Tề Nhạc nghiêm mặt, nhưng không có chào theo tư thế nhà binh.
- Vâng, tướng quân, cam đoan hoàn thành nhiệm vụ.
Nói xong liền cười tươi lên nhìn Cơ Trường Minh đang vui vẻ gật đầu, thân ảnh của hắn lặng lẽ biến mất.
Nhìn qua vị trí Tề Nhạc vừa rồi Cơ Trường Minh bất đắc dĩ lắc đầu, nhưng hắn nhanh chóng cười lên.
- Tiểu tử này, trừ hoa tâm một chút thì đúng là con rể tốt nhất rồi! Tiểu tử, anh nhất định phải mang Minh Minh còn sống trở về. Chỉ cần anh có thể quay về thì bất luận là cái gì tôi cũng đáp ứng.
Sau khi lầm bầm xong những lời này, tươi cười trên mặt Cơ Trường Minh dần dần giảm bớt, khẽ vươn tay nắm lấy thiết bị truyền tin bên cạnh, trầm giọng nói:
- Gọi cho quân ủy, phải nhanh, tôi là Cơ Trường Minh.
Rời khỏi cao ốc, đột nhiên Tề Nhạc có cảm giác huyết mạch sôi trào, bởi vì bầu trời tối đen nên hiện tại đèn đường đều mở ra, người qua lại trên đường vẫn không dứt. Tuy so với bình thường ít hơn nhiều, nhưng mà trên mặt người quay lại trong Kinh Thành mang theo rất nhiều lo lắng.
Trong kinh thành, cao ốc mọc lên như rừng, tùy ý đều tràn ngập sinh cơ, nhưng mà bóng tối phủ xuống thì sinh cơ có thể duy trì bao lâu? Tề Nhạc rất rõ ràng trên vai của mình mang theo cái gì, hắn nhìn qua tòa cao ốc một lần rồi thân thể của hắn lại biến mất lần nữa, vì thân nhân của mình nên hắn đi. Mọi người yên tâm tôi tuyệt đối không để đại quân Địa Ngục cùng Minh giới bước vào nhà của chúng ta đâu, cũng không ai bị chúng hại.
Cửu Tinh Liên Châu, đây là thời khắc bóng tối hàng lâm, kỳ thật nguy hiểm không chỉ có Địa Ngục cùng Minh giới là hai vị diện tà ác này, mất đi ánh mặt trời bao phủ thì địa cầu sẽ mất đi rất nhiều thứ. Mỗi một ngày tổn thất con số cực lớn. Đầu tiên tất cả thiết bị dùng năng lượng mặt trời mất đi năng lượng. Không có ánh mặt trời thì quang hợp của thực vật trên địa cầu sẽ dừng lại, hơn nữa từ từ phát triển theo phương hướng suy bại. Mọi người không có ánh sáng mặt trời chiếu rọi thì thân thể cũng dần dần suy yếu đi rất nhiều. Ánh mặt trời, mọi người sinh hoạt hàng ngày dưới ánh mặt trời thì rất ít chú ý, nhưng mà sinh hoạt trong bóng tối lại rất khó chịu! Bóng tối mang tới chính là lạnh lẽo và hủy diệt, chỉ có lần nữa nhìn thấy ánh mặt trời xua tan bóng tối, địa cầu mới có thể trở lại bình thường.
Cực tốc. Đây là năng lực Tề Nhạc có thể thi triển hiện giờ, đây là năng lực phong vân lực giao phó cho hắn, lúc này hắn đã tiến vào phạm vi vùng biển quốc tế, hắn nhanh chóng bay về phương tây. Từ Thiên Giới hắn trợ giúp Thiên Đế thì hắn tiêu hao nhiều năng lượng, về sau lại thông qua hồ nước áp bách cường đại quay về địa cầu, năng lượng của hắn tiêu hao hơn bảy thành. Nếu như không phải thủy vân lực của hắn đủ cường đại thì chỉ sợ hắn đã chết trên đường từ Thiên Giới quay về.
Sau khi về địa cầu thì hắn thậm chí không có thời gian nghỉ ngơi đã phải lâm vào chiến đấu, hắn hiện giờ trong lòng tràn ngập chiến ý, nhưng thân thể của hắn không thừa nhận nổi. Mà bây giờ trong quá trình chạy đi chính là lúc hắn nghỉ ngơi tốt nhất. Từ Viêm Hoàng tới phương tây đối với Tề Nhạc hiện tại mà nói chỉ cần không tới ba giờ là tới. Ba giờ này hắn thúc dục tinh tâần lực và linh hồn lực đem thể xác và tinh thần mở ra toàn bộ, năng lượng bổn nguyên khiến thân thể của hắn tiến vào hôn mê, mà bốn loại nguyên tố vân lực điên cuồng hấp thu năng lượng trong không khí bổ sung tiêu hao.
