Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Ở thời điểm này, Vũ Mâu mở miệng:

- Theo hiểu biết của
ta đối với nước cộng hòa Viêm Hoàng, quý quốc luôn luôn là một quốc gia
rất tôn trọng chữ tín. Chuyện đã đồng ý tựa hồ có rất ít tiền lệ sửa
đổi.

Tề Nhạc mỉm cười, nói:

- Đúng vậy, Cô nói rất đúng, Viêm Hoàng tử tôn chúng ta rất nặng chữ tín. Bất quá, từ góc độ
của Minh Minh mà xem, ban đầu lúc định ra hôn ước, đại bộ phận là ý của
người trong nhà nàng, khi đó Minh Minh tuổi còn nhỏ, còn chưa trưởng
thành, tâm chí cũng không thành thục, hơn nữa, nàng cũng không tự mình
hứa hẹn điều gì a. Lui một bước mà nói, coi như là Minh Minh hứa hẹn gì
đó, từ góc độ của tôi mà xem thì chẳng qua là chuyện giữa Minh Minh và
Lâm Nhất Phàm, không liên quan gì đến tôi cả. Tôi cũng hướng Minh Minh
hứa hẹn phải yêu nàng một đời một thế, cũng hứa hẹn, tựa hồ có thể xem
như ngang nhau rồi.

Vũ Mâu ngây ra một lúc, nói:

- Tề tiên sinh, anh đây là đang cưỡng từ đoạt lý sao?

Tề Nhạc nhún vai, nói:

- Tùy cô nghĩ như thế nào cũng được. Tôi là người không có văn hóa gì
cả, cô cũng không cần mang đạo lý ra ép tôi. Cô chưa nghe nói qua Viêm
Hoàng chúng ta có một câu như vậy sao? Tú tài gặp phải binh, có lý nói

cũng không được. Bất luận các ngươi nghĩ như thế nào, trong nhận thức
của tôi, tôi và Lâm tiên sinh hẳn là đứng trên vị trí ngang nhau, đã như vầy, nếu không cân nhắc các nhân tố khác..., chúng ta tựa hồ có lẽ
nên để Minh Minh tự mình chọn bạn chung thân mới đúng.

Vượt ngoài ý liệu của Tề Nhạc chính là, Lâm Nhất Phàm lại nhẹ gật đầu, nói:

- Tề tiên sinh nói có đạo lý, bất luận là ở phương tây chúng tôi hay
phương đông quý quốc đều chú ý hôn nhân tự do, tôi gần đây phản đối hôn
nhân chính trị và hôn nhân lợi ích. Trước kia có người vì tranh đoạt
thê tử mà lựa chọn quyết đấu, trong mắt của tôi lại rất buồn cười bất
quá, nếu như nhà gái không thích, quyết đấu lại có ý nghĩa gì chứ.

Tề Nhạc có chút kinh ngạc nhìn Lâm Nhất Phàm, nói:

- Nói như vậy anh đồng ý để Minh Minh tự chọn lựa?

Lâm Nhất Phàm ngoài miệng nói rất hay, nhưng trong lòng Tề Nhạc lại ẩn ẩn cảm giác được một tia không ổn.

Lâm Nhất Phàm mỉm cười nói:

- Đương nhiên đồng ý, Tề tiên sinh và tôi đều rất thích Cơ tiểu thư,
nếu đã vậy, đương nhiên lấy lựa chọn của Cơ tiểu thư làm chuẩn. Bất quá. . .

Nói đến đây, hắn lại đột nhiên biển chuyển, dùng ánh mắt khẩn thiết nhìn Minh Minh, nói:

- Cơ tiểu thư, anh cảm thấy giờ nếu để em lựa chọn thì đối với anh có
chút không công bình, dù sao chúng ta đã rất lâu không gặp mặt, em và Tề tiên sinh lại ở chung với nhau lâu hơn anh, cái này khiến em chỉ có thể nhìn thấy ưu điểm của Tề tiên sinh, cũng chưa quen thuộc với anh, anh
nghĩ, trước khi em lựa chọn có thể cho anh một cơ hội được không?

Minh Minh có chút tò mò nói:

- Cơ hội gì?

Lâm Nhất Phàm ánh mắt chân thành tha thiết:

- Tôi muốn mời Minh Minh tiểu thư đến Hy Lạp đi chơi một thời gian
ngắn, chúng ta cũng có thể tiếp xúc với nhau một chút. Biển Aegean xinh
đẹp của Hy Lạp, đỉnh Olympic, đều là thắng địa du lịch của Tây Phương
cả, tôi nghĩ, tôi nhất định sẽ khiến Minh Minh tiểu thư chơi phi thường
vui vẻ. Mà Minh Minh tiểu thư muốn làm ra quyết định thì cũng xin đưa ra sau khi chuyến lữ hành này kết thúc, được không? Tôi nghĩ, như vậy đối
với tôi và Tề tiên sinh mới tính là công bình. (Thằng này thay đổi kế
sách tán gái cũng chuyển cách xưng hô luôn)

Lâm Nhất Phàm vừa nói xong, cho dù Quản Bình đã là tiến sĩ cũng không khỏi âm thầm khâm
phục, lấy lùi làm tiến như vậy, chẳng những sẽ không trêu chọc Minh Minh phản cảm, ngược lại còn biểu hiện ra sự rộng lượng của hắn, nhưng căn
bản mà nói, nếu như Minh Minh chịu theo hắn đi đến Hy Lạp du lịch, tự
nhiên sẽ xuất hiện rất nhiều chuyện xấu. Mà bây giờ Tề Nhạc nếu lập tức

nói lời phản đối thì sẽ lập tức bị khí thế đối phương áp đảo ngay.

Tề Nhạc không lên tiếng, chỉ quay đầu nhìn về phía Minh Minh. Minh Minh cũng đang nhìn hắn, lắc đầu, cơ hồ ngay cả do dự cũng không có, nói:

- Lâm tiên sinh, cám ơn hảo ý của anh, nhưng tôi nghĩ không cần, tôi không thể nào rời khỏi Tề Nhạc được.

Tề Nhạc vui mừng trong lòng, phục bút mình chôn xuống lúc trước thời
khắc này phát huy ra tác dụng rất trọng yếu. Không tệ, Lâm Nhất Phàm xác thực lợi dụng sự thông minh tài trí của hắn chiếm được thượng phong
trong lời nói, nhưng hắn cũng không biết Minh Minh không thể rời khỏi
mình trong phạm vi nhất định được. Lấy tình cảm của Minh Minh đối với
mình, tự nhiên sẽ không lấy tánh mạng mình ra đùa rồi.

Lâm Nhất Phàm than nhẹ một tiếng, cười khổ nói:

- Xem ra, cơ hội của anh xác thực xa vời rồi, không nghĩ tới lực hấp
dẫn của Tề tiên sinh lại lớn như vậy. Bất quá, tôi nghĩ Cơ tiểu thư cũng biết hôn ước giữa chúng ta là cha ta và lệnh tôn định ra. Tuy rằng tôi
cũng không tán thành hôn nhân chính trị, nhưng cha tôi với tư cách là
tổng thống Hy Lạp, nếu như tùy tiện hủy bỏ hôn ước giữa chúng ta thì...
chỉ sợ hắn rất khó tiếp nhận. Mà Minh Minh tiểu thư nếu chịu cho tôi một cơ hội lần này thì cho dù về sau em vẫn kiên trì hủy bỏ hôn ước, tôi
cũng có thể hướng phụ thân có chỗ khai báo. Đây chẳng qua là tự mình mị
lực không đủ, tôi nghĩ, phụ thân khi đó chắc chắn sẽ hiểu được.

Minh Minh trong mắt chợt lóe sáng, nói:

- Ý của anh là nói, nếu như tôi chịu đi theo anh đến Hy Lạp chơi một
thời gian ngắn thì về sau anh sẽ đồng ý giải trừ hôn ước với ta sao?

Lâm Nhất Phàm mỉm cười, nói:

- Tôi không phải là người thích đeo bám, nếu như khi đó em thật sự
không chịu tiếp nhận tôi, tôi sẽ giải trừ hôn ước. Thỉnh Minh Minh tiểu
thư cho tôi cơ hội này, sao hả?

Trong nội tâm Tề Nhạc khẽ động, hắn vẫn không mở miệng như trước, đối với Minh Minh hắn rất có lòng tin.


Minh Minh nhẹ gật đầu, nói:

- Vậy tốt, tôi có thể cùng anh đến Hy Lạp, bất quá, tôi có hai yêu cầu.

Lâm Nhất Phàm làm ra một thủ thế mời, nói:

- Chỉ cần tôi có thể làm được, nhất định sẽ tận lực thỏa mãn yêu cầu của tiểu thư.

Minh Minh mỉm cười, nói:

- Anh đương nhiên có thể làm được, đầu tiên, tôi hi vọng chuyến đi lần
này phải có thời gian cụ thể, tôi không có khả năng vĩnh viễn dừng lại ở Hy Lạp được, tôi còn phải hoàn thành việc học của mình.

Lâm Nhất Phàm nói:

- Cái này đơn giản, dựa theo chế độ trường học của quý quốc, em có lẽ rất nhanh sẽ nghỉ đông rồi, lần này lữ hành thời gian chính là một kỳ
nghỉ đông a. Tôi nghĩ, đây không tính là quá lâu, cũng sẽ không ảnh
hưởng đến việc học của tiểu thư.

Minh Minh nhẹ gật đầu, nói:

- Cái này an bài rất hợp lý, mặt khác, tôi còn có một yêu cầu, chính là hi vọng lần này lữ hành để Tề Nhạc đi cùng.

- Cái gì? Tiểu nha đầu, ngươi cũng không nên quá phận nha. Người Hy Lạp chúng ta cũng không phải dễ khi dễ như vậy đâu.

Tác Tác tức giận hừ một tiếng, trên mặt tuy rằng vẫn bảo trì bộ dạng mị hoặc như trước, nhưng trong mắt cũng đã toát ra vẻ băng lãnh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui