- Dù cho đến cuối cùng chúng ta bởi vì thánh nguyên tiến hành tranh đấu, nhưng trước mặt trái phải rõ ràng. Hy Lạp Thủ Hộ Giả chúng ta tự nhiên
sẽ có lựa chọn của mình.
Bất quá, ta hi vọng Giáo Đình không nên nhân cơ hội này động tay động chân, nếu không thì...
Las Ogg không nghĩ tới Vũ Mâu lại trả lời hắn như thế, ánh mắt Las Ogg
thoáng lập loè một chút, rất nhanh thì khôi phục bình thường, mỉm cười
gật đầu nói:
- Đúng vậy, đây cũng là một biện pháp. Nếu Vũ
Mâu tiểu thư đã quyết định như thế, Giáo Đình chúng ta cũng nguyện ý
tương trợ những Đông Phương Thủ Hộ Giả một tay. Bất quá Người phương
Đông cũng rất giảo hoạt, đoán chừng thánh nguyên đã nằm trong tay mấy
người họ, vì bảo đảm thánh nguyên không bị mấy người lặng lẽ mang đi, ta cho rằng nên lưu lại một số người ở nơi này để thủ hộ phòng ngừa bất
trắc.
Vũ Mâu nhìn Las Ogg nói:
- Ta đồng ý. Bất
quá, chúng ta cũng không cần quá nhanh tới động thủ, trước tiên cứ xem
hành động của người tới rồi mới quyết định.
Lời của Vũ Mâu
vừa dứt thì trên bầu trời bao la phương hướng Nhị Hải đột nhiên phát
sáng lên khiến cho cả ban ngày bị chiếu sáng.
Nguyên bản mặt
nước bình tĩnh tại thời khắc này hoàn toàn sôi trào, Nhị Hải như là tấm
gương phảng phất bị đun sôi. Đồng thời hồ nước thanh tịnh ở bên trong
Nhị Hải hoàn toàn biến thành màu hồng đỏ thẫm, tản ra quang mang
nóng rực. Đại lượng bọt khí không ngừng từ trong hồ nước hướng lên cuồn
cuộn, lúc này Nhị Hải tựa như một khối Hồng Bảo Thạch cực lớn không
an tĩnh, tản ra quang mang vừa sáng chói vừa nguy hiểm.
Oa -- oa --
Thanh âm như là tiếng của hài nhi khóc nỉ non rõ ràng truyền khắp mỗi
một cái góc nhỏ trong Sùng Thánh Tự. Thanh âm nghe phi thường quái dị,
các Quang Minh kỵ sĩ tu vi khá thấp, cả đám đều sắc mặt đại biến. Vội
vàng thúc động Thánh Lực của mình phong bế thính lực, lúc này mới dễ
chịu đi một tí.
Oa -- oa --
Âm thanh hài nhi khóc
nỉ non lần nữa vang lên, mặt nước màu đỏ ở bên trong Nhị Hải đột nhiên
tăng lên vài phần, ngay tại địa phương trung tâm, nước chảy dần dần cao
lên, khi đường kính đạt tới mười thước thì một thân ảnh khổng lồ như một cây nấm cự đại mang theo kim hồng sắc quang mang mãnh liệt xuất hiện.
Thân thể khổng lồ kia dài chừng sáu thước, cao hơn ba thước. Mới vừa
xuất hiện, nhiệt độ không khí cũng tăng lên rất nhiều, một cái đuôi cực
lớn phe phẩy sau lưng. Bốn chân như là bốn cây cột lớn, kỳ lạ nhất là
đầu của nó có hai cái sừng quái dị mà người phương Tây chưa từng gặp
qua. Nếu như Tề Nhạc có ở đây chắc chắn sẽ nhận ra bộ dạng đầu rồng của
Đông Phương Long. . Đầu rồng, Xà thần, bốn chân, đúng là Khế Dũ.
Vũ Mâu khẽ thở dài:
- Hỏa diễm chi lực thật là mạnh a! Salem.
Một gã khác thanh niên cao gầy đứng ở bên cạnh Il Elias tiến lên một bước, cung kính nói:
- Tiểu thư!
Vũ Mâu hỏi:
- Dưới tình huống sử dụng toàn lực, ngươi có nắm chắc đem ngọn lửa kia tiêu diệt không?
Ánh mắt của Salem chuyển hướng nhìn Khế Dũ ở bên cạnh hồ nước, hắn im lặng lắc đầu, nói:
- Năng lượng không vượt qua tôi quá nhiều, tuy rằng năng lực của tôi là băng, nhưng còn kém cường độ của nó nhiều lắm. Chỉ có thể ngăn cản được nó trong một thời gian ngắn, chỉ là một thời gian ngắn thôi.
Vũ Mâu nhẹ nhàng gật nhẹ đầu, Salem lặng yên lui về vị trí cũ. Sáu gã
Tinh Tọa Thủ Hộ Giả sau lưng Vũ Mâu tựa hồ cũng không có bởi vì Khế Dũ
cường đại xuất hiện mà cảm giác kinh hoảng. Ánh mắt của bọn hắn đều phi
thường ổn định giống như tràn đầy sự tin tưởng.
