Hừ nhẹ một tiếng, Miyaluo há mồm phun ra một ngụm máu tươi, Tề Nhạc giơ tay phải lên nâng vai phải của hắn khiến cho hắn không đến mức uể oải ngã sấp xuống.
Miyaluo một lần nữa lại có hô hấp, hắn thở hào hển từng ngụm từng ngụm nhìn Tề Nhạc, trong mắt toát ra quang mang khó có thể lý giải:
- Vì sao? Nói cho tôi biết vì sao?
Tề Nhạc nhìn hắn, trên mặt toát ra một tia mỉm cười thản nhiên:
- Cái gì vì sao? Vì sao không giết anh sao? Giết anh đối với tôi có chỗ tốt gì. Anh là Tinh Tọa Thủ Hộ Giả, tôi là Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần. Nhiệm vụ của chúng tôi đều là thủ hộ, tuy rằng đối tượng thủ hộ tất cả không giống nhau, nhưng mà chúng ta không phải là địch nhân. Vũ Mâu hy vọng chúng ta có thể trở thành bằng hữu, tôi cũng hy vọng như vậy. Huống chi, chúng ta chỉ là luận bàn mà thôi, mỗi lần luận bàn đều muốn giết người, vậy phải giết bao nhiêu người?
- Nhưng mà, nhưng mà vừa rồi tôi muốn giết anh.
Miyaluo suy yếu nói.
Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, nói:
- Nếu như năng lực của anh uy hiếp được tánh mạng của tôi thì anh bây giờ đã chết. Kỳ thật, anh không cần nhụt chí. Anh thua cũng không oan uổng.
Ánh mắt Miyaluo nhìn Tề Nhạc biến đổi:
- Có thể nói cho tôi biết hay không, đó là cái gì? Là cái gì đánh bại Tu La đao của tôi?
Tề Nhạc mỉm cười, nói:
- Dùng thực lực của anh chứng minh anh có tư cách biết rõ nó.
Nói tới chỗ này, mục quang của Tề Nhạc trở nên thâm trầm rất nhiều:
- Tại nước cộng hòa Viêm Hoàng chúng tôi, thượng cổ đã từng truyền lưu thập đại thần khí, trong thập đại thần khí có một thần khí có lực công kích cường đại nhất. Nó đại biểu cho phong phạm vương giả đại biểu cho sự sắc bén cứng rắn vô đối. Tên của nó là Hiên Viên Kiếm!
- Hiên Viên Kiếm? Thần khí?
- Đúng vậy, anh không phải thua bởi tôi, mà là đã thua bởi Hiên Viên Kiếm. Đừng nói là Tu La đao. Coi như là Quyền Trượng Chiến Thắng cũng không cách nào so sánh sự sắc bén với nó. Kỳ thật, các người cũng không biết, tôi cùng Vũ Mâu đã từng so chiêu.
Bức từng gió ngăn cản Mephisto lúc này đã biến mất, hắn nhịn không được tiến lên vài bước, hỏi:
- Kết quả đó như thế nào? Ai thắng ai thua?
Tề Nhạc mỉm cười, nói:
- Giống như Miyaluo ở trước mặt tôi đã chứng minh thực lực của chính mình. Tôi cũng đã chứng minh thực lực của mình trước mặt Vũ Mâu. Vì thế, chúng tôi mới có thể đạt thành quan hệ hợp tác, vì thế, nàng mới có thể trở thành vị hôn thê của tôi, không phải sao? Về phần kết quả, thật sự có trọng yếu như vậy sao?
Sắc mặt Mephisto đột nhiên đại biến:
- Tôi hiểu được, tiểu thư. Tiểu thư đã thua.
Tề Nhạc ngạc nhiên nói:
- Anh vì sao nói như vậy.
Mephisto cười khổ nói:
- Chẳng lẽ tôi không biết dung hợp Athena Tam đại thần khí của Athena nguy hiểm đến cỡ nào sao? Nếu như không phải tiểu thư đã thua bởi anh, nàng làm sao sẽ lựa chọn tiến hành dung hợp nguy hiểm như thế? Tiểu thư ah! Người quá hiếu thắng rồi.
Tề Nhạc có chút ngốc trệ nhìn Mephisto, thì thào nói:
- Tình huống lúc đó tựa hồ nói là ngang tay mới đúng.
Mephisto cười khổ lắc đầu, nói:
- Không, không phải. Nếu như chỉ là ngang tay. Dùng cá tính ổn trọng của tiểu thư tuyệt đối sẽ không làm ra quyết định qua loa như thế, thậm chí đều không có thương lượng cùng chúng tôi. Tôi rốt cuộc hiểu rõ vì sao tiểu thư tuyên bố cùng anh đính hôn. Đây hết thảy, đều là bởi vì trận chiến của anh cùng tiểu thư mà thành.
Nghe Mephisto nói xong, trong lòng của Tề Nhạc không khỏi sinh ra cảm giác quái dị. . Đúng a! Vũ Mâu đáp ứng thành vợ mình, muốn cùng hợp tác với mình để cho mình bảo hộ nàng, đều là sau trận tỷ thí mới xuất hiện. Chẳng lẽ, nàng quả thực là bị kích thích của mình mới quyết định như vậy sao? Nếu quả thật là như vậy cũng đủ để chứng minh nàng đối với chính mình căn bản không có chút tình cảm nào. . .
Nghĩ tới đây trong lòng Tề Nhạc cảm thấy có chút khó chịu. Đó là một loại cảm giác nói không nên lời, ánh mắt của hắn trở nên ảm đạm rất nhiều. Bỏ tay đang đỡ bả vai của Miyaluo ra, hắn thản nhiên nói:
- Thương thế của anh không nghiêm trọng lắm, chỉ là bị Hiên Viên Kiếm sắc bén đâm bị thương kinh mạch, tôi đã giúp anh trị liệu tốt rồi, hơn nữa nhờ năng lực trị liệu của thủy vân lực, chỉ cần cần nghỉ ngơi vài ngày có thể khôi phục bình thường.
Vừa rồi Miyaluo hướng hắn phát động chung cực công kích, Tề Nhạc bằng vào Vân Lực cường đại của chính mình cường hành khống chế phạm vi của Hiên Viên Kiếm, sau khi phá vỡ công kích của Miyaluo thì thời thu tay lại mới không có giết hắn.
Mephisto tiến lên đỡ lấy thân thể của Miyaluo, hắn nhìn thật sâu Tề Nhạc nói:
- Bất luận nói như thế nào, cám ơn anh.
Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, nói:
- Không cần cám ơn. Vừa rồi tôi không phải đã nói sao? Tôi cũng không muốn trở thành địch nhân của các người. Muộn rồi, các người cũng nên nghỉ ngơi. Tôi cũng thế.
Vừa nói, thân ảnh hắn đã xuất hiện ở lối vào thần miếu Pathenon, khoanh chân tại bậc thang ngồi xuống. Hai mắt nhắm lại, tựa hồ hết thảy đối với hắn đều không trọng yếu.
Miyaluo thở dài một hơi, cùng Mephisto liếc nhau:
- Hiện tại tôi mới hiểu được vì sao tiểu thư chọn hắn, tôi lần đầu tiên cảm giác được, người nam nhân này thật sự có tư cách trở thành trượng phu của tiểu thư.
Mephisto cười khổ một tiếng, nói:
- Sự cơ trí của Tiểu thư không phải chúng ta có khả năng tưởng tượng, nàng là Nữ Thần chiến tranh cùng trí tuệ ah! Hết thảy đều do tiểu thư làm chủ a. Không được, anh trước ở chỗ này nghỉ ngơi, tôi muốn đi cảnh cáo những người khác, không cho phép đám người có bất kỳ hành vi khiêu khích đối với Tề tiên sinh. Ai có thể cam đoan, tại thời điểm tiếp theo hắn còn có thể hạ thủ lưu tình như vừa rồi? Miyaluo, cậu nói đi, nếu như chúng ta liên thủ, có cơ hội thắng hắn hay không?
Miyaluo nhìn thật sâu Mephisto nói:
- Vậy anh nói mười một người chúng tôi liên thủ có thể mạnh hơn tiểu thư sao? Kết quả cuối cùng không cần phải nhắc tới.
Mephisto chấn động toàn thân:
- Kết quả, kết quả là trong chúng tôi sẽ có người tử vong, mà hắn thì vẫn có thể viễn độn.
Hai người đối mặt nhìn nhau, đều cảm thấy được sự kinh hãi trong mắt của đối phương.
Đúng a! Thực lực của Tề Nhạc cùng Vũ Mâu cho dù là bọn hắn liên thủ cũng tuyệt đối có thể giết chết mấy người sau đó ly khai, đám người căn bản không có khả năng ngăn cản cường giả như họ rời đi.
Sáng sớm, khi ánh dương quang soi sáng thành thị cổ xưa Athen thì Tề Nhạc chậm rãi mở hai mắt ra. Cảm thụ được ánh mặt trời ấm áp vuốt ve thân thể mình, hắn dùng lực duỗi thân thể mình đứng lên trên bậc thang của thần miếu Pathenon.
Nhìn ánh mặt trời sáng rực, Tề Nhạc toát ra một dáng tươi cười sáng sủa, trải qua tu luyện cả đêm, trạng thái tinh thần của hắn lúc này tốt vô cùng. Lấy áo ngoài của mình bên trong Kỳ Lân Châu ra mặc, hắn bỗng cảm giác huyết dịch lưu động trong kinh mạch, không khỏi có loại cảm giác muốn thét dài.
- Anh đã tỉnh lại rồi.
Thanh âm dịu dàng vang lên sau lưng Tề Nhạc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...