Văn Đình hừ một tiếng nói:
- Đương nhiên phải xem, trừng lớn ánh mắt của ngươi nhìn cho rõ đi.
Nàng tiến lên trước một bước, hồng sắc quang mang nhàn nhạt xoay tròn
quanh thân thể, hào quang dần dần lóe sáng. Một cái hư ảnh cái cự đại
bỗng nhiên xuất hiện sau lưng nàng, hư ảnh đó có bộ dáng Hỏa Kỳ Lân. Văn Đình nguyên thân là hỏa lân hồ, dưới sự khống chế tận lực của nàng, hỏa lân hồ kéo rủ xuống ở sau lưng nàng. Từ vị trí của Thanh Long Kim Nghê, vừa vặn chỉ có thể nhìn ra bộ dáng của Hỏa Kỳ Lân.
Kim Nghê chấn độ:
- Cô, cô là Hỏa Kỳ Lân. Ah, thực xin lỗi, vừa rồi ta nói lỡ lời.
Ngay cả Y Nhược cũng bị biểu hiện của Văn Đình càng hoảng sợ, Hỏa Kỳ
Lân? Nhưng mà khí tức trên thân nàng rõ ràng không phải khí tức Kỳ Lân
thuần khiết a!
Văn Đình lãnh đạm nói:
- Tề Nhạc là trượng phu của tôi. Không có sự cho phép của tôi, hắn không có khả năng cùng bất kỳ nữ nhân nào phát sinh quan hệ. Tôi muốn giữ gìn trượng phu
của tôi, cũng giữ gìn tôn nghiêm của mình. Xin lỗi Thanh Long tiền bối,
hắn không có khả năng làm sự tình cẩu thả như vậy.
Thanh Long Kim Nghê tuy rằng chứng kiến Văn Đình có được khí tức Kỳ Lân nhưng không chịu buông tha nói:
- Nhưng mà, loại chuyện này là do bản thân Tề Nhạc đến quyết định. Hỏa
Kỳ Lân, cô không có quyền ngăn cản lựa chọn của Tề Nhạc. Cô phải hiểu
được, đây đối với nhân loại cùng thần thú cùng chúng ta có một ý nghĩa
trọng đại. Một khi Tề Nhạc cùng người Tộc Bạch sinh ra hậu đại, cho dù
không thể trở thành Kỳ Lân chính thức cũng trở thành cường giả của nhân
loại.
- Đối với phát triển của Tộc Bạch tất nhiên có rất
nhiều chỗ tốt. Thần thú chúng ta hiện tại cùng hung thú đối kháng một
mực vẫn rơi vào yếu, phát triển nhân loại là một trong mục tiêu trọng
yếu của là của chúng ta. Tề Nhạc, hy vọng anh có thể đáp ứng đề nghị của ta. Đối với anh mà nói cũng không có gì tổn thất ah! Bốn thân thể xử nữ Tộc Bạch chẳng lẽ còn không thể để cho anh thoả mãn sao?
- Ngươi. . .
Trong mắt Văn Đình lóe lên tia sáng, một lần nữa trở lại nhìn Tề Nhạc,
không nói gì cả. Tề Nhạc là lần đầu tiên chứng kiến Văn Đình có vẻ mặt
như thế. Âm thầm thè lưỡi, hắn vừa cùng Văn Đình xác lập quan hệ. Nàng
đối với chính mình cùng những nữ nhân khác tựa hồ không thế nào can
thiệp, nhưng theo thời gian càng ngày càng dài cùng một chỗ với nàng,
nàng tựa hồ cải biến một chút. Dục vọng độc chiếm đối với chính mình
càng ngày càng mạnh hơn. Nhất là sau khi đi vào thời kỳ Viễn Cổ Cự Thú
thì càng thêm ghen tuông hơn.
Lắc đầu, Tề Nhạc nói:
- Thanh Long tiền bối, ngài cũng đừng để cho tôi phải khó xử. Tôi hiện
tại còn chưa đạt tới trạng thái đỉnh phong Kỳ Lân, rất khó cho nữ hài tử thụ thai. Đã như vầy, tôi cần gì phải hủy hoại thân thể thuần khiết của các cô nương Tộc Bạch.
Nghe Tề Nhạc vừa nói như vậy, Thanh
Long cũng dễ dàng tiếp nhận một chút. Xác thực năng lực thụ thai của Kỳ
Lân rất kém cỏi, nếu không số lượng của Kỳ Lân nhất tộc cũng sẽ không
càng ngày càng ít. Thấy Tề Nhạc kiên trì không đáp ứng, mà vẻ mặt của
Văn Đình có bộ dáng tràn đầy nộ khí, hắn cũng đành phải bất đắc dĩ thở
dài một tiếng, nói:
- Đã như vầy, quên đi a. Ta đi an bài thông tri các tộc nhân loại khác về chuyện của Tộc Cửu Lê.
Nói xong, hắn quay người đi ra khỏi gian phòng.
