Không chỉ tác dụng tăng phúc nguyên bản tăng cường trên phạm vi lớn,
hơn nữa dung lượng của bản thân cũng phóng đại vô số lần. Phải biết, ấn
linh điều khiển bên trong Không Động Ấn còn có một ngũ hành lĩnh vực a.
Chỗ đó còn có đồ vật gì mà không chứa nổi.
Ngưu Ma Vương lộ ra vẻ phi thường cao hứng, một bên bay lên, một bên hắn không hề giữ lại năng lượng của bản thân mà phát ra. Lúc trước lĩnh vực đặc thù dùng để đối
kháng Tề Nhạc tràn ngập chung quanh thân thể hai người khiến cho thân
thể của bọn hắn tựa hồ trở nên hoá lỏng bay lên tầng khí quyển.
Ngưu Ma Vương toàn lực hành động, hai người cơ hồ không có hao phí bao nhiêu lực lượng, liền từ bên trong tiểu hành tinh vọt ra, một lần nữa bay vào không trung.
Ngưu Ma Vương lắc đầu cùng với mồ hôi, lực cản cùng kịch liệt ma sát khi lao ra khỏi tầng khí quyển tiêu hao đối với hắn
thật sự không nhỏ, hắn thở từng ngụm từng ngụm hào hển.
Lục sắc
quang mang nhu hòa thay thế lĩnh vực Ngưu Ma Vương bao phủ một người một trâu vào bên trong, dưới tác dụng năng lượng của Tề Nhạc, năng lượng
trong cơ thể của hai cũng bắt đầu khôi phục rất nhanh. Giờ khắc này mục
tiêu của bọn hắn chỉ có một, đó chính là trở lại Địa Cầu, cũng chính bởi vì vậy mà mâu thuẫn của cả hai tạm thời che dấu.
Quang mang nhàn nhạt lập loè, Tề Nhạc nhìn vũ trụ rộng lớn, trong lòng không khỏi âm
thầm tán thưởng. Cùng vũ trụ vô cùng vô tận so sánh, chính mình có là
cái gì đâu? Địa Cầu là cái gì đâu? Hết thảy đều là nhỏ bé như vậy.
- Lão Ngưu, Địa Cầu ở phương hướng nào?
Tề Nhạc quay đầu hướng Ngưu Ma Vương hỏi.
Ngưu Ma Vương lúc này khoa tay múa chân Tam Cổ Thác Thiên Xoa nhìn bề ngoài có màu ô kim. Hắn chỉ một phương hướng nói:
- Chính là bên đó. Ta tính toán một cái, dùng tốc độ phi hành của chúng ta ước chừng thời gian mười ngày là có thể bay trở về.
Tề Nhạc cười khổ nói:
- Đáng tiếc không có Tiểu Bằng ở đây, nếu như có nó thì bớt không ít khí lực rồi.
Ban đầu ở sử dụng Đấu Chuyển Tinh Di, Tề Nhạc tận lực giải trừ khế ước sử
lệnh giữa mình và Tiểu Bằng để tránh cho nguyên nhân vì mình tử vong mà
Tiểu Bằng cũng chết theo. Từ khi Tiểu Bằng cùng những Kim Sí Đại Bằng
Điêu theo chính mình vẫn thành thật trợ giúp mình và Sinh Tiếu quân
đoàn, đối với Tề Nhạc mà nói. Uy hiếp của nó không thể so sánh với Ngưu
Ma Vương, vì thế buông tha nó cũng không có vấn đề gì.
Ngưu Ma Vương nhìn Tề Nhạc nói:
- Ngươi sao không nghĩ tới thả luôn cả ta, mà để ta đi chịu khổ cùng với ngươi?
Tề Nhạc cười hắc hắc nói:
- Ngươi nghĩ hay quá nhỉ. Không phải ta không muốn thả ngươi, mà là có
muốn cũng không được. ! Đồng sanh cộng tử lĩnh vực này ta không có biện
pháp giải quyết.
Ngưu Ma Vương vô ý thức hỏi:
- Nếu như ta có biện pháp thì sao?
Tề Nhạc chấn động toàn thân, ánh mắt lập tức trở nên ngưng đọng, nhìn Ngưu Ma Vương, hỏi lại:
- Ngươi nói cái gì?
Ngưu Ma Vương này mới ý thức tới của mình nói lỡ, có chút lúng túng nói:
- Ta là nói nếu như mà, ngươi cho rằng ta không muốn rời khỏi ngươi sao?
Ta nếu có biện pháp, còn có thể chờ tới bây giờ sao? Ngươi sớm đã bị ta
chà đạp đến chết rồi.
Sắc mặt Tề Nhạc dần dần hòa hoãn xuống, đem giật mình trong lòng ngăn chặn, nhìn Ngưu Ma Vương, hắn không khỏi âm
thầm nghiêm nghị. Lão trâu già này phải chăng đã có biện pháp thoát khỏi lĩnh vực. Nếu nói như vậy, không thể nói trước, chính mình tốt nhất có
thể nghĩ biện pháp đưa hắn trở về thời kì Viễn Cổ Cự Thú trước. Thực lực của tên này chỉ có thể dùng thâm bất khả trắc để hình dung. Dù cho thực lực của mình đã tăng lên rất nhiều, nhưng mà muốn chống lại hắn vẫn là
chuyện không thể có khả năng. Nhất là sau khi mất đi Hiên Viên Kiếm thì
càng không thể nào.
Nghĩ tới đây trong mắt Tề Nhạc toát ra một tia quang mang nhàn nhạt nói:
- Hãy bớt sàm ngôn đi, đi thôi, chúng ta còn có lộ trình không ngắn nữa.
Nói xong hắn thúc dục Phong Vân Lực trong cơ thể dẫn đầu bay về phía mà Ngưu Ma Vương vừa chỉ.
Ngưu Ma Vương đi theo sau lưng Tề Nhạc, trong mắt chớp liên tục hào quang, nhìn Tề Nhạc, không biết đang suy tư cái gì.
Phi hành trong vũ trụ vô cùng buồn tẻ, may mắn có năng lượng tự nhiên chi
nguyên của Tề Nhạc hai người mới không cần vì năng lượng mà lo lắng. Khi bọn hắn chứng kiến tinh cầu màu xanh kia thì năng lượng của từng người
vẫn còn bảo trì trạng thái sung túc.
- Tề Nhạc!
Ngưu Ma
Vương gọi Tề Nhạc lại. Mười ngày phi hành này đối với bọn hắn mà nói là
vô cùng buồn chán. Hai người nói chuyện rất ít, chỉ toàn tâm vùi đầu vào trong quá trình phi hành.
Dừng thân hình, quay đầu nhìn về phía
Ngưu Ma Vương, Tề Nhạc kinh ngạc phát hiện, thần sắc Ngưu Ma Vương nhìn
bề ngoài rất trịnh trọng:
- Có chuyện gì vậy lão ngưu?
Ngưu Ma Vương nói:
- Lập tức phải trở về đến địa cầu, để cho ta tới đi. Ta che chở ngươi
nhảy vào tầng khí quyển. Tầng khí quyển ở Địa Cầu không bằng tiểu hành
tinh, ngươi cũng đừng có tiêu hao năng lượng. Chờ sau đó ta sẽ trở lại
thân thể của ngươi.
Kinh ngạc nhìn Ngưu Ma Vương, tâm niệm của Tề Nhạc thay đổi thật nhanh, hắn hỏi:
- Lão Ngưu, ngươi làm sao vậy? Đây không giống phong cách của ngươi a,
Ngưu Ma Vương cười khổ một tiếng, nói:
- Ngay cả chính ta cũng không biết mình tại sao lại làm như vậy, bất quá
nếu như sau này có một ngày. Ta thật có thể từ trong thân thể ngươi ly
khai thì ta nhất định sẽ tha cho ngươi một mạng, như thế nào?
Tề Nhạc sửng sốt một chút, nói:
- Tha ta một mạng?
Ngưu Ma Vương dựng thẳng lên một ngón tay nói:
- Chỉ có một lần.
Thời điểm nói tới chỗ này, ánh mắt ôn hòa trong mắt của hắn dần dần biến
mất, thay vào đó là vẻ nhàn nhạt lạnh như băng. Tề Nhạc không có khả
năng đoán được hắn suy nghĩ cái gì.
- Tùy ngươi a. Bất quá. Ngươi không được quên, ngươi còn đã đáp ứng ta một cái điều kiện còn chưa có thực hiện chứ.
Ngưu Ma Vương cười nhạt một tiếng, nói:
- Ngươi cũng không nên quên, sau khi ta trợ giúp ngươi ba lượt thì ngươi
nhất định phải mang ta đi tìm kiếm Xi Vưu. Tốt rồi, bắt đầu đi.
Vừa nói dứt lời, năng lượng khổng lồ mang tất cả bay lên bao phủ thân thể hắn cùng Tề Nhạc ở bên trong.
- Lão Ngưu, chờ một chút.
Tề Nhạc thoáng do dự một chút nói.
Ngưu Ma Vương hỏi:
- Như thế nào? Còn có vấn đề gì sao? Chẳng lẽ ngươi không muốn trở về?
Tề Nhạc nói:
- Đương nhiên không phải. Chỉ là ngươi có thể nói cho ta biết lai lịch
của ngươi hay không? Tại thời kì Viễn Cổ Cự Thú, ngươi tuyệt đối là dị
số. Thậm chí ngay cả Thần Thú Chi Vương cũng không biết lai lịch của
ngươi, ngươi có thể nói cho ta biết, ngươi tại sao lại xuất hiện ở trên
địa cầu. Dùng thực lực của ngươi, căn bản không phải Viễn Cổ Cự Thú có
khả năng bằng được, hơn nữa, ngươi cũng không có bất kỳ tộc nhân nào.
Nghe nghi vấn của Tề Nhạc, sắc mặt của Ngưu Ma Vương lập tức trầm xuống. Hắn lạnh lùng nhìn Tề Nhạc:
- Vấn đề này ta không hy vọng lần nữa nghe được. Ngươi vĩnh viễn cũng
không thể biết ta tới như thế nào. Ta chỉ có thể nói cho ngươi biết,
bản thân ta thuộc về thế giới này. Ngươi cho rằng ta nguyện ý trở thành
hung thú, trở thành yêu quái trong mắt nhân loại các ngươi sao?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...