Giải Trĩ tiếp lời nói:
- Lần này may mắn là có Hiên Viên tiền bối hỗ trợ. Tề Nhạc, quá trình tiến hóa của tôi kỳ thật là tiến hóa tinh thực lực vô hình thành hữu hình. Cũng có thể nói là áp súc tinh thần lực của mình thành thực thể. Đương nhiên, thực thể này cũng chỉ là tương đối. Nếu đã có tinh thần lực thực thể thì sau này lúc chiến đấu tôi cũng có thể trợ giúp anh nhất định.
- Nhưng cái này cũng không phải trọng yếu nhất, quan trọng là với tư cách bóng dáng của anh, sau khi tôi tiến hóa thì có thể bắt đầu giúp anh áp súc tinh thần lực. Bây giờ đại bộ phận tinh thần lực của anh đến từ Tự Nhiên Chi Nguyên, còn có một ít tinh thần lực là của anh trước kia.
- Nhưng những tinh thần lực dây dưa một chỗ này phi thường hỗn tạp, sau một thời gian tôi sẽ dùng Tự Nhiên Chi Nguyên loại bỏ những phần tử năng lượng như vậy giúp anh, áp súc chúng càng thêm ngưng tụ. Chỉ có thể hạ trụ cột như vậy trước tiên thì sau này anh mới có thể có được lực lượng tinh thần cường đại như của Ngưu Ma Vương.
Tề Nhạc chợt nói:
- Nguyên lai là như vậy, Giải Trĩ đại ca, đã là anh em thì tôi không nên nói cám ơn. Bất quá, trước tiên phải giải quyết vấn đề lớn cái đã. Hiên Viên Hồn, anh là thần khí nhưng lại xếp hạng thứ hai, vậy anh có thể nói cho tôi biết Côn Lôn Kính đến tột cùng là ở chỗ nào không?
Hiên Viên hồn hừ một tiếng, nói:
- Tại sao tôi phải nói cho anh biết? Tôi đi ngủ đây, tự suy nghĩ đi.
- Này, không phải chứ? Vừa rồi anh còn nói tôi còn chủ nhân của ngài cơ mà?
Tề Nhạc cả giận nói, đối với hồn phách Hiên Viên Kiếm này, hắn thật sự không có biện pháp nào.
Hiên Viên hồn không trả lời, hiển nhiên là đã thật sự đi ngủ.
Giải Trĩ cười ha ha, nói:
- So với Ngưu Ma Vương kia thì niên kỷ của Hiên Viên hồn tiền bối hơn hắn nhiều lắm. Từ sau khi Hiên Viên Kiếm xuất hiện thì ngài đã xuất hiện. Cho nên từ nay về sau anh phải khách khí với Hiên Viên tiền bối một chút.
Tề Nhạc cười khổ, nói:
- Đây cũng không phải tôi không khách khí. Lão ta vốn chướng mắt với năng lực của tôi. Khách khí thì có làm được gì? Chẳng bằng cố gắng tu luyện, trước mặt lão ta thì không có gì hữu dụng bằng thực lực cả.
Thanh âm Hiên Viên hồn lại đột nhiên vang lên:
- Tiểu tử ngươi nói đúng đấy. Nịnh nọt thì ta chẳng thèm ngó ngàng tới đâu. Cố găng tăng thực lực của ngươi lên thì mới có thể được ta tán thành. Bất quá trong thời gian ngắn như vậy mà anh có thể dụng Đệ nhất kiếm Hiên Viên bát kiếm, tuy rằng dùng ngoại lực nhưng vẫn ngoài dự liệu của tôi. Xem ra anh cũng không phải là một tên phế vật.
Giải Trĩ nói:
- Tề Nhạc, có thể được Hiên Viên tiền bối tán thưởng thì tuyệt đối là chuyện hạnh phúc nhất cả đời anh, tôi cũng thơm lây rất nhiều từ anh đó. Xem ra lúc trước lựa chọn trở thành bóng dáng của anh thật sự rất sáng suốt a. Tuy rằng Hiên Viên tiền bối không nói nhưng tôi cảm giác ấn tượng của ngài về anh là rất không tệ đấy, nếu không thì cũng không một mực âm thầm giúp đỡ rồi.
- Anh đoán đúng lắm, nơi này chính là nơi hạ lạc của Côn Lôn Kính, điểm này Hiên Viên tiền bối đã xác nhận. Nơi này đồng dạng với Hiên Viên Mộ, nơi phong ấn Hiên Viên Kiếm, tên nơi này là Côn Lôn Thần Huyễn, muốn đạt được Hiên Viên Kiếm thì phải dựa vào thực lực tuyệt đối nhưng Côn Lôn Kính lại không phải như vậy. Bởi vì nơi này tuyệt đối là một ảo cảnh, nhất định phải có năng lực đột phá ảo cảnh thì mới có thể có được nó.
