Nhưng mà hiện giờ hắn muốn phản kháng cũng không có khả năng. Tất cả đã bắt đầu thì không có khả năng ngừng lại, cho dù là Tề Nhạc cũng không cách nào ảnh hưởng tới quá trình xuyên qua thời gian không gian.
Đầu óc của hắn lâm vào trống rỗng nhưng sau khi thực lực tăng thêm một bước thì hào quang vẫn bảo vệ thân thể của hắn. Tuy hắn không muốn nhưng mà thân thể Vũ Mâu lại dán lên người của hắn, hơn nữa hai người bị kim sắc quang mang bao phủ cho nên Tề Nhạc trong lúc vô hình tỏa năng lượng ra cũng giúp Vũ Mâu ngăn cản không ít lực phá hoại của không gian.
Không biết qua thời gian bao lâu đột nhiên Tề Nhạc cảm giác một đôi bàn tay mềm mại quấn lấy eo của mình, thân thể uyển chuyển mềm mại như dán chặt lấy thân thể của hắn hơn trước. Tinh thần lực dọ thám đã khôi phục, năng lượng khổng lồ không ngừng thu liễm mà tình huống chung quanh sinh ra biến hóa.
Kim quang lập tức biến mất, hào quag màu ngà sữa làm cho Tề Nhạc khó mở mắt ra, phải mất thời gian mười phút để thích ứng, thị giác của hắn lúc này đã khôi phục bình thường.
Vũ Mâu lúc này tựa hồ như là ngủ, toàn bộ thân người đều nằm gọn ở trong ngực Tề Nhạc, hai tay ôm chặt hắn như sợ hắn biến mất vậy. Hào quang nhàn nhạt lập loè và mỗi lần năng lượng chấn động đều sinh ra cảm giác đặc thù.
Nguyên tố quang minh chấn động mạnh, cho dù là Tề Nhạc cũng cảm thấy vô cùng thoải mái dễ chịu. Dù sao tất cả nguyên tố trừ hắc ám đều có cảm giác thân cận với quang minh. Hơn nữa quang nguyên tố cùng hỏa nguyên tố phi thường tương thích nhau. Tề Nhạc cảm giác thoải mái dễ chịu là đương nhiên rồi.
Thời điểm Tề Nhạc tỉnh táo lại thì hắn kinh ngạc phát hiện mặt đất chung quanh là màu vàng nhạt, mà chung quanh cũng sinh trưởng rất nhiều kỳ hoa dị thảo, mà thực vật kỳ lạ lại có rất nhiều. Từ vẻ ngoài của thực vật người ta cảm thấy nó như châu báu lóe ra hào quang sáng rọi khó tin.
Nhưng mà với Tề Nhạc mà nói mức độ đẹp của nó không phải thực vật thời kỳ viễn cổ cự thú có thể so sánh, bởi vì nơi này đã mất đi khí tức tự nhiên và mất đi khí tức của người thân. Đúng vậy, đây là một vị diện khác với thế giới con người. Tuy hình thức biểu hiện của nó khác nhau nhưng mà so sánh với địa ngục thì cấp độ vị diện cũng không khác nhau quá lớn.
Sau khi nhìn một lúc Tề Nhạc đã hoàn toàn tỉnh táo lại, hiện tại hắn cũng khôi phục quyền khống chế thân thể.
Năng lượng trong cơ thể bắn ra và thân thể Vũ Mâu chấn động kịch liệt. Thân thể nàng lập tức bị năng lượng Tề Nhạc đánh bay ra ngoài, nàng ở trên không trung phun ra một ngụm máu vàng. Mà đôi mắt tuyệt mỹ của nàng cũng mở ra, làm cho người ta kinh ngạc là nàng nhìn qua Tề Nhạc không có tức giận và bất mãn, ngược lại còn xuất hiện cảm giác thỏa mãn.
Tề Nhạc là một nam nhân. Tuy hắn hận Vũ Mâu nhưng tình huống vừa rồi hắn sẽ không hạ sát thủ với Vũ Mâu. Dù cho hắn muốn hủy diệt địch nhân thì hắn nhất định dùng thủ đoạn chính diện nhất.
- Cô bảo tôi quyết đấu chính là vì muốn đưa tới tới nơi này sao?
Tề Nhạc nhìn qua Vũ Mâu, nhàn nhạt hỏi.
Vũ Mâu sững sờ một chút, ánh mắt nhìn qua Tề Nhạc ảm đạm hơn rất nhiều, cho dù là thân thể của nàng cũng không thể khiến hắn sinh ra chút hứng thú nào hay sao? Tề Nhạc, thù hận của anh với tôi thật sự sâu như vậy sao?
Chậm rãi gật gật đầu, nói:
- Đúng vậy, tôi gọi anh quyết đấu chính là vì muốn tới nơi này.
Tề Nhạc cười lên, nhưng mà nụ cười của hắn rất tàn nhẫn.
- Tốt, Vũ Mâu, cô không hổ là người thừa kế nữ thần Athena. Thời điểm cô dùng trí tuệ lừa gạt thì tôi khó tránh khỏi nha. Lần đầu là như vậy. Lần thứ hai cô lại lừa gạt tôi, hơn nữa cô đều thành công. Không phải sao? Nhưng mà cái giá thành công lớn tới mức cô không thể thừa nhận đấy.
Sắc mặt Vũ Mâu biến hóa, nhìn qua Tề Nhạc lập chưởng thành đao và chậm rãi nâng tay phải lên, nàng có chút vội vàng nói:
- Tề Nhạc, tôi không cố tình lừa gạt anh, nhưng nếu chúng ta không liên hợp lực lượng bộc phát thì sao có thể phá vỡ không gian tới đây chứ. Nếu như tôi không bảo anh quyết chiến thì anh làm sao có thể hợp tác với tôi?
Tề Nhạc khinh miệt địa nhìn cảnh vật chung quanh, lúc này năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên trong cơ thể của hắn đang điên cuồng hấp thu năng lượng bổ sung tiêu hao. So sánh với thế giới địa ngục tràn ngập năng lượng hắc ám, năng lượng quang minh nơi này dễ hấp thu hơn nhiều. Mức độ cứng rắn của thân thể hắn không phải Vũ Mâu có thể so sánh được. Cho dù là xuyên qua thời không thì hắn cũng không tổn thương gì, mà năng lượng bị tiêu hao cũng nhanh chóng khôi phục. Điểm này có thể từ hào quang hắn ngưng kết trong tay là nhìn ra được.
- Bất luận cô dẫn tôi tới đây vì nguyên nhân gì tôi cũng không có lý do ngừng quyết chiến giữa chúng ta. Chỉ có điều chúng ta quyết chiến chuyển dời từ địa cầu đi thần giới mà thôi. Thần giới đúng không? Đây hẳn là xưng hô của các người.
Vũ Mâu nhìn qua ánh mắt khinh miệt của Tề Nhạc thì thân thể của nàng chậm rãi lui về phía sau, hào quang trong mắt đầy sợ hãi, từ năng lượng trên tay của hắn thì nàng biết rõ một chưởng này sẽ mang tới cái gì. Lúc trước quyết đấu với Tề Nhạc nàng dùng ba kiện thần khí bộc phát năng lượng xé rách không gian ới đây, tiêu hao bản thân Vũ Mâu cũng hơn bảy thành, hơn nữa thân thể nàng không có mạnh bằng Tề Nhạc, tuy được Tề Nhạc hộ vệ nên nàng không có thừa nhận năng lượng vặn vẹo hủy diệt, nhưng mà cơ năng của thân thể bị phá hư nhất định. Nàng cũng không có năng lực khôi phục thần kỳ như Tề Nhạc. Một nữ thần Athena chỉ còn ba thành năng lượng đối mặt vừa với một Tứ Tường Vân Mặc Kỳ Lân còn ít nhất tám thành năng lượng, kết quả chiến đấu rất rõ ràng rồi.
Ánh mắt của Tề Nhạc càng trở nên lạnh như băng, năng lượng ngưng tụ trong tay càng mạnh hơn.
- Vũ Mâu cô biết không? Trước kia sau khi hoàn thành việc chuyển dời tiểu hành tinh kia tôi đã từng đi tới thế giới địa ngục, chính là vị diện của Đại Ma Vương Tát Đán. Cô có biết vì sao tôi tới được không? Chính là công chúa địa ngục Lãnh Nhi mang tôi đi, nàng muốn bằng vào lực lượng địa ngục giam cầm tôi vĩnh viễn ở đó. Nhưng kết quả cuối cùng là tôi hủy diệt một phần năm vòng hạch tâm của địa ngục, vô số sinh vật địa ngục bị tiêu diệt. Tát Đán và thủ hạ Lucifer của hắn bị trọng thương, dưới xúi dục của tôi Tát Đán giết chết đệ đệ của mình, chính là Tát Nã mười cánh. Mà ba Khủng Bố Ma Vương của Tát Đán cùng với đại lượng cao thủ quân đoàn Nhiên Thiêu cũng hủy diệt trong tay của tôi. Cô cho rằng mang tôi đi tới Thần Giới này là có thể hủy diệt được tôi sao, hoặc đạt được mục đích của cô? Cô sai rồi, mang tôi tới Thần Giới thì nơi này chỉ có hủy diệt và phá hoại mà thôi.
Vừa nói nụ cười trên mặt Tề Nhạc biến mất, mà chuyển biến thành tức giận. Lại bị lừa gạt lần nữa làm cho nội tâm của hắn hận Vũ Mâu đạt tới độ cao mới, đối với nữ nhân trước mặt này hắn tuyệt đối không lưu thủ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...