Thanh Long đi rồi, ánh mắt của Văn Đình dần dần trở nên nhu hòa, nhìn
vẻ mặt vẻ bất đắc dĩ Tề Nhạc, nàng tiến lên giữ chặt tay của hắn, thấp
giọng nói:
- Tề Nhạc, có phải em quá bá đạo hay không?
Tề Nhạc ôm vòng eo mảnh khảnh của Văn Đình ôn nhu nói:
- Không, đương nhiên không phải, dù em không ở đây anh cũng không thể làm vậy.
Y Nhược đi tới, cười khổ nói:
- Tề Nhạc, có lẽ bởi vì các con cũng không phải là người thuộc về thời
đại này, vì thế không hiểu rõ lắm phong tục nơi này. Kỳ thật, không chỉ
là con, chỉ cần là cường giả, hơn nữa tại điều kiện tiên quyết không tổn thương người khác phái. Đến bất kỳ một địa phương nào đều rất có thể
đưa ra loại thỉnh cầu này.
- Nhất là nam giới, các ngươi cũng không cần trách Thanh Long, Tộc Bạch những năm này thực lực thật vất vả mới tăng cường một ít, hôm nay chiến một trận lại tổn thất thảm trọng,
cũng khó trách hắn bức thiết hy vọng có thể trợ giúp Tộc Bạch trở nên
cường đại hơn.
Tề Nhạc gật nhẹ đầu, nói:
- Con có
thể hiểu được mà. Nhưng mà, mẹ, loại chuyện này sao con có thể đáp ứng
chứ? Dù sao, nhân sinh thời đại của chúng con hoàn toàn bất đồng cùng
thế giới quan của thời đại các người.
Ban đêm đã tới rất lâu, Thanh Long Kim Nghê an bài, mấy người ở trong căn nhà gỗ này. Vốn là
chỗ ở của Kim Nghê, trong bộ lạc Tộc Bạch xem như phòng ốc tốt nhất, có
ba gian phòng, Tề Nhạc một gian, Y Nhược một gian, Văn Đình cùng Tuyết
Nữ một gian.
Trải qua trước khi nói chuyện với nhau, Thanh
Long hiển nhiên có chút oán hận trong lòng, cũng không có chiếu cố đám
người cái gì. Bên ngoài không ngừng truyền đến tiếng ồn ào quét dọn
chiến trường mà bốn người Tề Nhạc cũng từng người trở về phòng nghỉ
ngơi.
Trên giường phủ kín cỏ tranh, Tề Nhạc không khỏi toát
ra một tia nụ cười thản nhiên, hắn tự hỏi mình. Nếu như không có mang
theo Văn Đình đi vào thời đại này, nếu như cũng gặp phải thỉnh cầu như
Thanh Long, chính mình có thể đáp ứng hay không đây? ? Đáp án dĩ nhiên
là có. Dù sao, mình là một nam nhân bình thường.
Mà Bạch Trữ
lại là mỹ nữ, những mỹ nữ Tộc Bạch khác chắc hẳn cũng sẽ không chênh
lệch. Loại chuyện tốt này chỉ sợ bất luận nam nhân nào cũng không cự
tuyệt.
Nghĩ tới đây, hắn không khỏi nghĩ tới lời nói của Văn
Đình. Một rừng hoa a! Đúng vậy, tại đây mỹ nữ đúng là một rừng, hơn nữa
còn có vẻ rất đơn thuần. Nếu mình còn là một tên du côn không có bằng
hữu và người thân thì nói không chừng sẽ lưu lại ở thời đại này.
Tề Nhạc ban ngày phi hành cùng buổi tối chiến một trận nhưng không có
tiêu hao bao nhiêu vân lực, lúc này trong lòng không ngừng hiện lên một
màn hương diễm khi gặp được Bạch Trữ. Muốn tu luyện, nhưng không cách
nào ổn định lại tâm thần, hắn chỉ đành tựa ở trên tường, xuyên thấu qua
cửa sổ thô ráp mà nhìn bên ngoài.
Người Tộc Bạch lúc này đều
đang bận rộn, nhất là những người Chiến Sĩ, tiếng khóc không ngừng
truyền đến, hiển nhiên là người Tộc Bạch còn sống bởi vì thân nhân chết
đi mà thống khổ. Tộc Cửu Lê xuất hiện có chút làm rối loạn kế hoạch của
hắn, nếu như Vương Hung Thú thật sự trở thành hậu thuẫn của Tộc Cửu Lê
hướng nhân loại phát động đại thanh tẩy, như vậy chính mình còn có thể
an tâm rời khỏi thời đại này sao?
Từ khi đã trở thành Kỳ Lân
vương, Tề Nhạc trong lòng ý thức trách nhiệm đã càng ngày càng mạnh
rồi. Nếu quả thật chính là như vậy, chỉ sợ hắn rất khó hạ quyết tâm để
rời đi. Bất quá, hắn lại nghĩ tới chính mình đáp ứng Y Nhược chuyện kia, trong lòng cũng dần dần bình tĩnh lại.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...