Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Vẫn phiêu phù giữa không trung như trước. Nhưng lúc này đây Tề Nhạc đang dùng lực lượng của mình.

- Tát Nã Đại Ma Vương, không biết chúng ta có nên bàn chút sinh ý hay không?

Tề Nhạc như cười mà không cười nhìn qua Tát Nã.

Tát Nã chậm rãi đứng lên, toàn thân cao thấp của hắn có năng lượng kỳ dị chấn động. Nụ cười tà ác hoàn mỹ lại xuất hiện trước mặt của mọi người.

- Nói, ngươi rốt cuộc là ai? Ngươi tuyệt đối không phải người Hắc Tương tộc, nếu không dưới tình huống không cánh căn bản không ai có khả năng làm ta bị thương.

Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, nói:


- Ta là người nào với ngươi mà nói trọng yếu sao? Ta nghĩ chuyện ngươi cần làm bây giờ hẳn là muốn biết rõ rời đi thế nào a. Cho nên chúng ta làm một số sinh ý nhé. Ta có biện pháp giúp ngươi rời đi, đương nhiên là có điều kiện.

Nụ cười tà ác của Tát Nã càng tăng thêm.

- Có thể đến nơi đây tất nhiên là bị Tát Đán đưa tới, nếu như hắn cho rằng ngươi còn có thể còn sống rời đi thì ngươi cho rằng ca ca của ta sẽ mang ngươi tới sao? Tiểu tử, bất luận ngươi là ai, ngươi đánh chủ ý sai rồi. Muốn bàn điều kiện với ta thì ngươi phải có thực lực chiến thắng ta đã.

Hào quang đỏ sậm trong khoảng khắc bao phủ toàn bộ sơn cốc, tất cả sinh vật địa ngục đều quỳ mọt xuống đất, không có người nào dám phát động công kích về phía Tề Nhạc. Cũng không phải bởi vì sợ Tề Nhạc mà là bọn hợ sợ ngạo khí của Tát Nã. Đồng thời bọn chúng cũng cho rằng trước mặt Tát Nã cường đại không ai có thể chống cự.

Nhưng mà Tề Nhạc nhanh chóng bổ sung kiến thức cho bọn chúng, sự mù quáng của chúng là sai lầm.

Hắc ám và hỏa tổ hợp lại kết quả hình thành chính là Địa Ngục Diễm, đây cũng là thứ Tát Nã khổ tu trong vài vạn năm qua. Vì có thể rời khỏi nơi này hắn giao ra biết bao nhiêu cố gắng. Tuy thiên phú của hắn không bằng Tát Đán, nhưng mà cố gắng hậu thiên vẫn tăng thực lực của hắn lên tới mức khủng bố.

Địa Ngục Diễm bao phủ mỗi bộ vị nên Tề Nhạc không cách nào né tránh, sau một khắc Tề Nhạc kinh ngạc phát hiện sinh vật địa ngục chung quanh đã không còn. Mà hắn và Tát Nã xuất hiện trong một không gian khác.

Không gian này nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, không gian này hình tròn có đường kính một trăm mét. Mà Tề Nhạc và Tát Nã đều phiêu phù trên không trung.

- Tát Nã, ngươi muốn ra tay với ta sao? Nếu là như vậy ngươi vĩnh viễn không cách nào rời khỏi nơi này.

Tát Nã nhìn qua Tề Nhạc.


- Ta lại không cho rằng kết quả là như thế. Không sai, thực lực của ngươi đã có thể trở thành đối thủ của ta. Nhưng mà ta tin tưởng bắt giữ ngươi rồi đem dung nham biến thành châm dung nhập vào trong cơ thể của ngươi một thời gian, ngươi có thể giữ lại bí mật gì chứ?

Tát Nã không phải người ngu, trái lại hắn rất thông minh. Trong thế giới địa ngục tất cả lấy thực lực làm trọng. Thực lực của Tề Nhạc khiến hắn tin tưởng vài phần. Nhưng mà cũng vì thực lực nên hắn bị Tề Nhạc đánh bay trước mặt thủ hạ khiến cho hắn không có lựa chọn. Nếu như không tìm mặt mũi trở về thì thủ hạ của hắn không còn trung thành nữa. Cho nên hắn vẫn muốn giết Tề Nhạc, chỉ có điều trước khi giết Tề Nhạc thì hắn muốn đánh bại Tề Nhạc trước, sau đó lại từ trong miệng của Tề Nhạc biết được cách rời đi. Hắn tuyệt không tin gia hỏa cực giống tộc nhân của mình có thể đánh thắng mình.

Trên mặt nở nụ cười quái dị, Tát Nã lập tức động, chỉ có điều hắn không có phát động công kích về phía Tề Nhạc, thân thể của hắn bay ra sau, nhưng vào lúc này Tề Nhạc nhìn kỹ không gian hắc ám này liền kinh ngạc phát hiện biến hóa.

