Tề Nhạc phất phất tay, nói:
- Nếu như là bí mật của Tinh Tọa
Thủ Hộ Giả Tinh Tọa Thủ Hộ Giả cũng không cần nói. Tuy rằng chúng ta đã
là phu thê trên danh nghĩa nhưng mà anh hy vọng chúng ta đều lưu lại một cho đối phương chút ít không gian riêng tư. Chúng ta dù sao từng người
thuộc về phương đông và phương tây. Có nhiều thứ không nên nói ra thì
tốt hơn. Anh có thể hiểu được nổi khổ tâm riêng của em, nhưng mà lúc này đây em nhất định phải theo anh đi. Anh đáp ứng muốn bảo vệ em, chỉ có
mọi thời khắc em bên cạnh anh, anh mới có thể làm tốt nhiệm vụ bảo vệ em được, chẳng lẽ em vẫn không rõ sao? Không cần phải suy nghĩ nhiều như
vậy, hộ chiếu em cũng đã làm rồi, vì cái gì còn muốn do dự? Chúng ta đã ở chung một tháng, anh cảm thấy rất vui vẻ, anh tin tưởng em cũng vậy.
Vì sao không để cho chúng ta vui vẻ nhiều hơn? ? Được rồi, em không nên
suy nghĩ nhiều quá, ly khai cùng không ly khai đều có tốt có xấu, đã như vầy coi như em đi vì anh, được chứ?
Nhìn Tề Nhạc, hai giọt
nước mắt óng ánh chậm rãi chảy xuống nơi khóe mắt của Vũ Mâu. Nàng than
nhẹ một tiếng im im lặng lặng gật nhẹ đầu, cúi đầu nhìn xuống chân lầm
bầm:
- Vì anh, vì anh. . .
Tề Nhạc đem Vũ Mâu ôm vào ngực, dùng hai tay nâng kiều nhan mịn màng của nàng lên, hắn nhẹ nhàng hôn một cái vào trán nàng:
- Nghỉ ngơi thật tốt a, cố gắng tu luyện, tranh thủ sớm ngày cùng thần
khí dung hợp, chỉ khi em một lần nữa có thực lực tự bảo vệ mình thì anh
mới có thể yên tâm ly khai.
Hắn không nói thêm gì nữa bởi vì
không hy vọng Tinh Tọa Thủ Hộ Giả bọn họ hoài nghi, Tề Nhạc quay người
đi ra ngoài thần miếu Pathenon.
Vũ Mâu giơ tay lên, muốn gọi
Tề Nhạc trở về, nhưng lời nói đến bên miệng lại nói không nên lời, nước
mắt chảy xuôi theo, nhìn bóng lưng khôi vĩ cao lớn của Tề Nhạc, lòng của nàng run rẩy nhè nhẹ.
Sáng sớm, Tề Nhạc được Mephisto cùng
Miyaluo hộ tống đi tới sân bay Athen, khi hắn đi vào sân bay, Minh Minh
cùng Lâm Nhất Phàm cũng đã đến.
Làm cho Tề Nhạc có chút kinh
ngạc là Lâm Nhất Phàm cũng không có bất kỳ cảm xúc bất mãn, trên mặt
thậm chí còn mang theo vẻ mỉm cười.
Trong lòng không khỏi có chút bất an, hướng Minh Minh đưa ra một ánh mắt hỏi thăm.
Minh Minh hé miệng cười khẽ, lại không nói gì thêm. Mà ánh mắt nàng nhìn Tề Nhạc lại có thêm vài phần đùa giỡn.
Lâm Nhất Phàm chủ động đi đến trước mặt Tề Nhạc, giơ tay phải của mình ra, Tề Nhạc vô ý thức giơ tay lên bắt tay với hắn:
- Lâm tiên sinh đến tiễn chúng ta sao?
Lâm Nhất Phàm cười khổ một tiếng, nói:
- Thẳng thắn nói, tôi thật sự không phục lắm, không phục vì sao Minh
Minh đối với anh tốt như vậy. Thậm chí đã biết tin tức tiểu thư cùng
đính hôn, nàng đối với anh đều không có cải biến.
Tề Nhạc có chút đắc ý nói:
- Vậy anh bây giờ chuẩn bị bỏ cuộc sao?
Lâm Nhất Phàm bật cười nói:
- Bỏ cuộc ư? Tại sao tôi phải bỏ cuộc, chỉ có điều hình thức không
giống nhau mà thôi. Tề tiên sinh, Hy Lạp chúng tôi cùng nước cộng hòa
Viêm Hoàng các người vĩnh viễn trở thành quốc gia hữu hảo. Hơn nữa, anh
nhất định phải chiếu cố Minh Minh cho tốt, nếu không kẻ làm ca ca này sẽ không đáp ứng. Tôi biết rõ tôi đánh không lại anh, bất quá, nếu anh khi dễ Minh Minh, tôi sẽ cầm AK47 giết tới nước cộng hòa Viêm Hoàng các
người.
- Hả?
Tề Nhạc trợn mắt há hốc mồm nhìn Lâm Nhất Phàm:
- Lúc nào anh. . .
