- Tự nhiên là uy lực chung cực Kỳ Lân Tí phát huy càng nhỏ càng tốt, bởi vì phát huy ra uy lực càng nhỏ đối với bản thân mình cũng tiêu hao
càng nhỏ. Muốn hồi phục Kỳ Lân Tí của mình, đầu tiên phải làm là bổ sung năng lượng cho lần bộc phát công kích đó. Chỉ có như vậy, mới có thể để cho con Trọng sinh Kỳ Lân Tí, một lần nữa có được năng lực Kỳ Lân.
Nghe xong lời của người trung niên, Tề Nhạc đối với chung cực Kỳ Lân Tí đã có hiểu biết sâu hơn. Hắn gật đầu nói:
- Ngài nói những điều này, ta đã từng nghĩ tới một bộ phận. Nhưng mà,
bởi vì đã mất đi năng lực nguyên bản, hiện giờ dù cho Kỳ Lân Châu phụ
trợ và ta có trọng tấn tu luyện thì tốc độ cũng không nhanh. Mà bản thân Vân Lực của ta nếu như không cách nào tăng cường, tốc độ tu luyện thủy
chung giảm dần, nếu cứ tiếp tục như thế thì thật sự phải mất trăm năm
mới có thể hồi phục trạng thái đỉnh phong của ta.
Người trung niên nói:
- Từ trên lý luận mà nói là như vậy. Đây cũng là nguyên nhân khó khăn
nhất mà Hắc Kỳ Lân hồi phục năng lượng. Lúc trước, ta đã từng là thiên
tài xuất sắc nhất của Kỳ Lân nhất tộc. Mà đòn sát thủ của chung cực Kỳ
Lân Tí ta cũng từng nghiên cứu cẩn thận. Ta phát hiện, Kỳ Lân chúng ta
ngoại trừ năng lực đã biết còn có một cái mà thần thú, hung thú không
cách nào có được. Đó chính là ăn!
- Ăn? Cái này con cũng cảm thấy, chỉ sợ hiện giờ con so với ma đói cũng chả khác bao nhiêu.
Tề Nhạc vô ý thức mà sờ lên bụng của mình, buổi trưa hôm nay vừa ăn hết rất nhiều thịt Khế Dũ.
Người trung niên nói:
- Không sai! Chính là ăn. Ăn kỳ thật cũng một trong năng lực của Kỳ Lân chúng ta, cái gọi là miệng ăn nhiều bát phương. Ăn là cội nguồn bổ sung năng lượng bản thân bất cứ sinh vật nào. Bất luận là Kỳ Lân cũng tốt
hay nhân loại cũng thế, đều không thể thoát khỏi phạm trù này. Mà Kỳ Lân tham ăn, chỉ cần ăn đầy đủ đồ vật, dĩ nhiên là có thể đem năng lượng
con tổn thất bổ sung. Đương nhiên sẽ không cần tới thời gian trăm năm.
Tề Nhạc kinh hỉ mà nói:
- Vậy phải ăn cái gì? Đồ ăn nhân loại chúng ta cũng có thể ăn sao?
- Đương nhiên không được!
Người trung niên lắc đầu, nói:
- Trong đồ ăn bình thường tuy rằng cũng bao hàm năng lượng, nhưng năng
lượng dù sao quá nhỏ, cùng năng lượng Kỳ Lân Tí tiêu hao thì không có ý
nghĩa. Muốn khôi phục thực lực bản thân con, con nhất định phải ăn đồ ăn có năng lượng cực kỳ khổng lồ mới có thể. Mà Thượng Cổ hung thú cùng
Thượng Cổ thần thú đúng là lựa chọn tốt nhất. Kỳ Lân là Thần Thú Vương,
tự nhiên không có khả năng đi ăn thần thú, vì thế, con hiện giờ cần đại
lượng ăn chính là hung thú. Hoặc là có thể nói là thôn phệ. Thôn phệ
thân thể của bọn nó cùng năng lượng vốn có của chúng.
- Ah! Giống như con hôm nay ăn mà Khế Dũ sao?
- Đúng, hôm nay các con ăn Khế Dũ vốn có năng lượng phi thường khổng
lồ, đối với thân thể của con rất có lợi. Con có lẽ cũng cảm thấy năng
lượng bản thân biến hóa, nhưng mà, ăn hết Khế Dũ vẫn không đủ. Con có
được bốn loại thuộc tính, vì thế phương diện ăn này cũng phải từ bốn
loại thuộc tính mà ra tay. Chung cực Kỳ Lân Tí bộc phát tiêu hao mà năng lượng là không thể dùng con tiêu diệt đối thủ cân nhắc.
