khiến Hắc Ám Quốc
Hội có thể chống lại Giáo Đình.
Giáo Đình một mực có thể áp
chế Hắc Ám Quốc Hội, nguyên nhân là vì quá trình triệu hoán của bọn họ
bị hạn chế tương đối ít, dưới điều kiện gì cũng có thể, mà Hắc Ám Quốc
Hội lại không phải thế. Bởi vì Khủng Bố Ma Vương cường thế và tham lam,
mỗi lần triệu hoán bọn hắn phải trả một cái giá thật lớn, đồng thời,
triệu hoán cũng bị hạn chế vào buổi tối. Hơn nữa lúc triệu hoán cần các
loại điều kiện cực kỳ hà khắc, cho nên mới không cách nào chính thức
chống lại Giáo Đình được.
Mà trong thành Địa Ngục này là nơi
duy nhất triệu hoán không bị hạn chế, tuy rằng tiêu hao cũng cực lớn,
nhưng có thể lập tức triệu hoán, cũng không biết Tề Nhạc là may mắn hay
là không may nữa, vậy mà đã dẫn phát Hoàng đế Hắc Võ Sĩ triệu hồi ra
Khủng Bố Đại Ma Vương Mahdavikia còn khủng bố hơn cả Đại thiên sứ
trưởng.
Quang đoàn màu đen, thôn phệ lĩnh lực của Mahdavikia, lúc này, ngay cả chủ tịch Hắc Ám Quốc Hội, thậm chí là ngay cả Lãnh Nhi bên dưới cũng đều tin rằng Tề Nhạc đã xong. Tuy rằng thực lực Tề Nhạc
thể hiện ra đủ cường đại, nhưng hắn đối mặt dù sao cũng là một trong Tam đại Khủng Bố Ma Vương ah! Trong tư tưởng những sinh vật Hắc Ám này, bất luận nhân loại nào cũng đều không so được với Khủng Bố Ma Vương, chỉ
cần không phải là Đại thiên sứ thì căn bản không có khả năng tạo thành
uy hiếp đối với Khủng Bố Ma Vương. Nhưng đáng tiếc, bọn hắn chỉ có kiến
thức cực hạn ở phương Tây thôi.
Quang đoàn màu đen trôi nổi
giữa không trung dần dần trở nên run rẩy, mỗi một lần run rẩy đều tản
mát ra một tiếng vù vù rất nhỏ. Đột nhiên, một tiếng gầm rú thê lương
làm cho cả tòa Địa Ngục Chi Thành đều run rẩy, chủ tịch Hắc Ám Quốc Hội
mở to hai mắt nhìn, hắn hoảng sợ phát hiện, tiếng gầm rú thế lương kia
không ngờ là thuộc về Khủng Bố Đại Ma Vương Mahdavikia.
Ngay
sau đó, một đạo kim sắc quang mang đã bắn ra khỏi quang đoàn màu đen
kia, chỉ thẳng về phía Tử Nhật trên không trung, dưới mũi nhọn của nó,
ngay cả Tử Nhật cũng không khỏi bị run rẩy, quang ảnh màu vàng cực lớn
bỗng xuyên ra khỏi quang đoàn màu đen, quang đoàn màu đen đã hóa thành
từng tia sương mù biến mất. Thân ảnh Tề Nhạc trống rỗng xuất hiện giữa
không trung, hỏa diễm vốn chung quanh thân thể hắn đã biến mất không
thấy gì nữa, trên Kỳ Lân giáp bao phủ quang mang màu vàng, khí tức vô
cùng sắc bén dưới ánh mắt nhiễm thần quang của hắn nhìn soi mói, xa xa
đôi diện với Khủng Bố Đại Ma Vương.
Mahdavikia gần như ngốc
trệ nhìn xem Tề Nhạc, làn da màu tím sậm trên người hắn vậy mà xuất
hiện rất nhiều lổ hổng thật nhỏ, chảy xuôi theo huyết dịch màu tím,
hắn nổi giận gầm lên một tiếng:
- Không, đây không phải là thật, không có khả năng, thôn phệ lĩnh vực của ta sao có thể bị phá hư được.
Tề Nhạc lạnh lùng nhìn hắn:
- Trên thế giới này, không có gì là không thể cả, không cần biết ngươi
là cái gì Ma Vương hay không Ma Vương, cường giả ta thấy nhiều lắm rồi, ngươi cũng chẳng qua chỉ bình thường thôi.
Hắn cũng không phải nói khoác, so với Ngưu Ma Vương, Khủng Bố Đại Ma Vương Mahdavikia trước mặt này còn phải kém rất nhiều.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...