Kính Trung Tiên mỉm cười nói:
- Từ phương diện khác mà nói thì Côn Lôn thần huyễn là ảo cảnh thần kỳ nhất thế giới này. Muốn đi tới ảo cảnh thì chỉ có thể dựa vào thực lực và trí tuệ cực cao mới có thể. Nhưng nếu như cân nhắc Hiên Viên Kiếm mà nói thì ít nhất cũng phải có được đệ ngũ kiếm Hiên viên kiếm mới có thể nhưng lực lượng của ngươi còn xa mới đạt tới.
- Mà Côn Lôn Kính chỉ có thể do nhân loại sử dụng. Cho nên muốn đạt được Côn Lôn kính tựa hồ không có khả năng thành công, bởi vậy vận khí rất trọng yếu. Bất quá chuyện gì cũng đều tương đối, giống như Hiên Viên Kiếm cường đại nhưng Bàn Cổ Phủ có thể chống lại.
- Tuy Côn Lôn thần huyễn đặc thù nhưng cũng có sơ hở, cảnh thế thiên thần lưu lại biểu hiện chủ nhân của Côn Lôn Kính là một thiếu nữ nhân loại, mà máu xử nữ nhân loại có thể giải trừ ảo cảnh này. Các anh làm chuyện bậy bạ như vậy mà lại đạt được điều kiện, cho nên Côn Lôn thần huyễn biến mất, do đó anh mới vào được thần diện Côn Lôn này.
- À, là như vậy sao?
Nghe xong lời Kính Trung Tiên nói, Tề Nhạc không khỏi có cảm giác không biết nên khóc hay nên cười. Côn Lôn thần huyễn cường đại vậy mà lại bị mình và Văn Đình giao hợp xuất hiện máu xử nữ mà phá giải, chẳng lẽ không nói lần phá cửa thứ nhất sao? Hay gã Kính Trung Tiên này nói thiếu?
Kính Trung Tiên nói:
- Sự thật là như thế, ta cũng không nghĩ tới người đầu tiên tiến vào trong Côn Lôn thần huyễn lại là người có vận khí tốt đến như vậy.
Tề Nhạc nói:
- Tốt rồi, không nói những cái khác nữa. Tiền bối, tôi biết muốn làm thế nào để đạt được Côn Lôn kính, nó thật sự rất trọng yếu với tôi.
Kính Trung Tiên cười nhạt một tiếng, nói:
- Trọng yếu với câu thì chả lẽ không có bất cứ quan hệ nào với tôi? Anh đã đến nơi này thì nhất định phải thông qua cửa khảo nghiệm thứ ba. Mà khảo nghiệm thứ ba này chính là vận khí, các người theo ta.
Vừa nói xong, đạo bích lục sắc quang mang phủ xuống, hắn chậm rãi đi về phía cuối cùng đại điện.
Tề Nhạc nghe Kính Trung Tiên nói là các người, vội vàng gọi Tuyết Nữ lại. Nếu như đã gặp Côn Lôn kính hồn mà hắn muốn gây thương tổn cho mình thì cũng không cần bày ra âm mưu gì nữa rồi.
Dưới sự dẫn dắt của Kính Trung Tiên, Tề Nhạc và Tuyết Nữ đi đến cuối cùng đại điện. Càng tới gần bọn họ càng nhìn rõ cây cổ thụ quái dị tên là Ly Chu kia. Trên cây không có bất kỳ cành lá gì nhưng trên cành cây có rất nhiều vật giống như là con mắt.
Kính Trung Tiên nói:
- Ly Chu là thần thụ thủ hộ Côn Lôn, nó có con mắt sáng ngời, thông qua nó ta có thể nhìn thấy hết thảy sự vật phát sinh trong Côn Lôn sơn mạch. Chàng trai, biểu hiện của anh phi thường không tệ, ngay cả Ngưu Ma Vương cường đại cũng bị anh dùng phương pháp đặc thù thu phục, khi đó ta có chỗ tán thành với dũng khí và trí tuệ của anh.
- Chỉ là dù sao năng lực của anh vẫn còn kém một chút. Có lẽ anh đã đoán được trên cây Ly Chu chính là Côn Lôn Kính, xuất hiện trước mặt anh chính là chín chín tám mươi mốt mặt kính Côn Lôn. Nhưng bên trong 81 cái này chỉ có một cái là thật. Đã thông qua hai cửa trước thì các anh được quyền chọn lựa một cái, có thể đạt được côn lôn kính hay không thì phải dựa vào vận khí rồi..
- A, tại sao lại như vậy?
Tề Nhạc trợn mắt há hốc mồm nhìn Kính Trung Tiên, hắn thà rằng đối mặt với khảo nghiệm như lúc đạt được Hiên Viên Kiếm chứ tuyệt không hi vọng dựa vào vận khí như thế này. Phải biết rằng chỗ này chỉ có 1/81 cơ hội a. Cho dù có thêm tam nữ thì cũng chỉ có 4/81 cơ hội, chưa đến 5%. Nếu như thế này thì làm sao mà đạt được Côn Lôn Kính?
- Tiền bối, nhất định phải lựa chọn tại cửa ải cuối cùng này sao?
Tề Nhạc cau mày nói.
Kính Trung Tiên thản nhiên nói:
- Bất luận một kiện thần khí nào cũng không phải đơn giản lấy được. Anh nhất định phải chọn một, đương nhiên cũng có thể chọn buông bỏ, sau đó ta có thể đưa anh ra ngoài. Nhưng nếu như thế thì anh sẽ vĩnh viễn mất đi cơ hội đạt được Côn Lôn Kính.
Tề Nhạc vẫn còn có chút chưa từ bỏ ý định, nói:
- Nếu như tôi chọn sai, sau khi trở lại đây có còn phải thông qua hai cửa trước kia không?
Kính Trung Tiên nói:
- Không thể, nếu như anh trở lại lần nữa thì cấm chế sẽ khó hơn gấp 10 lần, tùy thời có thể giết chết năng lượng của anh. Đương nhiên, đây vốn là cấm chế chuẩn bị cho cự thú, vì để tránh cự thú tiến vào đây chiếm đoạt Côn Lôn kính nên lúc Thiên Thần lưu lại di tích này đã thiết lập năng lượng cấm chế Thần cấp. Cái kia như thế nào có thể đơn giản thông qua?
- Trừ phi anh tự nhận là có được lực lượng của thiên thần. Nói cách khác, nếu anh cho mình có lực lượng có thể sử dụng Hiên Viên Kiếm lục kiếm trở lên thì mới có thể thử. Bất quá, ảo cảnh cấp độ đó thì không phải thực lực thuần túy có thể giải quyết được rồi.
Tề Nhạc nhìn Kính Trung Tiên rồi nhìn về phía 81 mặt Côn Lôn Kính, trong lúc nhất thời không khỏi do dự. Cơ hội thật sự rất nhỏ bé a, nghe Kính Trung Tiên nói thì đây cũng là cơ hội duy nhất của mình. Nếu bỏ lỡ thì vĩnh viễn không cách nào quay trở lại thế giới của mình. Đối mặt với tình huống như thế này thử hỏi làm sao hắn không khẩn trương cho được?
- Cha, con tới trước xem thử a.
Tuyết Nữ nói rồi tiến tới, nhẹ nhàng nhảy lên giàn giáo bình đài kia.
Tề Nhạc cũng không cử động gì, chỉ khẽ gật đầu. Để Tuyết Nữ xem thử cũng tốt, ít nhất có thể thăm dò thoáng một chút. Mình có bốn người thì như thế nào cũng có một phần cơ hội.
Tuyết Nữ nhìn cây Chu Ly trước mắt, ánh mắt đảo qua 81 mặt kính trên cây, nàng vốn muốn dùng Linh giác của mình để dò xét năng lượng chấn động trên gương thoáng một chút nhưng lúc nàng vừa phát tán linh giác ra ngoài thì lập tức thất vọng, bởi vì 81 mặt kính côn lôn trước mặt nàng căn bản không có bất luận điểm khác biệt nào, và cũng không phải tinh thần lực có khả năng dò xét.
Tuyết Nữ có chút do dự liếc nhìn Tề Nhạc, Tề Nhạc đánh cho nàng một ánh mắt kiên định.
- Cứ chọn một cái, dù đúng hay sai thì cha cũng không trách con.
Tuyết Nữ nhẹ gật đầu, đang lúc nàng muốn tùy tiện chọn một cái thì Kính Trung Tiên đột nhiên lên tiếng:
- Chờ một chút.
Tuyết Nữ vội vàng thu tay trở về, nghi hoặc nhìn về phía Kính Trung Tiên, Kính Trung Tiên nói:
- Như vậy đi, ta cho các anh một cơ hội. Chàng trai, nếu như anh có thể lợi dụng cơ hội này thì ta có thể giảm bớt khó khăn cho anh, hủy bỏ đi 30 mặt kính, lúc đó tỷ lệ chọn trúng sẽ tăng lên.
Tề Nhạc vui vẻ trong nội tâm nhưng mặt ngoài lại bất động thanh sắc, nói:
- Đây là khảo nghiệm ngài tăng thêm? Giảm bớt 30 cái có ít quá không? Sao không giảm bớt 70, 80 cái?
Kính Trung Tiên cả giận nói:
- Ta cũng nhìn dũng khí và trí tuệ của anh nên mới quyết định giúp một lần. Nếu như anh không muốn thì bây giờ bắt đầu chọn đi.
Tề Nhạc chặn lại nói:
- Khoan, tiền bối ngài đừng nóng giận a! Là tôi không tốt, tôi quá tham lam rồi, 30 cái thì 30 cái a.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...