Ánh mắt của
Las Ogg cũng hoàn toàn rơi vào trên người Khế Dũ, chỉ có điều ở sâu
trong đáy mắt hắn toát ra quang mang tham lam, nhưng bề ngoài không có
bất kỳ cảm xúc nào ba động. Las Ogg là hồng y giáo chủ của Giáo Đình,
cho dù là điển tịch bí mật nhất ở bên trong Giáo Đình hắn đã từng đọc
qua.
Hắn rất tỏ tường, Cự Thú trước mặt thuộc về Đông Phương, bản thân nó ẩn chứa năng lượng cực kỳ khổng lồ. Mà căn cứ trong điển
tịch của Giáo Đình ghi lại, Đông Phương Cự Thú càng cường đại thì bảo
bối trên người cũng càng nhiều. Từ trước mắt mặt ngoài Cự Thú nhìn lại,
các nơi trên thân thể của nó đều là tài liệu đặc thù.
Hơn
nữa, nó có thể có được năng lượng khí tức khổng lồ như thế, chỉ sợ
trong cơ thể đã có được nội đan như trong điển tịch ghi lại a. Ở bên
trong Thánh Lực Nguyên Tuyền có cả hỏa, nếu như mình có được nội đan của siêu cấp Cự Thú đan, cho dù hiệu quả kém thánh nguyên một chút nhưng
cũng không thấp hơn bao nhiêu. Trong nháy mắt này, trong lòng của hắn đã xuất hiện một loại tham niệm.
- Vũ Mâu tiểu thư, chúng ta có nên động thủ hay không?
Las Ogg thấp giọng hỏi. Tâm tình của hắn tựa hồ căn bản không có bị
Tinh Tọa Thủ Hộ Giả của đối phương lúc nãy chế nhạo mà ảnh hưởng.
Vũ Mâu do dự một chút rồi nói:
- Trước để sau hãy nói, xem nó muốn làm gì đã.
Từng đợt sóng nước đẩy Khế Dũ lên, nó ngẩng đầu rồi rơi xuống mặt đất.
Mặc dù là ban đêm, nhưng mà bởi vì quanh người nó có ánh lửa nên vẫn có
thể thấy rõ ràng, những nơi nó đi qua, hết thảy thực vật đều bị héo rũ,
cả mặt đất cũng trở nên khô nứt. Ngẩng đầu lên, thanh âm hài nhi khóc nỉ non một lần nữa vang lên, lúc này đây tiếng khóc càng thêm bén nhọn.
Đại bộ phận Quang Minh kỵ sĩ trước tiếng gầm rú của Khế Dũ đều ngã ngồi trên mặt đất, họ dốc sức liều mạng đem Thánh Lực của mình tăng lên tới
cực hạn để chống cự.
Mà ngay cả Las Ogg sắc mặt lúc này cũng không thể dễ nhìn, lông mày hắn cau chặt lại nói:
- Tên gia hỏa này mạnh thật. May mắn Tây Phương chúng ta không có quái thú như vậy xuất hiện!
Động tác của Khế Dũ không nhanh, nhưng mà, nó mỗi khi nó tiến về phía
trước một bước thì hồng sắc quang mang chung quanh thân thể sẽ cường
thịnh vài phần. Tựa hồ toàn bộ địa nhiệt bởi Cửu Muội Chân Hỏa chung
quanh thân thể bởi vì hắn mà tăng lên.
Càng thêm kỳ lạ chính
là trên đỉnh đầu nó bắt đầu ngưng kết một đoàn hồng vân. Hồng vân đang
không ngừng lan tràn, thân thể Khế Dũ cực lớn mà khủng bố thấp thoáng,
khí tức rõ ràng cường đại hơn thêm mấy phần.
Tại thời điểm
lúc này, một thanh âm hùng hậu to rõ từ phương hướng Thương Sơn truyền
đến. Nghe được cái thanh âm này, Khế Dũ lộ ra có chút do dự, đồng thời
cũng ngẩng đầu hét lên một tiếng, hai cỗ thanh âm trên không trung va
chạm. Sóng âm khổng lồ truyền ra tứ phía, Quang Minh kỵ sĩ vốn là có
chút không kiên trì nổi hiện tại lập tức miệng mũi tràn huyết, không thể chống cự thêm nữa.
Sắc mặt Las Ogg mặt lộ ra có chút ngưng trọng, hắn giơ Thánh kinh trong tay lên cao, đạm mạc nói:
- Thiên chúa vạn năng! Với tư cách là tín đồ trung thành nhất của ngài, xin ngài dùng thần lực vô tận thủ hộ a.
Một vòng quang vựng màu trắng phiêu nhiên xuất hiện. Thánh kinh lật ra, bạch quang phóng lên trời, khi quang mang lên tới ba thước thì đột
nhiên tản ra xung quanh, quang mang chớp động hình thành một màn hào
quang cái cự đại hoàn toàn bao phủ tất cả mọi người Giáo Đình ở bên
trong.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...