Đột nhiên Cơ Đức ở bên cạnh nói:
- Tiểu huynh đệ, tôi dẫn anh đi xem ít đồ.
Minh Minh cười nói:
- Anh, sao anh lại đi, mỗi lần có khách nhân tới nhà của chúng ta, anh đều dẫn người ta đi xem bảo bối của mình, cũng không hỏi xem người ta có thích không đấy.
Cơ Đức hừ một tiếng, nói:
- Là nam nhân, có ai không thích đao? Tề Nhạc, anh tên Tề Nhạc đúng không, có muốn đi xem không?
Tề Nhạc thở sâu, bình phục kích động tâm tình trong mắt của hắn, liếc mắt nhìn Cơ Đức, thấy có ánh mắt khiêu khích, lạnh nhạt nói:
- Đi, vì cái gì không đi, tôi cũng ưa thích đao đấy.
Cơ Minh Minh nói:
- Vậy thì các anh đi đi, tôi đi nói chuyện phiếm với cha đây.
Dưới sự dẫn dắt của Cơ Đức, Tề Nhạc đi theo hắn vào lối nhỏ, lối đi nhỏ cũng không tính dài, xuyên qua hai cánh cửa, hai người đã đi tới một phòng lớn.
Đây là gian phòng cực lớn, hơn trăm mét vuông, trong phòng rất rộng rãi, trừ có một máy tính nằm ở bên giường ra, không còn vật gì khác. Mặt đất gian phòng Tề Nhạc rất quen thuộc, cùng như căn phòng luyện công của Hải Như Nguyệt vậy.
- Anh có muốn nhìn đao của tôi không?
Tề Nhạc bình tĩnh nhìn qua Cơ Đức, có lẽ Cơ Minh Minh không có nhìn ra, nhưng hắn làm sao không nhìn ra chứ? Cơ Đức một mình gọi hắn đi ra, cũng không phải đơn giản xem đao như vậy.
Cơ Đức tiện tay đóng cửa lại, Tề Nhạc nhìn thấy rõ ràng, cửa này dày gấp ba lần cửa gỗ bình thường. Cơ Đức lạnh nhạt nói:
- Tiểu tử, nhớ rõ tôi ở trước cửa đại học Thanh Bắc nói cái gì không? Muốn theo đuổi em gái của tôi, đầu tiên phải đánh bại tôi trước. Tuy tôi không biết vì sao Minh Minh đi theo anh, còn mang theo anh về nhà chúng tôi, nhưng mà, ta về sau tôi không hy vọng nhìn thấy anh ở bên cạnh Minh Minh. Lần đầu tiên nhìn thấy anh, từ trong ánh mắt lập lòe của anh thì tôi đã biết anh không phải đồ tốt gì. Cái khác tôi mặc kệ, nhưng mà, anh không được tiếp cận em tôi. Bảo anh tới, chủ yếu là cảnh cáo anh, về sau, tôi cũng không hy vọng nhìn thấy anh ở bên cạnh em tôi.
Tề Nhạc lạnh lùng nhìn qua Cơ Đức, côn đồ cũng có tôn nghiêm của côn đồ, hắn biết rõ Cơ Đức xem thường chính mình, căn bản không muốn giải thích cái gì, nam nhân không giải thích, hắn không chút do dự nói:
- Nếu như tôi nói không?
Tinh quang trong mắt Cơ Đức đại phóng.
- Không? Anh cảm thấy mình có khả năng nói chữ này trước mặt của tôi sao?
Tề Nhạc lạnh lùng cười cười, nói:
- Nếu như tôi chỉ muốn nói không thì sao? Anh sẽ như thế nào? Đánh chết tôi? Hay đánh gãy chân tôi?
Cơ Đức xoa bóp nắm đấm của mình.
- Gian phòng này cách âm rất tốt, đả bại tôi, anh không nên nói chữ không. Nếu không, cút ra xa một chút.
Tuy Tề Nhạc biết rõ mình không phải đối thủ Cơ Đức, nhưng mà, với tư cách một nam nhân, trong nội tâm của hắn vẫn có nhiệt huyết, lạnh giọng nói:
- Thiếu đạo đức, tôi nhịn anh lâu rồi. Muốn động thủ thì tới đi.
Cơ Đức lặng đi một lúc, nói:
- Anh gọi tôi là gì? Mẹ kiếp, trong quân đội người ta gọi ta thiếu cái gì cũng được, nhưng không thể là thiếu đạo đức.
Mắt Tề Nhạc mang theo khiêu kích nhìn qua Cơ Đức.
- Ta gọi anh là thiếu đạo đức, như thế nào? Anh muốn thè liễm liếm chân tôi à?
