Trong nội tâm Tề Nhạc thầm cười khổ, phải làm sao bây giờ? Vân lực tăng
cường đúng là chuyện tốt, dùng thân thể Kỳ Lân của mình, đoán chừng thừa nhận đại lượng vân lực cũng không thành vấn đề, nhưng mấu chốt muốn có
được vân lực này lại kích phát tiềm lực của bản thân làm đại giá a!
Nếu quá nhiều, chỉ sợ tổn thương thân thể không phải nghỉ ngơi một hai
ngày là khỏi hẳn. Huống chi, tiếp tục tu luyện như vậy, có trời mới biết lúc nào mới dừng lại, vân lực càng mạnh, tinh thần lực của mình muốn
khống chế càng không có khả năng, chẳng lẽ mình đang đùa với lửa sao?
Thời điểm Tề Nhạc không ngừng suy nghĩ cách giải quyết tình cảnh này,
đột nhiên, một cổ năng lượng ôn hòa từ cổ tay chậm rãi tiến vào thân
thể, vân lực đang vận chuyển nhanh chóng hơi dừng lại một chút, kinh
mạch của Tề Nhạc tràn ngập vân lực lại được cổ năng lượng ôn hòa này làm hòa hoãn đôi chút, cảm giác vân lực bám trướng cũng chậm rãi biến mất
theo.
Nhưng mà, cổ năng lượng ôn hòa này tới nhanh, biến mất
cũng nhanh, làm Tề Nhạc kinh ngạc chính là lúc nó xuất hiện, nó cũng đã
yên lặng biến mất, vân lực tiếp tục khôi phục tốc độ trước kia, đánh Tề
Nhạc về nguyên hình.
Chuyện gì xảy ra? Vừa rồi là năng lượng
gì? Kỳ Lân Châu chắc chắn không có biến hóa, nó chỉ có thể giúp mình hấp thu vân lực nhanh hơn, cổ tay, cổ tay ah! Đột nhiên Tề Nhạc hiểu được,
đột nhiên cổ năng lượng ôn hòa kia xuất hiện hắn đã cảm thụ qua, không
phải tới từ Xá Lợi Thủ Châu sao?
Năng lượng Xá Lợi Thủ Châu
lại xuất hiện là sao? Đây là vấn đề đầu tiên trong nội tâm của Tề Nhạc,
ngay sau đó, hắn lại nghĩ tới vấn đề thứ hai, năng lượng của Xá Lợi Thủ
Châu có thể khiến tốc độ hấp thu vân lực của mình hạ thấp, chỉ cần có
thể lợi dụng cơ hội này, khống chế quá trình hấp thu quá độ, như vậy,
vấn đề của mình bây giờ quá dễ giải quyết sao?
Nghĩ tới đây, lại nhớ tới vấn đề đầu tiên, tại sao năng lượng Xá Lợi Thủ Châu lại xuất hiện?
Thời điểm gặp phải khó khăn, đầu óc của Tề Nhạc cực kỳ linh mẫn, hắn
cũng không có quá nhiều suy nghĩ đã rõ đạo lý trong đó, Xá Lợi Thủ Châu
tản mát năng lượng chỉ có một nguyên nhân, chính là mình lúc trước suýt
nữa tẩu hỏa nhập ma.
Trát Cách Lỗ ban đầu đem Xá Lợi Thủ Châu cho hắn từng nói qua, Xá Lợi Thủ Châu có tác dụng phụ trợ tu luyện,
nhất là thời điểm tu luyện có thể bình tâm tĩnh khí, một khi xuất hiện
vấn đề tẩu hỏa nhập ma liền bảo hộ thân thể của hắn. Lúc trước vì tâm
tình biến hóa mà xuất hiện dấu hiệu tẩu hỏa nhập ma, Xá Lợi Thủ Châu lập tức cảm giác được nguy cơ, bởi vậy mới có thể tự hành phát năng lượng
trợ giúp hắn, nếu như là thế, như vậy, nếu mình xuất hiện tình huống tẩu hỏa nhập ma, chẳng phải được năng lượng Xá Lợi Thủ Châu trợ giúp sao?
Nghĩ tới đây, Tề Nhạc lập tức nhìn thấy ánh bình minh, hắn khống chế
rút một bộ phận tinh thần lực ra ngoài, muốn bảo trì tâm tình vững vàng
trong lúc tu luyện cần phải trả giá, nhưng nếu như muốn sinh ra tạp niệm thì quá đơn giản, không cần làm gì khác, chỉ cần nhớ lại tình cảnh
trong động với Như Nguyệt, đã khiến tâm thần Tề Nhạc đại động. Đúng như
sở liệu, trong lòng hắn xuất hiện tạp niệm, ảnh hưởng đến tu luyện, cảm
giác xé rách thân thể lại xuất hiện đột ngột, đau đớn kịch liệt không có làm cho Tề Nhạc lùi bước, ngược lại trợ giúp hắn đem tinh thần lực
cưỡng ép ngưng tụ lại, lúc này hắn không có chủ động ngăn cản tẩu hỏa
nhập ma, mà đem tinh thần lực tập trung cùng một chỗ, đợi đến khi năng
lượng trong Xá Lợi Thủ Châu phát ra cứu giúp.
