Thân ảnh của Ngưu Ma Vương cùng Tề Nhạc cơ hồ trong cùng một lúc biến mất, tia chớp màu đen cùng tia chớp màu vàng đồng thời sáng lên. Sau một khắc đám người đã biến mất cuối chân trời. Bất luận là lão Ngưu hay là Tề Nhạc đều không hy vọng Địa Cầu bởi vì bọn họ mà hủy diệt, vì thế hai người không có khả năng chiến đấu ở chỗ này. Thân là cường giả thần cấp thì vũ trụ mênh mông vô cùng mới là chiến trường cuối cùng của là bọn hắn.
Năng lượng nhu hòa không ngừng từ trên người Văn Đình phóng xuất ra, khí tức năng lượng khổng lồ mà ôn hòa xâm nhập trong cơ thể mỗi một chiến sĩ Sinh Tiếu chiến sĩ Sinh Tiếu làm thân thể của bọn hắn thoải mái vô cùng. Phạm vi năng lượng ba động phóng thích càng lúc càng lớn, mà ngay cả quân đoàn Kim Sí Đại Bằng Điêu trong hố cát cũng được honà toàn bao phủ.
Năng lượng nhu hòa tràn ngập sinh cơ mang cho mỗi người cảm giác sảng khoái vô cùng, năng lượng trong không khí không hề bị chế ước dung hợp năng lượng thân thể của mỗi người. Năng lượng trong cơ thể tựa như thực vật trong mưa xuân nẩy mầm rất nhanh khôi phục lấy sinh cơ, mà năng lượng ba động trong cơ thể cũng trở nên càng ngày càng mãnh liệt. Thân thể đang bị thương lấy một tốc độ kinh người tu bổ. Mà hết thảy tất cả cũng chỉ có một người Văn Đình mang lại cho mọi người đấy.
- Văn Đình!
Như Nguyệt tiến tới bên cạnh Văn Đình kích động kéo hai tay của nàng, nhìn dung nhan của Văn Đình không có gì khác trước, đôi mắt của Như Nguyệt ẩm ướt, nàng nghẹn ngào nói:
- Cảm ơn em!
Văn Đình mỉm cười, nhẹ nhàng lắc đầu, nàng đương nhiên biết rõ Như Nguyệt vì sao lại cám ơn mình, nàng khẽ nói:
- Nếu như lúc ấy đổi lại là chị thì chị cũng sẽ làm như thế.
Mục quang của Như Nguyệt rơi vào Vũ Mâu trong ngực Tuyết Nữ, Như Nguyệt có chút chần chờ nói:
- Nàng...
Văn Đình không đợi Như Nguyệt nói xong đã đưa tay ấn lên trán của Vũ Mâu, bạch sắc quang mang nhu hòa trong khoảnh khắc bao trùm thân thể của Vũ Mâu khiến cho sinh cơ của nàng một lần nữa tụ lại.
- Tuy rằng chúng ta trở về muộn một chút nhưng mà hết thảy những gì đã phát sinh đều được chúng ta nhìn thấy. Sau khi lợi dụng Côn Lôn Kính xuyên việt lúc sau. Tề Nhạc bởi vì nóng lòng biết rõ tình huống của bên này mà cường hành mở ra Thông Thiên Nhãn. Quá khứ đều đã qua, Vũ Mâu tuy rằng sẽ không chết đi, nhưng mà, nàng cũng đã mất đi toàn bộ năng lực của chính mình. Viêm Hoàng chúng ta luôn luôn là dân tộc biết tha thứ không phải sao? Huống chi, nàng đã vì những chuyện chính mình làm mà đền bù tổn thất. Kỳ thật trừng phạt lớn nhất đối với nàng là vĩnh viễn không bao giờ được sống cùng Tề Nhạc. Em thay Tề Nhạc làm chỉ, tha thứ cho nàng và Hy Lạp Thủ Hộ Giả của nàng. Có lẽ, đây là kết cục tốt nhất. Mùa đông sắp đi qua, mùa xuân sắp tới. Chúng ta cần gì phải cho mùa xuân lại tăng thêm hàn ý? Lĩnh ngộ của Tề Nhạc là lòng người, có lẽ đối với hắn thì xóa đi tất cả những gì trong nội tâm mới là tốt nhất. Đúng không?
Vừa nói, Văn Đình nhoẻn miệng cười, mọi người hoàn toàn bị nụ cười của nàng ảnh hưởng, chiến sĩ Sinh Tiếu tự bò lên từ nơi đã ngã xuống vây chung quanh Văn Đình. Ánh mắt đám người nhìn Văn Đình có khâm phục, có tôn kính, mà thêm nữa là nghi vấn. Mọi người thật sự không rõ, Văn Đình đã chết đi tại sao lại sống sờ sờ ở chỗ này.
Văn Đình mỉm cười, nói:
- Ta biết rõ trong lòng mọi người tràn đầy nghi vấn, chờ ta giải quyết mọi chuyện ở đây rồi sẽ nói chuyện với mọi người. Trước đơn giản nói cho các ngươi biết một câu. Linh hồn của ta mặc dù là của chính mình nhưng thân thể lúc này là của Tề Nhạc hoặc là nói ta là linh hồn khống chế một Tề Nhạc khác.
Nói xong câu này mọi người không hiểu nổi nữa, thân thể mềm mại của Văn Đình đã phiêu nhiên bay lên lên. Mà lúc này, uy áp cực lớn trước đó Tề Nhạc mang đến sa mạc Takla Makan cũng đã hoàn toàn biến mất.
Địa ngục sinh vật đương nhiên là không biết sợ hãi, tuy rằng hết thảy những gì phát sinh trước đó là cho dục vọng chiến đấu của họ thấp xuống nhiều, nhưng mắt nhìn địch nhân từ trên mặt đất đứng lên, đám người vừa mới khôi phục năng lực hành động lập tức không chùn bước đánh tới. Hủy diệt tất cả địch nhân, luôn luôn là đệ nhất tín điều của Quân Đoàn Nhiên Thiêu.
Mắt nhìn địch nhân đánh tới, chiến sĩ Sinh Tiếu đều đã làm tốt chuẩn bị ứng đối. Mỗi người đều ngưng tụ năng lượng của mình, chuẩn bị thừa nhận cuồng phong bạo vũ địch nhân mang đến. Mà đúng lúc này một màn kỳ dị lại xuất hiện.
Bầu trời lần nữa sáng lên, quang mang màu vàng thậm chí chói mắt hơn thái dương phiêu phù ở trước mặt Văn Đình giữa không trung, nàng thay thế địa vị của Tề Nhạc cùng lão Ngưu trước đó, trở thành hạch tâm của không gian. Nàng đã nhận lấy rất nhiều thống khổ, mà lúc này, sau khi phục sinh thu được một số đồ vật. . Đúng là câu nói kia, không trải qua mưa gió, như thế nào gặp cầu vồng. Hiện tại Văn Đình là một con người hoàn toàn mới hoặc là nói một cường giả hoàn toàn mới.
Không có như vậy giống Ngưu Ma Vương cùng Tề Nhạc nhưng mà trong tay Văn Đình lại nhiều hơn một vật, nhìn bề ngoài rất giống một cái hũ nhỏ. Nói là hũ nhưng mà nó có hơi giống cái chai, mà hào quang thì là do nó phát ra.
Tay trái của Văn Đình nâng lên, miết vào thân hũ, kim sắc quang mang khiến nàng nhìn bề ngoài đã cùng hũ hoàn toàn tan ra làm một thể. Không có chú ngữ tối nghĩa nào, bờ môi ngọt ngào động lòng người chỉ thốt ra một chữ:
- Thu!!!
Quang ảnh màu vàng lập tức mở ra, tựa như thiên hà trút từ trên trời xuống, kim sắc quang mang khổng lồ sinh ra một đạo hấp lực khổng lồ không cách nào chống cự, mà giờ khắc này, năng lượng ba động cực lớn được sinh ra.
Mạt Nhật Chiến Sĩ cùng Tứ Dực Hắc Tương vừa mới vọt tới trước mặt chiến sĩ Sinh Tiếu đã bị kim quang mảng lớn sợ ngây người, mà sau một khắc từng mảng lớn Mạt Nhật Chiến Sĩ cùng Tứ Dực Hắc Tương đã bay lên trời. Giữa không trung thân thể của bọn hắn đang không ngừng thu nhỏ lại, mà cuối cùng thì biến mất trong cãi hũ nhỏ nhìn không có gì thu hút.
Phạm vi bao phủ của năng lượng màu vàng càng lúc càng lớn, mà khí tức của năng lượng cường đại làm cho chiến sĩ Sinh Tiếu bọn họ cũng không dám sảo động. Mắt nhìn mảng lớn địch nhân ở trước mặt mình không ngừng biến mất, trong lòng của họ không khỏi siết chặt. Đây là năng lực gì? Thực lực anh Mạt Nhật Chiến Sĩ cùng Tứ Dực Hắc Tương thông qua chiến đấu trước đó đã làm họ vô cùng tinh tường, đối mặt cái bình nhỏ này không ngờ lại không có một chút chống cự. Văn Đình còn như thế, vậy Tề Nhạc sẽ cường đại tới trình độ nào? Bởi vì Tề Nhạc cùng Ngưu Ma Vương đồng thời biến mất mà sinh ra lo lắng, lúc này trong lòng mọi người dần dần yên tâm hơn rồi.
Khí tức năng lượng nhàn nhạt hoàn toàn phóng thích ra, còn lại 30 vạn Tứ Dực Hắc Tương cùng Mạt Nhật Chiến Sĩ ở trong không đến phút hoàn toàn bị thu hút vào trong cái hũ này, không còn thấy gì nữa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...