- Đủ rồi!
Mephisto ngăn Il Elias, trầm giọng nói:
- Như Nguyệt tiểu thư. Nếu như Vũ Mâu và Tề Nhạc đã không có quay về thì chúng ta có lẽ nên ngồi nói chuyện đã. Tiểu thư đi tìm Tề Nhạc tuyệt đối là không có ác ý. Cô cũng biết địa ngục tùy thời hàng lâm nhân gian thì chính là địch nhân chung, chúng ta tốt nhất nên lựa chọn hợp tác, tại sao bây giờ lại đi làm địch nhân của các người? Huống chi cảm tình của tiểu thư với Tề Nhạc...
- Không nên nói chuyện này, nếu không đừng trách tôi trở mặt. Nếu như không phải Tề Nhạc vô cùng tín nhiệm nàng thì sao xảy ra chuyện như vậy?
Sắc mặt của Như Nguyệt trở nên phi thường khó coi. Mỗi khi nàng nghĩ tới cảnh Tề Nhạc ở trong ngực của mình chảy huyết lệ thì tim của nàng đã không hít thở được. Cảm giác đau lòng này nàng không muốn nhớ lại.
Mephisto sững sờ một chút, làm ra thủ thế mời, nói:
- Thỉnh tới Thần miếu Pathenon của chúng tôi nghỉ ngơi một chút. Bất luận các vị có nguyện ý hợp tác với chúng tôi hay không thì ít nhất hiện tại chúng ta không phải địch nhân.
Trong tâm của Như Nguyệt cũng có chút do dự, Vũ Mâu cũng không có trở về vậy Tề Nhạc và nàng đã xảy ra chuyện gì? Nếu như Tề Nhạc không có việc gì, bản thân mình đi một chuyến tới Hy Lạp có phải quá xúc động hay không. Tràng diện hiện tại để giải quyết cho tốt. Dùng thực lực của phương mình tiêu diệt những Tinh Tọa Thủ Hộ Giả không có vấn đề gì, nhưng mà chuyện này không phải không có biện pháp giải quyết.
Đúng lúc này điện thoại trong túi quần Như Nguyệt vang lên, nghe được tiếng chuông quen thuộc được thiết kế riêng thì trên mặt lập tức vui sướng, Như Nguyệt cơ hồ run rẩy móc điện thoại ra, là anh ta, đây là số điện thoại của anh ta.
- Này, Tề Nhạc, Tề Nhạc là anh sao?
Như Nguyệt vội vàng hỏi.
- Như Nguyệt, có phải mọi người bây giờ ở Hy Lạp hay không, đừng làm chuyện điên rồ, nếu như bây giờ em bắt đầu làm cái gì thì dừng lại đi.
Tề Nhạc vừa nghe Như Nguyệt nói tới Hy Lạp thì hắn không sợ Tinh Tọa Thủ Hộ Giả sẽ bị tổn thương, nhưng mà thời kỳ mẫn cảm hắn lại đáp ứng Apollo trước khi giải quyết nguy cơ của địa ngục và Minh giới thì không giải quyết thủ hộ giả Hy Lạp, tự nhiên không hy vọng xuất hiện chuyện gì bây giờ. Huống chi Tinh Tọa Thủ Hộ Giả Hy Lạp là cường giả đương thời, cho dù chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần có thể tiêu diệt bọn họ chỉ sợ cũng không phải là toàn thắng, hắn không hy vọng đồng bạn của mình có tổn thất gì. Cho nên sau khi nhận được tin tức từ chỗ Chu thúc, hắn nhanh chóng bay qua Hy Lạp, hắn nhanh chóng điện thoại cho Như Nguyệt. Cũng vì thế giải quyết vấn đề xấu hổ của Như Nguyệt.
- Tề Nhạc, anh bây giờ ở nơi nào, anh yên tâm em không có làm gì. Anh vẫn khỏe chứ?
Nghe âm thanh ân cần của Như Nguyệt thì nội tâm Tề Nhạc tràn ngập ôn hòa.
- Anh rất tốt, yên tâm đi. Anh vừa quay về đã nghe Chu thúc nói mọi người đi qua Hy Lạp, thực xin lỗi đã làm mọi người lo lắng. Nhưng thời gian lần này bị trì hoãn anh cũng không có biện pháp. Sau khi gặp mặt anh sẽ nói cho em biết. Được rồi, ở Athen chờ anh, anh sẽ tới ngay, em ở chỗ nào.
Như Nguyệt nói:
- Em đang ở chân núi Thần miếu Pathenon, anh bao giờ thì tới?
Tề Nhạc nói:
- Ân, lập tức. Dùng tốc độ của anh thì chỉ cần một tiếng là đi tới, mọi người ở nguyên chỗ chờ anh đi, không nên phát sinh xung đột với Tinh Tọa Thủ Hộ Giả làm gì, chờ anh tới rồi nói sao.
Cúp điện thoại, sắc mặt Như Nguyệt lập tức biến hóa, nàng vừa cười nhưng mà nụ cười này không còn lạnh như băng nữa.
- Thật sự xin lỗi, Mephisto tiên sinh, xem ra chúng ta có hiểu lầm, Tề Nhạc đã quay về.
Lúc này đây đến phiên Mephisto lại khẩn trương lên, Miyaluo không thể chờ đợi được hỏi:
- Tề Nhạc đã quay về thì tiểu thư của chúng tôi đâu? Tiểu thư của chúng tôi ở nơi nào? Không phải nàng ở cùng chỗ với Tề Nhạc hay sao?
Như Nguyệt lắc đầu, nói:
- Tôi không biết, các người muốn biết thì chờ Tề Nhạc tới rồi nói sau. Anh ta đại khái chỉ mất một tiếng là tới đây.
Chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần nghe Như Nguyệt xác định Tề Nhạc không có việc gì thì cùng hoan hô lên, mang kính râm trên mắt đồng thời vút kính râm lên cao, cảm giác hưng phấn tràn ngập tâm thần, nhất là mấy tri kỷ của Tề Nhạc, bọn họ vui đến phát khóc, hưng phấn giật nảy mình chính là quân đoàn Sinh Tiếu.
Chờ đợi, hiện tại Mephisto biết rõ cũng chỉ có thể lựa chọn chờ đợi, chỉ có Tề Nhạc mới biết tin tức của Vũ Mâu. Một bên vui thì một bên ủ dột, tình huống băng hỏa lưỡng trọng thiên lại xuất hiện ở chân núi Thần miếu Pathenon, thậm chí Mephisto còn quên mời bọn người Như Nguyệt tiến vào thần miếu làm khách.
Thời gian một giờ trôi qua nhanh chóng, đương nhiên đối với người ở đây thì một giờ này dài đằng đẳng.
Thân ảnh màu đen lặng yên không một tiếng động xuất hiện trước mặt hai phe, Như Nguyệt cơ hồ đã nhào lên, cho dù đang ở trước mặt nhiều người nàng cũng không có ý định che dấu cảm tình của mình.
Vừa rơi xuống đất Tề Nhạc bởi vì phi hành trong thời gian dài khi ôm lấy thân thể mềm mại này hắn liền cảm thấy không còn mệt mỏi, hắn ôm thân thể động lòng người của Như Nguyệt vào lòng và nở nụ cười vui vẻ.
- Không phải anh đã trở về rồi sao, làm mọi người lo lắng rồi.
Vừa nói Tề Nhạc nhìn thấy quân đoàn Sinh Tiếu giống như một đám xã hội đen thì dở khóc dở cười, bất đắc dĩ nói:
- Xem ra các người tới đây vì báo thù cho anh a. Các người quá mức không tin tưởng tôi rồi, chẳng lẽ tôi yếu ớt như vậy sao? Muốn tôi chết cũng không phải là chuyện dễ dàng gì, cho dù ở vị diện khác cũng không có khả năng.
Chiến sĩ cầm tinh hưng phấn vây Tề Nhạc vào giữa, trong lúc nhất thời các loại vấn đề không ngừng xuất hiện bên tai Tề Nhạc. Đầu óc của hắn choàng váng, hơn nửa ngày mọi người mới thoát khỏi cảm giác hưng phấn.
- Tề tiên sinh.
Âm thanh lo lắng của Mephisto vang lên bên tai Tề Nhạc.
Tề Nhạc kéo tay của Như Nguyệt quay người lại, nói:
- Tôi biết rõ anh muốn nói cái gì. Yên tâm đi, tiểu thư các người không sao đâu. Tuy tôi rất muốn giết nàng nhưng vẫn không có thành công. Nàng bây giờ đang ở Thần Giới, nàng được Zeus bệ hạ của các người tiến hành truyền thừa, về phần nàng trở về lúc nào tôi không biết. Hôm nay đồng bạn của tôi có gì thất lễ thì tôi đại biểu bọn họ xin lỗi các vị. Đương nhiên, chuyện này cũng không có nghĩa tôi có hảo cảm với các người.
Nghe được Vũ Mâu không có việc gì thì Tinh Tọa Thủ Hộ Giả cũng buông lỏng rất nhiều, nhưng mà bọn họ nghe được Tề Nhạc nói Vũ Mâu đi Thần Giới, bọn họ lại khẩn trương hơn rất nhiều. Đi Thần Giới có rất nhiều giải thích.
Lập tức Tề Nhạc đem tình huông bị Vũ Mâu dụ dỗ đi Thần Giới nói ra rõ ràng, thậm chí chuyện Thần Phong cốc không cần dấu diếm, bởi vì căn bản không cần thiết giấu diếm, dù sao Vũ Mâu khi trở về bọn họ cũng biết. Dứt khoát nói ra một hơi đi, cũng không cần giải thích với đồng bạn của mình.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...