Mục tiêu của Tề Nhạc chính là Thành Địa Ngục, đúng vậy, chính là Thành Địa Ngục. Cũng không phải bởi vì khoảng cách từ Viêm Hoàng tới Đức thì gần hơn Nước Mỹ, mà đối mặt với Thành Địa Ngục không phải là thủ hộ giả Hy Lạp. Bất luận Apollo đã từng nói với hắn cái gì thì cừu hận với Vũ Mâu hắn vĩnh viễn không quên. Văn Đình, Klinsmann, Đế Tâm Tuyết Liên Vương, ba tính mạng đấy Chuyện này không cách nào phai mờ trong tâm trí của hắn. Giáo hoàng cũng từng là địch nhân của Tề Nhạc, hắn cũng không có quên. Nhưng mà so với Vũ Mâu thì cừu hận với giáo đình nhẹ hơn nhiều. Quân tử báo thù mười năm không muộn, nhưng dưới tình huống xảy ra tai nạn thì Tề Nhạc cũng phải bỏ qua cừu hận của mình, nhưng mà hiện giờ hắn không đi Nước Mỹ đối phó Minh giới. Bởi vì hắn biết rõ người thừa kế nữ thần Athena thì hiện giờ là Vũ Mâu đã mang theo Tinh Tọa Thủ Hộ Giả đi tìm Minh giới đối phó Minh Vương Hades.
Thời gian hơn một ngày trôi qua cho dù Nước Mỹ hay là Berlin thì hiện tại cũng lâm vào cảnh dầu sôi lửa bỏng.
Trên địa cầu, tuy nhiên thường xuyên xuất hiện chiến tranh quy mô nhỏ nhưng mà chu dù thời gian chiến tranh một năm cũng tuyệt đối không có tổn thất lớn thế này.
Sắc mặt giáo hoàng Martti rất khó nhìn, năng lượng thần thánh của hắn hiện giờ chỉ còn lại ba thành. Tổn thất của quân đội các quốc gia không ngừng tăng cao. Tuy không có thảm trọng như lúc mới bắt đầu chiến tranh, nhưng cho dù có cao thủ Giáo Đình trợ giúp thì đại quân các quốc gia vẫn chết hơn vạn người, các loại vũ khí hao tổn nhiều vô số kể. Nhưng làm cho quân đội và Giáo Đình nghi hoặc là, Quân đoàn Nhiên Thiêu trong Thành Địa Ngục hình như không vội hủy diệt bọn họ, mỗi khi công kích một giờ thì số lượng xuất kích không vượt quá năm vạn. Chỉ cần bức lui quân đội các quốc gia thì bọn chúng lại co rút lại.
Trên tường của Thành Địa Ngục thì mỗi gian phòng cách nhau mười mét sẽ có một gã pháp sư Địa Ngục trong Quân đoàn Nhiên Thiêu đứng, tổng cộng có hơn ba vạn tên pháp sư đang ngâm xướng chú ngữ, chung quanh Thành Địa Ngục được hào quang đỏ sậm bao phủ. Cường độ phòng ngự của hào quang đỏ sậm này căn bản không phải nhân loại có khả năng tưởng tượng. Lúc trước sau lần tiểu hành tinh thì đạn hạt nhân của các quốc gia đã hao tổn thật lớn, nhưng cũng không có nghĩa là không bảo tồn. Nhưng nếu các quốc gia sử dụng đạn hạt nhân oanh kích thì hao tổn chỉ có thể là quân đội mà thôi, vô số phóng xạ sẽ bao phủ Thành Địa Ngục, mà bản thân Thành Địa Ngục có năng lượng đỏ sẫm bảo hộ thì không có xuất hiện một chút dấu hiệu tổn hại nào, vẫn công kích một giờ thì Thành Địa Ngục vẫn là bảo lũy vững chắc.
Lúc này bên người Martti đều là lãnh đạo của liên quân, bởi vì lúc ban đầu thất bại cho nên tên tướng quân kia đã mất chức, hiện tại mỗi quốc gia đều phái một nguyên soái tới đây. Bọn họ cùng giáo hoàng chống lại kẻ thù chung.
- Giáo hoàng bệ hạ, ngài thật vất vả. Nếu như không phải quân đoàn thần thánh của ngài ngăn cản công kích điên cuồng của địch nhân thì sợ rằng tổn thất của chúng ta càng lớn.
Một tướng quân Đức nói ra.
Martti thở dài một tiếng, lắc đầu, nói:
- Hiện tại chúng ta chỉ tạm thời ngăn cản công kích của chúng thôi, nhưng mà có thể kiên trì thời gian bao lâu tôi cũng không nói. Các người cũng nhìn thấy rồi, tuy Giáo Đình có thể đả kích địch nhân, nhưng mà số lượng của chúng ta không bằng bọn chúng, Giáo Đình tiêu hao không thể nghi ngờ là quá lớn. Tôi cũng không biết mình có thể ngăn cản địch nhân bao nhiêu lần nữa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...