Tề Nhạc hỏi:
- Vậy làm thế nào để đột phá ảo cảnh này?
Giải Trĩ nói:
- Nếu như các anh chỉ muốn đơn giản rời khỏi đây thì kỳ thật rất đơn giản. Đã có Hiên Viên tiền bối ở đây thì bất kỳ lĩnh vực gì cũng đều không thể nào ngăn cản được. Nhất là loại lĩnh vực ảo cảnh này, chỉ cần anh và Văn Đình hợp lực lại phát động uy lực Hiên Viên Kiếm một lần thì ảo cảnh này sẽ bị phá.
- Nhưng nếu anh thật sự làm như vậy thì chỉ sợ tám phần là Côn Lôn Kính sẽ bị tổn hại, nếu vậy thì cái được không bù đủ cái mất. Mà phương pháp khác chính là thoát ra khỏi ảo cảnh này, phá lĩnh vực Côn Lôn thần huyễn, như vậy thì anh có thể đạt được Côn Lôn Kính nguyên vẹn. Nhưng so với phương pháp trước thì khó hơn rất nhiều.
Tề Nhạc thở dài nói:
- Hiện giờ tôi đâu có lựa chọn nào khác. Nếu như không đạt được Côn Lôn Kính thì không thể nào trở về thời đại của tôi. Hiện giờ cũng chỉ có thể nghĩ biện pháp phá ảo cảnh này mà thôi. Vừa rồi anh đã nói, muốn phá vỡ lĩnh vực này thì nhất định phải dựa vào lực lượng lĩnh vực đúng không? Điều anh nói có phải là Thiên Kỳ Bách Biến Toàn Cơ Giới Pháp?
Hiện giờ Tề Nhạc có hai lĩnh vực rất cường đại, một cái chính là năng lượng miễn dịch Ngân Long Tráo, mà cái kia chính là lĩnh vực cường đại nhất Thiên Cơ Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp.
Thiên Cơ Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp đã từng cứu mạng Tề Nhạc không chỉ một lần mà năng lượng lĩnh vực này càng thêm thiên biến vạn hóa. Hơn nữa, từng năng lực đều có được tính thực dụng rất mạnh. Lúc trước, sau khi được Giải Trĩ chỉ điểm, hiện tại trong lòng Tề Nhạc đã hiểu ra chút ít, biết rõ mình nên làm như thế nào rồi.
Giải Trĩ mỉm cười nói:
- Anh đã hiểu rồi thì làm đi. Nãy giờ Hiên Viên tiền bối nói cho tôi biết Côn Luân thần huyễn này có ba bộ phận, nơi anh đứng bây giờ chính là cửa thứ nhất, chỉ có thể phá vỡ cửa ải này thì mới có thể tìm được lối vào. Mà hai cửa ải sau thì càng thêm khó khăn. Phải dựa vào dũng khí, trí tuệ và lực lượng của anh thì mới có thể thông qua.
- Mà ưu thế của anh bây giờ chính là Thiên Cơ Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp, đặc tính Côn Luân Thần huyễn là thiên biến vạn hóa, khiến bất kỳ người nào cũng không thể cân nhắc, cũng không có bất kỳ quy luật rồi. Mà Thiên Cơ Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp lại có đặc tính đồng dạng, tuy không thể so với Côn Luân Thần Huyễn khổng lồ nhưng nếu chỉ dùng để bảo hộ thì cũng đủ rồi. Dựa vào trí tuệ của mình, anh hãy cố gắng lên.
- Mấy ngày nay, tuy rằng tôi không cách nào trợ giúp anh nhưng hết thảy điều anh làm tôi đều nhìn thấy. Tôi phát hiện dưới tình huống không có tôi giúp đỡ thì tốc độ phát triển của anh so với trước kia đã nhanh hơn nhiều. Hiện giờ anh đã càng ngày càng thành thục, đã là một Chiến Sĩ Kỳ Lân hợp cách, Chiến Sĩ Kỳ Lân cường đại. Tin tưởng với lực lượng của anh thì nhất định sẽ thành công.
Tề Nhạc cười ha ha, nói:
- Tốt rồi, Giải Trĩ đại ca, không cần nói thêm nữa đâu. Tôi biết rõ mình nên làm gì rồi, anh cứ nghỉ ngơi đi, tôi tin tưởng mình sẽ làm được.
Tuy Giải Trĩ chỉ điểm rất đơn giản, ngay cả trình tự cụ thể cũng không có nhưng Tề Nhạc đã lập tức đốn ngộ, sau khi đã xác định mục tiêu thì hắn liền tiến lên.
Chậm rãi mở hai mắt ra, tam nữ Văn Đình thấy được sự tự tin trong mắt Tề Nhạc. Tuyết Nữ cười hì hì, nói:
- Cha, người nhất định đã nghĩ được biện pháp ra ngoài. Đúng không?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...