-
Hơn nữa dùng phương pháp ăn, con có thể hấp thu năng lượng cũng chỉ có
nguyên bản 1% của hung thú mà thôi. Những năng lượng còn lại của hung
thú tuy rằng cũng sẽ bị con hấp thu, nhưng trên cơ bản đều chuyển hóa
làm cơ năng của thân thể con. Thí dụ như để cho thân thể của con trở nên kiên cố hơn mềm dai, lực phòng ngự càng mạnh hơn nữa, hoặc là sử dụng
thuộc tính đặc biệt của Vân Lực sinh ra tác dụng tăng phúc nhất định...
- Vì thế, con phải nhớ sớm ngày khôi phục thực lực bản thân, nhất định
phải ăn đại lượng hung thú. Ta truyền thụ cho con một cái kỹ năng thôn
phệ, sau này khi giết chết hung thú, chỉ cần hung thú là một trong bốn
loại thuộc tính của con thì con có thể phát động kỹ năng trực tiếp thôn
phệ, tốt nhất ngay cả nội đan cũng không nên bỏ qua.
- Chờ một chút tiền bối, con có một vấn đề.
Tề Nhạc đã cắt đứt lời của người trung niên.
- Con hỏi đi!
Tề Nhạc nói:
- Vậy dùng số lượng đến cân nhắc thì ta hiện giờ đại khái muốn ăn bao
nhiêu đầu hung thú mới có thể đền bù thực lực bản thân đây?
Người trung niên nghĩ nghĩ rồi nói:
- Cái số lượng này không nhỏ. Bình thường hung thú vốn có năng lượng
rất có hạn. Hơn nữa năng lượng cường độ cũng không đủ. Vì thế, con nhất
định phải thôn phệ hung thú thực lực cường đại mới có thể có hiệu quả.
Ít nhất phải có được hung thú đã ngoài ngàn năm tu vi. Ta đơn giản tính
toán một chút. Nếu như là hung thú ba ngàn năm, con đại khái phải thôn
phệ chừng 4000, 5000 đầu.
- Sáu ngàn năm đoán chừng có một
ngàn đầu là đủ rồi, thậm chí còn không cần tới một ngàn đầu. Nếu như con thôn phệ hung thú vạn năm, như vậy, có 50 con cũng đủ cho con. Đồng
thời 50 đầu hung thú ẩn chứa năng lượng ảnh hưởng xuống, thực lực của
con ít nhất có thể từ nguyên bản Tứ Vân đề cao đến cảnh giới bảy vân
hoặc là tám vân. Đương nhiên cái đó và phẩm chất hung thú ăn có quan hệ
mật thiết.
- Ách. . . , tiền bối, ngài không phải nói đùa
sao. Bốn năm ngàn đầu hung thú ba ngàn năm, riêng là tìm cũng cần thời
gian rất lâu. Toàn bộ Viêm Hoàng đại địa chúng ta có nhiều hung thú như
thế hay không cũng khó nói. Về phần hung thú sáu ngàn năm cùng vạn năm
khác mà dùng thực lực bây giờ của các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
chúng ta, đừng nói vài chục, cho dù là một con cũng khó mà đối phó. Cho
dù thật sự đã tìm được nhiều đầu hung thú nhiều như vậy cũng đem chúng
ăn hết thì sợ cùng trăm năm thời gian cũng không kém là bao nhiêu.
Nghe xong người trung niên nói xong, nguyên bản Tề Nhạc hi vọng bao
nhiêu lại lập tức biến mất, dù sao người trung niên nói những điều đó
đối với hắn là quá xa vời.
Người trung niên lạnh nhạt nói:
- Ta chỉ đem khả năng nói cho con biết mà thôi. Viêm Hoàng chúng ta đất rộng của nhiều, con đừng tưởng rằng hung thú số lượng ít, tuy rằng tìm
kiếm bắt đầu khó khăn một ít, nhưng chỉ cần con cố tình, thì nhất định
có thể làm được. Đáng tiếc hấp thu hung thú, năng lượng bổ sung bản thân Vân Lực của mình chỉ có thể 1%, nếu không có một hai con vạn năm hung
thú là đủ rồi. Huống chi con còn cắn nuốt một đầu Kim Sí Đại Bằng Điêu.
Bất luận như thế nào, kỹ năng thôn phệ ta sẽ truyền thụ cho con, chỉ cần con dùng năng lượng kích phát có thể hoàn thành.
Tề Nhạc lắc đầu, nói:
- Tiền bối, con nghĩ con không cần cái kỹ năng này. Cho dù theo lời
ngài có thể tìm được số lượng hung thú thì con cũng không hi vọng đồng
bạn của con vì con mà mạo hiểm. Con hiện giờ cùng người bình thường
không có gì khác nhau, chẳng lẽ con có thể vì chuyện của mình mà để
cho họ phải vất vả sao?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...