Từ tình huống
Xá Lợi Thủ Châu mà suy đoán, chính mình tẩu hỏa nhập ma càng nghiêm
trọng thì năng lượng của Xá Lợi Thủ Châu cũng càng lớn, Tề Nhạc cũng
không đi suy nghĩ năng lượng trong Xá Lợi Thủ Châu có cực hạn hay không, đây chính Xá Lợi Tử của mười cao tăng, phật lực dù tiêu xài thế nào
cũng không có khả năng dùng hết trong nhất thời.
Thống khổ
mạnh mẽ làm cho thân thể Tề Nhạc hơi có chút phát run, Hải Như Nguyệt
đang hộ pháp giúp hắn lập tức phát hiện không đúng, tuy nàng không có
trải qua tình huống tẩu hỏa nhập ma, nhưng lập tức phát hiện Tề Nhạc
không đúng, vội vàng tiến tới gần Tề Nhạc trợ giúp hắn khống chế vân
lực. Nhưng mà, thân thể nàng vừa mới tới gần Tề Nhạc, lập tức gặp phải
một cổ năng lượng bành trướng, năng lượng tràn ngập bá đạo.
Hải Như Nguyệt còn chưa kịp phản ứng, thân thể lập tức bắn ngược trở về. Nàng vừa định hành động tiếp, lập tức tựu nhìn thấy Xá Lợi Thủ Châu
trên cổ tay Tề Nhạc sáng lên, hào quang màu ngà sữa bao phủ thân thể Tề
Nhạc, Tề Nhạc đang run rẩy cũng trở nên bình tĩnh hơn rất nhiều.
Lúc này Tề Nhạc cũng phi thường khẩn trương, năng lượng Xá Lợi Thủ Châu quả nhiên còn mạnh hơn lúc trước, tràn ngập trong kinh mạch, ổn định cổ vân lực khổng lồ này, mượn thời gian đó, Tề Nhạc lập tức đem tinh thần
lực của mình đi khống chế vân lực trong kinh mạch.
Bởi vì có
năng lượng Xá Lợi Thủ Châu can thiệp, tốc độ vận hành của vân lực trong
cơ thể Tề Nhạc lập tức yếu bớt, tinh thần lực của hắn vừa xâm nhập vào,
lập tức toàn lực tiên hành khống chế vân lực, thời điểm này, Tề Nhạc
thậm chí nguyện ý bỏ đi việc hấp thu vân lực vào buổi hôm nay, cũng phải đoạt lại quyền khống chế vân lực, dù sao, vân lực thoát ly khống chế
phi thường đáng sợ, ai cũng không nói trước sẽ có cái dạng gì xuất hiện.
Nhưng mà, Tề Nhạc vẫn xem thường vân lực xúc tích của mình, năng lượng
Xá Lợi Thủ Châu vừa biến mất, Tề Nhạc cũng chỉ có thể khống chế một bộ
phận vân lực mà thôi, mà khống chế bộ phận này, cũng chỉ là năm phần
trong tổn số mười phần vân lực, nếu là năm phần vân lực như trước kia,
Tề Nhạc hoàn toàn có nắm chắc khống chế toàn bộ số vân lực còn lại.
Nhưng mà, bây giờ không giống, ảnh hưởng của Kỳ Lân Thăng Vân Đại Pháp, vân lực trong người hắn gia tăng trong mỗi thời mỗi khắc, bây giờ là
khống chế năm phần, nhưng mà, hắn khống chế phần vân lực này nhanh chóng biến hóa, tuy tốc độ biến hóa không nhanh, nhưng hắn khống chế vân lực
từ từ giảm bớt, muốn khống chế được vân lực khác, có lẽ không phải là
chuyện làm một lần là làm được.
Làm sao bây giờ? Trong nội
tâm Tề Nhạc có chút lo lắng, tình huống vừa rồi hiển nhiên lập lại được, bởi vì chỉ cần tinh thần lực của mình vừa rời đi, vân lực thật vất vả
khống chế được sẽ thoát khỏi khống chế, cho dù lần nữa thúc dục ra năng
lượng Xá Lợi Thủ Châu, mình còn có khả năng khống chế được nhiều vân lực như vậy hay không còn khó nói, dù sao vừa rồi là cực hạn của mình, suy
nghĩ dưới tình huống vừa rồi lặp lại là không có khả năng nữa. Thế nhưng mà, chẳng lẽ mình trơ mắt nhìn vân lực cứ tiếp tục bành trướng sao?
Đương nhiên Tề Nhạc không làm như vậy, nhưng hắn bây giờ có thể làm,
cũng chỉ dựa vào vân lực mà mình khống chế đi ảnh hưởng tới tốc độ vận
chuyển của vân lực còn lại, thời gian vận chuyển một vân chu cũng chậm
lại, tốc độ hấp thu vân lực biến chậm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...