- Tiểu tử, hy vọng ngươi có thể chèo chống trong tay của ta lâu một chút.

Tát Nã lưu lại âm thanh cuối cùng. Ngay sau đó khí tức nóng rực bao phủ toàn bộ không gian hăc ám này.

Tề Nhạc hiểu, đột nhiên hắn hiểu cách làm của Tát Nã, tuy hắn không hiểu đối thủ làm thế nào đưa hắn tới đây hiện tại hắn nghĩ tới chính là hồ dung nham nóng chảy kia. Năng lượng không gian tan vỡ nên dung nham tràn vào mà thôi, đây là dung nham vô cùng vô tận a.

Nham thạch nóng chảy là thiên tai có thể lập tức khí hoá bất cứ sinh vật nào. Đối với Tát Nã mà nói nơi này chính là lĩnh vực của bản thân. Đúng vậy, chính là lĩnh vực của hắn. Hào quang nhàn nhạt lập lòe, trong mắt Tề Nhạc xuất hiện hào quang cường đại, như vậy muốn giết ta sao? Vậy ngươi quá xem thường ta rồi.


Kỳ Lân Xích lặng yên không một tiếng động bao trùm thân thể Tề Nhạc, nương tựa vào Kỳ Lân chân hỏa lập tức tràn ngập mỗi một tấc da thịt của hắn. Thậm chí Tề Nhạc không có lập tức lao ra, bởi vì hắn biết rõ bên ngoài chính là hồ dung nham a, đợi chờ mình chính là Tát Nã đang mai phục. Hắn muốn thừa dịp mình kinh hoàng mà ra tay chế trụ mình. Nhưng mà dễ dàng như vậy sao?

Nhiệt độ nham thạch nóng chảy làm cho Tề Nhạc kinh ngạc, Kỳ Lân chân hỏa có nhiệt độ không kém gì dung nham, hơn nữa bản thân Kỳ Lân Xích là một món vũ khí phòng ngự hỏa thuộc tính, hoàn cảnh dung nham lại tăng phúc cho Kỳ Lân chân hỏa, nhiệt độ này không có bất cứ tổn thương nào với Tề Nhạc cả, nó giống như một dòng nước ấm.

Thân thể chìm xuống, trong chớp mắt Tề Nhạc đã đi tới đáy hồ dung nham, dung nham nóng chảy này giống như phán đoán của hắn, chẳng những tràn ngập năng lượng hỏa thuộc tính rất mạnh đồng thời cũng thai nghén ra khí tức tà ác khổng lồ. Trong dung nham nóng chảy trong nội tâm Tề Nhạc trong có suy nghĩ kỳ dị. Đột nhiên hắn nhớ tới đại sư Trát Cách Lỗ nói nhiều chuyện. Thực lực của hắn ở nhân gian đã đạt tới đỉnh phong rồi, muốn có đột phá là không thể nào, nói cách khác ở trên địa cầu thì hắn không cách nào tăng lên chín vân. Nhưng mà địa cầu không được thì không gian này không được sao? Nơi này là địa ngục, không phải đây là vị diện khác sao?

Nghĩ tới đây trong nội tâm Tề Nhạc trở nên nóng rực, nếu như mình có thể hấp thu năng lượng dung nham nóng rực ở đây có thể tu luyện tới chín vân hay không, sau đó lại nghĩ biện pháp tăng lên bốn loại vân lực khác, như vậy chín vân vẫn có chờ mong. Đến lúc đó bất luận đối mặt với nguy cơ gì thì hắn cũng có năng lực đối phó.

Nghĩ tới đây Tề Nhạc lập tức thúc dục năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên trong cơ thể của mình, bắt đầu hấp thu phần tử năng lượng hỏa thuộc tính chung quanh.

Lúc mới bắt đầu thì phi thường thuận lợi, năng lượng hỏa thuộc tính khổng lồ thông qua Tự Nhiên Chi Nguyên nhanh chóng đền bù năng lượng chưa đủ của Tề Nhạc. Nhưng mà Tề Nhạc nhanh chóng gặp vấn đề, vấn đề của hắn rất đơn giản. Năng lượng hỏa thuộc tính nhanh chóng bổ sung toàn bộ hỏa vân lực bị tiêu hao nhưng không cách nào tăng lên. Nói cách khác giữa hồ dung nham nóng rực này thực lực của hắn cho dù như thế nào cũng không cách nào tăng thêm một bước, chỉ có thể duy trì năng lượng không bị suy yếu mà thôi. Dung nham địa ngục nóng chảy không có gì hơn cái này, cuối cùng không thể mạnh hơn Kỳ Lân chân hỏa cảnh giới tám vân a!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui