Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

- Tề đại ca, chúng ta đi nhanh lên, anh buông lỏng một chút.

Thông qua chiếc nhẫn truyền tinh thần lực, rốt cuộc Tề Nhạc cũng có
thể tiến hành trao đổi với Thực Vật Hồn. Đáng tiếc, chỉ có thể cảm nhận
được ý của đối phương, mà không có bất kỳ thanh âm nào. Lần đầu tiên Tề
Nhạc thông qua cách nào liên hệ với Thực Vật Hồn, hắn âm thầm thề, chỉ
cần có thể làm được, bất luận trả giá lớn ra sao, mình cũng phải giúp cô bé khả ái này khôi phục năng lực nói chuyện, nghe được âm thanh của
nàng.

- Tôi rất buông lỏng a.

- Vậy sao tay anh nhiều mồ hôi như thế?

- Tôi...

Nói không khẩn trương là không thể nào. Tề Nhạc nghĩ tới những chuyện
cùng làm với đám bạn lưu manh của mình. Lúc ấy bọn họ sống trong cái
vòng luẩn quẩn, trừ côn đồ chính là lưu manh, bởi vì nhà mấy tên bạn lưu manh có điều kiện. Trình độ học vấn khi thi lái xe cũng được, đến ngày
thi, dựa theo quy củ, lên xe đạp nhẹ chân ga, sau đó đi tới bên cạnh
giám khảo nói, hình dáng bình thường, thỉnh cầu cất bước. Sau đó giám
khảo đáp ứng, chỉ thế là qua dược vòng thi.

Nhưng mà, Tề Nhạc khác với đám bạn kia của mình, vô cùng khẩn trương, động tác bắt đầu
không có sai, chân đạp ga, ngay sau đó, vô ý thức, hình dáng bình
thường, thỉnh cầu được chạy. Giám khảo đồng ý, trực tiếp nói hai chữ,
chạy đi.

Kết quả có thể nghĩ, khẩn trương tới trình độ đó,
đạp ga vượt đèn đỏ, giám khảo lại bảo quẹo trái, hắn quẹo phải, khi dừng xe lại, rớt!


Tề Nhạc hiện tại, giống như mấy tên bạn lưu
manh lúc trước, lần đầu tiên đối mặt với tình huống này, hắn làm sao
không khẩn trương, ngay cả lòng bàn tay cũng tràn ngập mồ hôi.

- Tề đại ca, anh chớ khẩn trương, có tôi đây, tôi sẽ bảo hộ anh.

Thực Vật Hồn hảo tâm nói.

Tề Nhạc trầm mặc, một đại nam nhân nghe được cô gái nói như thế với
mình, bất luận là ai, chỉ sợ trong nội tâm không dễ chịu, dù sao mình
cũng là nam nhân a! Tề Nhạc cúi đầu xuống, bước chân cũng dừng lại.

Thực Vật Hồn ngẩn người, nói:

- Tề đại ca, anh làm sao thế?

Tề Nhạc thở sâu, sau đó ngẩng đầu lên, bàn tay nhỏ của Thực Vật Hồn xiết chặt,

- Tôi không cần cô bảo hộ, Thực Vật Hồn muội muội, tin tưởng tôi. Chỉ
cần Tề đại ca chỉ còn một hơi, tuyệt đối sẽ không cho em bị tổn thương
nào.

Thực Vật Hồn từ trong ánh mắt của Tề Nhạc nhìn thấy hào quang kiên định, gương mặt nhỏ nhắn thanh tú mỉm cười.

- Tôi tin tưởng.

Chỉ ba chữ đơn giản, lại giao cho Tề Nhạc dũng khí cực lớn, khẩn trương vẫn tồn tại, nhưng một tia sợ hãi trong nội tâm đã hoàn toàn biến mất,
đột nhiên hắn cảm giác được, mình đã cho một nữ tử đáng yêu một hứa hẹn, mà bây giờ mình phải hoàn thành hứa hẹn này. Đúng vậy! Có chỗ cố kỵ nào chứ, nếu nhìn lén đồ lót của nữ sinh, cho dù bị phát hiện, nhiều lắm là bị cái tát, bị mắng một câu là sắc lang. Có Kỳ Lân Ẩn, chỉ cần vân lực
mình còn đủ, nhất định có thể mang Thực Vật Hồn trốn ra ngoài, thời điểm vạn bất đắc dĩ, buông tha tiến sĩ gì đó chẳng phải được rồi sao?

Chỗ nghiên cứu của Quản Bình tiến sĩ có tên là trung tâm nghiên cứu
gien di truyền, là một trong mấy phòng nghiên cứu cao cấp nhất của Thái
Dương Đế Quốc, chuyên môn nghiên cứu gien di truyền cùng gien đặc thù
của con người. Nhìn từ bên ngoài, viện nghiên cứu giống như thành lũy
bằng kim loại, kiến trúc chỉ có một tòa, không có sân nhỏ, kiến trúc nửa vòng tròn. Theo Thiên Hồn nói, kiến trúc này chẳng những cách ly điện
từ, đồng thời, kết cấu chủ thể của kiến trúc do công nghệ cao tinh luyện ti tan tạo thành tên lửa cũng chẳng có khả năng phá hủy nó.

Ở cửa có bốn cảnh vệ, một thân hình cao lớn, làm cho Tề Nhạc cảm giác
buồn cười là, trên đầu của bọn họ đội mũ bảo hiểm, tay nắm tay, nhìn
chăm chú vào người đi đường.

Đương nhiên trong trụ sở nghiên
cứu không có khả năng do một người thủ hộ, biện pháp phòng bị nội bộ vẫn phải có. Thực Vật Hồn gật đầu với Tề Nhạc, Tề Nhạc biết rõ nên hành
động.

Ngay thời điểm Tề Nhạc vừa mới chuẩn bị mang theo Thực
Vật Hồn tìm nơi không người phát động Kỳ Lân Ẩn, đột nhiên hắn nhìn thấy một người, nữ nhân mặc áo da màu đen.

- Ồ, tại sao là nàng?


Trong lúc kinh ngạc, Tề Nhạc dừng động tác lại. Bởi vì hắn nhìn thấy cô gái đồ đen ngày vừa mới tới đây. Vẫn cách ăn mặc ngày đó, vẻ mặt lạnh
như băng, nhưng mà, dáng người nóng bỏng của nàng làm Tề Nhạc âm thầm
nuốt vài ngụm nước miếng. Sở dĩ Tề Nhạc dừng hành động lại, nguyên nhân
chủ yếu chính là cô gái mặc đồ đen này đi về trung tâm nghiên cứu.

Đương nhiên Thực Vật Hồn cũng nhận ra cô gái này, Tề Nhạc đưa ánh mắt
thăm dò nhìn qua nàng, Thực Vật Hồn thông qua tinh thần lực trả lời:

- Đợi quan sát đã, nàng có phải là người của trung tâm nghiên cứu hay không.

Rất nhanh, bọn họ đã có được đáp án. Thời điểm cô gái đi tới trước cửa
trung tâm nghiên cứu, lập tức đã bị bốn gã vũ trang đầy đủ chặn lại. Cô
gái mặc áo đen dùng Thái Dương Ngữ nói vài lời, thái độ bảo an rất mạnh
bạo, họng súng đã chỉ về nàng, có lẽ là bệnh chung của người Thái Dương
Quốc, họng súng chỉ thẳng vào ngực của nàng.

Vị trí địa lý
của trung tâm nghiên cứu này nằm ở ngoại ô thủ đô Thái Dương Quốc, so
sánh với khu vực nội thành, người đi đường rất ít, hơn nữa bên ngoài
trung tâm nghiên cứu còn treo biển cấm người không phải công nhân viên
đi vào.

Thời điểm nội tâm của Tề Nhạc nghi hoặc, đột nhiên cô gái kia đã động, Tề Nhạc chỉ cảm thấy thấy hoa mắt, thân thể cô gái kia nhảy vào giữa bốn gã bảo an này, bốn gã bảo an đồng thời cả kinh, vô ý
thức giơ súng lên. Ngay trong nháy mắt này, cô gái mặc áo đen này nhanh
như thiểm điện lao ra ngoài, thân hình vừa lui, Tề Nhạc còn không có
nhìn rõ ràng, bốn gã bảo an té xuống đất.

- Trời ơi, chẳng lẽ nàng muốn đi vào chính diện sao?

Tề Nhạc giật mình nhìn qua cô gái mặc áo đen này.

Thực Vật Hồn cau mày nói:

- Không tốt, sợ rằng hành động của chúng ta phải hủy bỏ rồi. Nàng náo
lớn như vậy, tất nhiên sẽ khiến nơi này cảnh giác. Tề đại ca, chúng ta

làm sao bây giờ?

Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:

- Không vội, đợi thêm một chút.

Vừa nói, hắn đem Thực Vật Hồn kéo tới bên cạnh nàng, một tay ôm lấy
vòng eo nhỏ nhắn của nàng, hào quang đỏ sậm hiện ra, thân thể của hai
người tiêu thất vào hư không.

- Kỳ Lân gọi Điện não, Kỳ Lân gọi Điện Não, tình huống giám sát và điều khiển thế nào rồi?

- Điện Não thu được, Kỳ Lân, giám sát và điều khiển hệ thống biểu hiện, đột nhiên có một cô gái áo đen xâm nhập trung tâm nghiên cứu, trung tâm nghiên cứu đã tiến vào trạng thái báo động, tình huống không quá tốt.
Các người không được hành động, chờ tôi thông tri.

- Hiểu rõ!

Thông qua tinh thần lực truyền thông tin, Tề Nhạc mang theo Thực Vật
Hồn lặng lẽ đi qua một nơi vắng vẻ của trung tâm ngiên cứu, cũng không
có vội vã đi vào.

- Tề đại ca, cô gái áo đen kia là người nào? Lá gan của nàng quá lớn a.

Tề Nhạc nói:

- Cô là cao thủ Viêm Hoàng Hồn, cô cũng không biết, tôi làm sao biết.
Nhưng mà, ngày đó chỉ thấy nàng ánh mắt màu xanh da trời, hẳn là con
lai.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận