- Lương thực cùng nước uống trong thời gian ngắn tuy rằng sẽ không có vấn đề gì, nhưng mà rau quả, hoa quả, những đồ vật này ắt không thể
thiếu lại ra vấn đề lớn rồi. Cháu cũng biết đó, đã không có ánh mặt
trời, những thực vật này căn bản chính là không cách nào sinh trưởng!
Mặc dù trong kho lạnh cũng có một chút cất trữ, nhưng mà hơn mười ức
nhân khẩu của nước ta sẽ tiêu hao số lượng thiên văn rau quả, hoa quả.
- Những ngày này, đã có ngày càng nhiều người không được ăn rau quả, hoa
quả rồi. Chỉ có thể dựa vào một ít vi-ta-min dược vật, mới có thể duy
trì cơ năng thân thể đối, nhưng mà, đây dù sao không phải kế lâu dài.
Thời gian dài, nhất định sẽ xuất hiện vấn đề lớn đấy. Ta nói những thứ
này đều là cửu tinh liên châu hiện nay mang đến ảnh hưởng rõ ràng nhất,
còn có thật nhiều ảnh hưởng mặt trái khác đang không ngừng tích tụ.
- Lúc này đây ảnh hưởng đối với toàn thế giới thật sự là quá lớn. Không
ai có thể hình dung loại cảm giác này là cái gì. Nếu để cho ta nói thì
đây là hủy diệt cả thế giới. Tề Nhạc, cháu có thể nói cho ta biết phải
như thế nào mới có thể chấm dứt hiện tượng cửu tinh liên châu này hay
không? Như thế nào mới có thể để cho thế giới một lần nữa khôi phục lại
bình thường không?
Nghe Cơ thượng tướng nói xong, sắc mặt của Tề
Nhạc đã trở nên ngưng trọng dị thường, hắn biết mình trước đó cân nhắc
tình huống chiến tranh ở phương Tây là một sai lầm. Chính thức có thể
dông dài không phải mình, mà là Địa Ngục cùng Minh Giới ah! Đám hắc ám
sinh vật này có thể đạt được năng lượng lớn nhất trong bóng đêm. Mà đám
người chỉ cần tiếp tục kéo dài thời gian thì nhân loại sẽ gặp phải tai
họa thật lớn. Đồ ăn khan hiếm, tất nhiên sẽ làm trong nhân loại rung
chuyển, cả nhân loại đều sẽ gặp phải nguy cơ có tính diệt tộc.
-
Bác trai, ngài trước đừng có gấp. Muốn để cho Địa Cầu khôi phục bình
thường và giải trừ tình huống cửu tinh liên châu thì hiện tại chỉ có hai cái biện pháp. Một là chờ đợi. Theo cháu được biết, hiện tượng thiên
văn cửu tinh liên châu nếu như dưới tình huống kết nối vị diện tà ác
cùng địa cầu chúng ta sẽ một mực duy trì chừng một năm. Một năm về sau
sẽ tự hành giải trừ.
- Đương nhiên, nếu như Địa Cầu bị những tà
ác kia chiếm lĩnh về sau, như vậy hết thảy sẽ rất khó nói. Dù sao, không có ai biết tình huống sau khi bị chiếm lĩnh là gì, rất có thể sẽ tiếp
tục duy trì cửu tinh liên châu. Phương pháp khôi phục thứ hai chính là
chúng ta triệt để hủy diệt thực lực tà ác đến Địa Cầu, sau đó chặt đứt
thông đạo bọn chúng cùng Địa Cầu khiến cho cửu tinh liên châu bị phá vỡ, chỉ cần từng hành tinh chuyển động chênh lệch thì mặt trời sẽ xuất hiện lại thôi.
Trong mắt Cơ Trường Minh toát ra một tia quang mang ảm đạm:
- Chính thức gặp phải thời điểm nguy cơ như vậy, ta mới hiểu được lực
lượng của nhân loại chúng ta là nhỏ bé tới bực nào. Tề Nhạc, hiện tại
chúng ta có thể dựa vào lực lượng của cháu. Tiếp theo ta sẽ nói về tình
huống của con quái vật kia.
Vừa nói, Cơ Trường Minh đi đến phía trước màn hình lớn.
Hình ảnh xuất hiện đầu tiên là vùng ngoại thành Kinh Thành, ngay sau đó,
hình ảnh kịch liệt chấn động. Một cự nhân cao hơn mười mét từ đằng xa
dần dần tới gần, nửa trên không trung là máy bay chiến đấu, phi cơ trực
thăng đang không ngừng phóng ra đạn đạo về phía cự nhân. Nhưng mà hắn
phảng phất không có bất kỳ phản ứng gì, năng lượng ba động khổng lồ
không ngừng từ trên người hắn phóng xuất ra.
Chiến phủ vô cùng
lớn mỗi một lần chém ra đều mang đến tổn thất cự đại mà. Dù cho trong
bóng đêm, thân ảnh khổng lồ cũng được quay vô cùng rõ ràng. Đúng vậy,
tên gia hỏa này không phải ai khác chính là trạng thái bổn tướng của Xi
Vưu.
Làm cho Tề Nhạc kinh ngạc là. Xi Vưu nhìn bề ngoài so sánh
với lần gặp mặt trước đó cường đại hơn, đạn đạo oanh kích với hắn mà nói hoàn toàn như là gãi ngứa. Năng lượng ba động khổng lồ không ngừng tăng lên, công kích đối với quân đội Viêm Hoàng, hắn căn bản chẳng thèm ngó
tới.
Thân thể khổng lồ của hắn tản ra một tầng quang trạch màu
xanh sẫm chưa từng có. Càng làm Tề Nhạc chú ý chính là cánh tay của Xi
Vưu đã bị đứt hiện tại lại khôi phục. Hơn nữa không có gì khác so với
trước kia. Bên trong hai con ngươi lóe ra quang mang lãnh đạm, không có
táo bạo, tựa hồ hết thảy sinh vật trong mắt hắn đều sẽ là vật bị hủy
diệt.
- Bác trai, hắn hiện tại ở địa phương nào?
Tề Nhạc trầm giọng hỏi.
Cơ Trường Minh nói:
- Hắn ở một nơi phía Tây Nam cách Kinh Thành hướng ước chừng hai trăm
dặm, người của chúng ta đã không ngăn được hắn nữa. Hắn chuyên môn hướng phía quân đội mạnh nhất trùng kích, tuy rằng tốc độ không nhanh. Nhưng
mà một quân đoàn đã có hơn phân nửa sức chiến đấu tổn thất trên tay hắn. Hiện tại các đại quân đội từ phụ cận đã điều khiển quân đội hoàn tất
tập kết vùng ngoại thành Kinh Thành, tùy thời chờ xuất phát, nhưng mà ta rất hoài nghi quân nhân chúng ta có thể chống đỡ được hắn không. Bất
quá, cháu đề nghị tứ đại gia tộc quả thật không tệ, nếu như không phải
có đám người cùng Viêm Hoàng Hồn từ bên cạnh quấy rối, nói không chừng
quái vật này đã sát nhập kinh thành.
Tề Nhạc gật nhẹ đầu, nói:
- Bác trai, người này giao cho cháu đi. Quân đội tập kết ở Kinh Thành thì lưu lại bảo vệ Kinh Thành. Đại gia hỏa này không phải quái vật bình
thường, hắn đến từ Viễn Cổ. Mà tên của hắn, bác nhất định đã nghe qua.
Hắn tên là Xi Vưu.
Cơ Trường Minh toàn thân cứng đờ, thất thanh nói:
- Thượng cổ Ma Thần Xi Vưu?
Tề Nhạc gật nhẹ đầu nói:
- Đúng vậy, chính là Xi Vưu dẫn theo Tộc Cửu Lê suýt nữa hủy diệt tổ tiên nhân loại chúng ta.
Cơ Trường Minh cười khổ nói:
- Khó trách hắn là cường đại như thế, nguyên lai dĩ nhiên là thượng cổ Ma Thần. Tề Nhạc, cháu có thể nắm chắc đối phó với hắn sao?
Tề Nhạc mỉm cười, đáp:
- Bác trai, bác yên tâm đi. Thẳng thắn nói cho ngài, trước kia cháu đã
giao thủ với hắn một lần. Đương nhiên, không phải tại thời đại này của
chúng ta, tuy rằng hắn càng cường đại hơn khi đó, nhưng mà cháu nắm chắc có thể hủy diệt hắn.
Cơ Trường Minh ngơ ngác nhìn Tề Nhạc, hắn
thật sự có chút không rõ, trên người Tề Nhạc đến tột cùng còn có bao
nhiêu bí mật chính mình chưa có phát hiện.
- Bác trai, bí mật này xin ngài đừng nói cho người thứ ba biết, cháu không muốn bị quốc gia
coi là quái vật. Cháu có thể cam đoan với bác là Tề Nhạc lúc sinh thời
chỉ biết công hiến vì quốc gia của mình.
Cơ Trường Minh dù sao
không phải người bình thường, rất nhanh liền từ trong trạng thái giật
mình tỉnh táo lại, hắn chậm rãi gật nhẹ đầu, nói:
- Ta hiểu được, Tề Nhạc, cháu yên tâm đi, chuyện này ta sẽ không nói cho bất luận kẻ
nào, cho dù là người thân tín nhất của ta. Kỳ thật, cháu căn bản là
không cần cam đoan với ta điều gì, cháu đã sớm dùng hành động của mình
chứng minh rồi. Ah, đúng rồi, Minh Minh đâu? Nó vẫn khỏe chứ?
Tề Nhạc gật nhẹ đầu:
- Minh Minh rất khỏe, bác chờ một chút.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...