Đối với mỹ nữ, sức chống cự của Tề Nhạc rất nhỏ, quan sát khoảng cách gần như vậy lập tức làm hắn sững sờ, vô ý thức ôm lấy vòng eo của
nàng. Vòng eo thật mềm mại nha! Đây là cảm giác đầu tiên của Tề Nhạc.
Ngay sau đó, không đợi hắn làm ra phản ứng, cô gái kia đã làm ra động
tác tiếp theo.
Rất hiển nhiên, thiếu nữ trong lúc hoảng sợ đã đem Tề Nhạc thành đồng bọn của những kẻ đang đuổi theo sau lưng, cánh
tay ôm Tề Nhạc lập tức buông ra, bởi vì Tề Nhạc ngây ngốc nên tay phải
của nàng giãy dụa, thân trên ngã ra sau, hai tay chống đất, hai chân
dùng sức xoắn eo của Tề Nhạc, Tề Nhạc cảm thấy một cổ lực lượng lớn
truyền tới, cô gái kia lại dùng sức chân muốn vặn ngã hắn.
Đương nhiên thiếu nữ này không thể thực hiện được, Tề Nhạc căn bản không cần thúc dục vân lực, chỉ bằng vào bản năng thân thể, thân trên khẽ
động ra phía sau đã đứng vững lại. Bất luận thiếu nữ dùng sức ra sao,
cũng không có khả năng làm hắn di động nữa phần.
Thiếu nữ này dốc sức liều mạng vặn Tề Nhạc, mà Tề Nhạc thì nhìn thấy đồ vật không nên thấy.
Cô gái này hai chân quấn quanh hông của Tề Nhạc, mà lúc này, nửa thân
trên của nàng ngã ra sau, bởi vì động tác rất mạnh cho nên váy rủ xuống
đất, bao phủ thân trên, không biết có phải do nàng dùng sức quá nhiều
hay không. Nhưng đùi của nàng rất thon tròn, cộng thêm bộ vị thần bí rậm rạp và khe suối huyền bí hiện ra trước mặt của Tề Nhạc.
Thời kỳ viễn cổ cự thú có đồ lót không? Tề Nhạc có thể nói cho các vị biết, đáp án là không.
Khe suối trắng nõn như ngọc, cộng thêm thiếu nữ không ngừng dùng sức
vặn ngã cho nên đùi ngọc lúc này hiện ra đường cong rõ ràng, Tề Nhạc
nhìn thấy một màn này, động tác đầu tiên của hắn là đưa tay lên sờ mũi,
nhìn xem mình có chảy máu mũi hay không.
Với tư cách người
thừa kế huyết mạch Kỳ Lân, phương diện này phản ứng của hắn rất nhanh,
đột nhiên nhìn thấy khe suối thần bí lại xinh đẹp như vậy, tiểu đệ của
hắn nhanh chóng phản ứng lại.
Khá tốt, thiếu nữ không có đồ lót nhưng hắn lại có, cho nên chuyện mất mặt không xảy ra.
Một tiếng hừ lạnh truyền tới, đem Tề Nhạc đang thừ người kéo trở về,
hắn lúc này mới nhớ tới, Văn Đình đang cách mình không xa nhìn qua đấy, e sợ cho Văn Đình hiểu lầm cái gì, phần eo vội vàng dùng sức, có chút hất lên, nâng thân trên của thiếu nữ kéo lên, đồng thời một tay ôm eo của
nàng, để tránh nàng lại trồng chuối ngược ra sau.
Đương nhiên Tề Nhạc có hảo ý, nhưng mà, sau khi thân trên của nàng nâng lên, bờ
mông đầy đặn của nàng khó tránh khỏi trượt xuống, mà phía dưới của Tề
Nhạc hiện tại có phản ứng, tuy còn cách quần của hắn, nhưng bộ vị thần
bí của thiếu nữ lại vừa vặn ma sát vào tiểu đệ đệ, khoái cảm tràn ngập
tâm thần làm cho toàn thân Tề Nhạc vô ý thức run lên, mà lúc này, vẻ mặt cô gái hoảng sợ nhìn qua hắn, vung mạnh tay lên, một cái tát vào mặt Tề Nhạc.
- Ách...
Tề Nhạc ăn một tát đã thanh tỉnh
lại, những chuyện phát sinh diễn ra cực nhanh, lúc này hắn mới hoàn toàn tỉnh táo lại. Nhìn qua thiếu nữ định đánh tát thứ hai, vội vàng nghiêng đầu tránh đi, dùng âm thanh Tộc Thổ thét lên:
- Cô nương, tôi giúp cô đấy.
Nghe được Tề Nhạc nói, thiếu nữ không có tát cái thứ ba, nhưng mà, nàng tát đầu tiên của nàng dùng rất nhiều lực, tuy da mặt Tề Nhạc rất dầy,
nhưng vẫn mang theo dấu bàn tay đỏ ửng.