Tuy hắn xúc động, nhưng cũng đã cẩn thận cân nhắc qua rồi, xác thực, hắn biết rõ mình còn xa mới là đối thủ của thanh niên trước mặt, hắn rất rõ, đây là nhà của thượng tướng, cho dù Cơ Đức có tức giận cũng không giết mình, đã như vầy, đánh nhau một trận thì như thế nào? Lớn thì chỉ là bị đánh bại, bị hắn đánh một trận tơi bời, với năng lực khôi phục siêu cường của Hắc Kỳ Lân, không qua bao lâu là khôi phục lại rồi. Dưới tình huống không nguy hiểm tính mạng, Tề Nhạc sợ hãi làm cái gì?
- Tốt.
Cơ Đức giận quá thành cười, thân thể hơi động một chút, một đá quét ngang về phía Tề Nhạc. Đá ngang dường như không mạnh bằng đá xoáy, nhưng Chu thúc lại giải thích cho Tề Nhạc nghe, cao thủ chân chánh thật sự rất ít khi sử dụng đá xoay, bởi vì đá xoay tuy uy lực lớn, nhưng đồng thời cũng bạo lộ các khớp xương của mình cho đối thủ thấy, trong đối kháng với cao thủ cùng cấp, rất dễ dàng bị đối phương bắt lấy sơ hở. Mà uy lực đá ngang nhỏ một chút, nhưng lại đưa các đốt xương cứng rắn nhất đánh về phía đối phương. Cơ Đức đá rất tùy ý, cũng không phải Yến Tiểu Ất có thể so sánh, chân chưa đến, đã mang theo kình phong sắc bén tới trước, cước phong mang theo nội lực, có thể thấy được một cước này mạnh như thế nào.
Với tốc độ của Tề Nhạc, căn bản chớp liên không có cơ hội né tránh, hắn thấy cước sắp tới, lập tức hét lớn một tiếng.
- Lâm.
Hai tay hợp lại thành chưởng ngăn cản công kích của Cơ Đức.
Thời điểm giữa trưa, Tề Nhạc đã sử dụng lôi lực, dùng lôi phát điện lực, lập tức khiến Yến Tiểu Ất tê liệt rồi chiến thắng, mà lúc này đối mặt với Cơ Đức, hắn không thể không toàn lực phát ra vân lực Kỳ Lân không nhiều. Hơn nữa là song phát.
Chân của Cơ Đức đến trước mặt Tề Nhạc, song chưởng của hắn đã dựng lên, lòng bàn tay trái có màu đỏ, mà tay phải có màu tím, Cơ Đức chỉ cảm thấy đùi của mình có cảm giác nóng bỏng và tê liệt, thế đi giảm rất nhiều, lúc này mới đánh lên song chưởng của Tề Nhạc.
Cơ Đức cường hãn, vẫn vượt qua tưởng tượng của Tề Nhạc rất nhiều, hắn cảm thấy lực lượng cực lớn từ song chưởng truyền tới, hai tay lập tức bị chấn khai, chân của Cơ Đức trực tiếp đánh vào ngực của hắn, thân thể bay lên, đụng mạnh vào vách tường cách đó không xa. May mắn Tề Nhạc đã phát động "Cửu Tự Chân Ngôn", đồng thời dùng phong thủy hai năng lực phòng thủ trước ngực, tuy ngực hơi khó chịu, nhưng xương cốt không bị gãy.
Chỉ một cước, vân lực của Tề Nhạc bị hao hết, tuy miễn cưỡng tính toán đỡ được, nhưng hắn hoảng sợ trong lòng, hôm nay trúng một cước của Mạc Địch, nhưng mà, lực chân của Mạc Địch tuyệt đối không có cương mãnh bá đạo như Cơ Đức trước mặt, lực lượng lớn gần như không đỡ được.
Cơ Đức cũng không truy kích, trong mắt có một tia kinh ngạc, nói:
- Thì ra anh là dị năng giả, trách không được dám kêu gào với tôi. Nhưng mà, dị năng giả tôi thấy nhiều, nhưng chút hỏa hầu này của anh, còn chưa đủ khả năng nói chữ không với tôi. Một cước vừa rồi tôi chỉ dùng ba thành lực lượng, kế tiếp sẽ là năm thành, nếu như anh có thể đỡ được, cũng xem như đàn ông, không phải bọn hèn nhát.
Đau đớn kịch liệt ở ngực làm cho thần chí Tề Nhạc thanh tỉnh lại, Cơ Đức cường đại tới mức hắn chưa gặp qua, cái loại áp lực vô hình này hắn chỉ thấy ở Hải Như Nguyệt sau khi sử dụng Bản Chúc Tương Dị Hóa. Ba thành lực đã đáng sợ như thế, hiện tại mất đi vân lực, mình có thể ngăn cản năm thành lực lượng của người ta không?
Cơ Đức cũng không cho Tề Nhạc quá nhiều thời gian suy nghĩ, hừ lạnh một tiếng, chân trái tiến lên một bước, đùi phải như thiểm điện nâng lên, động tác giống trước như đúc, lại đá ngang về phía Tề Nhạc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...