Minh Minh buột miệng cười nói:
- Nhất Phàm xuất sắc như vậy, nhưng so với anh còn mạnh hơn nhiều. Em nhận anh ấy làm ca ca có cái gì không thể sao?
Tề Nhạc gãi gãi đầu, có chút lúng túng nói:
- Có thể, đương nhiên có thể.
Lâm Nhất Phàm vỗ vỗ bả vai Tề Nhạc mỉm cười nói:
- Bất quá sau khi quen biết Minh Minh, tôi càng thêm say mê nữ nhân
Đông Phương, nếu có cơ hội lại đến nước cộng hòa Viêm Hoàng thì Tề tiên
sinh, còn muốn làm phiền anh giúp tôi giới thiệu một người bạn gái ah!
Không làm chậm trễ các người nữa, đi đường cẩn thận.
Tề Nhạc
kéo tay Minh Minh đi vào trong máy bay, trong lòng không khỏi có chút
tán thưởng, Lâm Nhất Phàm quả nhiên không phải người tầm thường. Biết rõ là không thể làm được liền dùng đại cục làm trọng, không có bởi vì
chuyện cá nhân mà ảnh hưởng quan hệ của hai nước. Phẩm tính như vậy đủ
để được mình tôn trọng.
- Nghĩ tới em không vậy?
Minh Minh cùng Tề Nhạc ngồi ở khoang hạng nhất, nàng tựa đầu vào vai của Tề Nhạc. Một bên Minh Minh nhẹ nhàng đập chân của hắn bá đạo hỏi.
- Dĩ nhiên có rồi, em không biết anh quả thực muốn ghen tới nổi điên luôn sao?
Minh Minh nhếch miệng, nói:
- Em đúng là nhìn không ra a. Em xem anh là vui đến quên cả trời đất
mới đúng, Vũ Mâu tiểu thư người ta xinh đẹp như vậy, đi chung với nàng
mà còn biết nghĩ tới em sao?
Tề Nhạc kéo bàn tay nhỏ bé của Minh Minh đến trước mặt mình, khẽ hôn lên đó một cái rồi nói:
- Không giống nhau, em cũng biết mà.
Phi cơ bay về nước Anh cất cánh hướng về Luân Đôn, một giờ sau khi máy
bay rời khỏi sân bay Athen thì ở thần miếu Pathenon xuất hiện bạo động
giống như long trời lỡ đất.
- Không thấy Tiểu thư? Tại sao có thể như vậy?
Mephisto đứng ở trung ương thần miếu Pathenon trong mắt lộ ra vẻ sợ hãi vô cùng.
Tinh Tọa Thủ Hộ Giả đều tập trung ở trong thần miếu, nguyên một đám sắc mặt ngưng trọng nhìn Mephisto, mỗi người đều có biểu lộ bất đồng, nhưng mà đám người cũng đồng thời ý thức được tính nghiêm trọng của sự tình.
- Liumeitesi, cảm giác của anh nhạy bén nhất trong là chúng ta.
Chẳng lẽ anh không có phát hiện khí tức của tiểu thư ở đâu sao?
Mephisto dời ánh mắt tới xử nữ Tinh Tọa Thủ Hộ Giả tuấn tú như là nữ hài tử.
Liumeitesi cười khổ lắc đầu, nói:
- Tiểu thư lúc rời đi không một chút báo hiệu. Anh cùng Miyaluo tiễn Tề Nhạc đến sân bay. Chúng tôi một mực đều ở nơi này thủ hộ. Trước đó còn
có thể cảm giác được rõ ràng khí tức của tiểu thư trong thần miếu. Nhưng ngay vừa rồi, khí tức của Tiểu thư đột nhiên biến mất không hề báo
hiệu. Tôi cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.
Khí tức của Mephisto rõ ràng có chút không ổn định, mà ánh mắt của Liumeitesi trở nên dị thường lăng lệ ác liệt.
- Nhất định là hắn, nhất định là hắn mang tiểu thư đi. Nếu không còn có ai có thể ở dưới tình huống chúng ta giám sát không hề báo hiệu đem
tiểu thư đi.
Il Elias phẫn nộ lên tiếng.
MiG Rees gật nhẹ đầu, nói:
- Tôi đồng ý giả thuyết của Il Elias, nhất định là Tề Nhạc mang tiểu thư đi.
Mephisto nghi ngờ nói:
- Nhưng mà tôi nhìn tận mắt Tề Nhạc cùng Cơ Minh Minh tiểu thư cùng nhau lên máy bay ah!
Tác Tác nói:
- Vậy cũng không chứng minh tiểu thư không đi cùng họ. Tề Nhạc rất cổ
quái, nói không chừng hắn có biện pháp nào có thể đem tiểu thư vụng trộm mang đi. Dù sao, tiểu thư không phải đã cùng hắn đính hôn sao? Chẳng lẽ tiểu thư muốn vứt bỏ chúng ta sao?
Il Elias vừa nghe Tác Tác nói thì tức xì khói, hắn quát lên:
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...