Trong nội tâm Tề Nhạc thầm hô không may, nhưng lúc này không chú ý nhiều như vậy, hắn vừa
định buông thiếu nữ ra, thì những truy binh đằng sau chạy tới. Lập tức,
ác phong đập vào mặt, hơn mười đạo thân ảnh to lớn lao về phía Tề Nhạc.
Đúng vào lúc này, Hiên Viên kiếm trong người Tề Nhạc khẽ chấn động một
cái, âm thanh trong trẻo của Hiên Viên hồn vang lên trong nội tâm Tề
Nhạc.
- Tộc Cửu Lê.
Tộc Cửu Lê? Đó không phải hậu
nhân của Xi Vưu sao? Tề Nhạc không kịp nghĩ nhiều, tay trái ôm thiếu nữ
và bảo trì tư thế vốn có, tay phải của hắn chém ra, một đạo hào quang
hỏa hồng hiện ra ngoài, tạo thành một bình chướng lửa ngăn cách địch
nhân ở bên ngoài, ngay sau đó năng lượng hỏa diễm bành trướng như thuốc
nổ vậy, lập tức đẩy lùi mười thân ảnh này ra phía sau.
Dưới
hỏa diễm chiếu rọi, cả khu rừng nhỏ này sáng lên. Tề Nhạc chân đạp Kỳ
Lân du, thân thể lóe lên, đã trở lại bên người Văn Đình. Mà lúc này,
Tuyết Nữ cùng Y Nhược cũng từ trong tỉnh tọa thức tỉnh.
Hào quang tức giận lóe lên trong mắt Văn Đình, nhìn qua Tề Nhạc, ôn hoà nói:
- Anh tốt lắm! Thật sự sự đi làm anh hùng cứu mỹ nhân. Anh có cần biểu diễn lại hiện trường thêm lần nữa không?
Tề Nhạc lúc này mới tỉnh ngộ, vội vàng buông tay ôm cô gái ra, giải thích:
- Đình Đình, em hãy nghe anh nói, tình huống vừa rồi em đã thấy rồi, anh không cố ý mà, sự cấp tòng quyền a.
Văn Đình cũng biết Tề Nhạc không có cố ý, nhưng nàng nhìn thấy nam nhân mà mình yêu mến lại thân mật với nữ nhân khác, trong nội tâm khó tránh
khỏi có chút không được tự nhiên, hừ một tiếng, nói:
- Trước đối phó địch nhân rồi nói sau.
Thiếu nữ cuối cùng từ bên trong khẩn trương thanh tỉnh lại một ít, lúc
này mới buông lỏng hai cái đùi đang quấn quanh hông của Tề Nhạc. Bất quá nàng vẫn bị Tề Nhạc kiên quyết giữ chặt, tuy rằng còn cách vài lớp quần nhưng nàng vẫn cảm thấy hạ thân của Tề Nhạc nóng lên. Điều này làm trên gương mặt tuyệt mỹ tái nhợt của nàng nhiều thêm vài phần huyết sắc.
Trong mắt Tề Nhạc quang mang chớp động quang mang, đối mặt với Văn Đình hắn tuy rằng rất dễ dàng khẩn trương, nhưng mà đối mặt với địch nhân
hắn thì thong dong hơn. Lúc này cách gần đó rồi, những người truy binh
đã đi tới trước mặt họ.
Những người đuổi theo đều có thân cao trên hai thước rưỡi, tuy rằng thoạt nhìn giống nhân loại, nhưng trên
người lại có một ít lân phiến màu xanh sẫm. Lân phiến không phải là rất
nhiều, nhưng nhìn sơ qua hung ác dị thường, đỉnh đầu phần lớn không có
tóc. Một đôi con mắt hung ác kinh nghi bất định nhìn chăm chú mấy người
Tề Nhạc, bước chân di động có vẻ như muốn vây quanh hai người.
Lông mày Y Nhược cau chặt, âm thanh lạnh lùng nói:
- Tộc Cửu Lê! Bọn chúng làm sao dám chạy đến nơi đây.
Trải qua Y Nhược cùng Hiên Viên Hồn trước sau xác nhận, Tề Nhạc biết
được những gia hỏa nửa người nửa quỷ trước mắt mình quả nhiên là hậu
nhân của Ma Thần Xi Vưu.
Trong lòng ngược lại có chút hưng
phấn, sau khi tiến vào thời kỳ Cự Thú Viễn Cổ, những gì trải qua có thể
nói là đặc sắc mười phần, vốn là gặp người Tộc Thổ Cao Sơn, về sau lại
gặp được tổ tiên Hoàng Đế vĩ đại, cũng đã nhận được Hiên Viên kiếm, mà
hiện tại thậm chí ngay cả hậu nhân của Xi Vưu cũng nhìn thấy.
Tiếng gầm gừ trầm thấp không ngừng phát ra từ những người Tộc Cửu Lê,
tựa hồ muốn nói cái gì đó. Tề Nhạc vốn ý đồ thông qua thực vật lý giải
ngôn ngữ của họ, nhưng mà đáng tiếc thực vật cũng không cách nào nghe
hiểu Tộc Cửu Lê.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...