Minh Minh ứng một tiếng, Tề Nhạc nhìn nàng nói:
- Sau khi anh đi
em nói với bác một tiếng. Hơn nữa còn đem mục đích của anh nói cho bá
phụ nghe. Chuẩn bị của quốc gia chúng ta không kém lắm, tin tưởng không
qua vài ngày sẽ đưa mọi người qua nước Mỹ Kiên bên kia. Sau khi mọi
người qua đó rồi thì quản lý tốt các đội viên bên dưới, nhiệm vụ lần này không phải chuyện đùa, không được xuât hiện sai lầm gì.
Minh Minh gật gật đầu, nói:
- Anh yên tâm đi. Có em cùng ca ca liên hệ chuyện này với quốc gia rồi. Y phục không gian của chúng ta đã chuẩn bị xong rồi, hai ngày này sẽ mặc
thử.
Tề Nhạc nhìn qua Như Nguyệt, nói:
- Sau khi anh đi
thì bên này làm phiền em rồi. An bài cụ thể em cứ thương lượng với mọi
người đi. Anh nghĩ cho dù không có anh thì em vẫn làm tốt..
Như Nguyệt mỉm cười, nói:
- Anh yên tâm đi. Chuyện khác anh không cần lo lắng cái gì cả, trừ mọi người còn có đại sư mà.
Kỳ thật nàng làm sao không muốn cùng đi với Tề Nhạc đến Đức chứ! Nhưng với tư cách chiến sĩ mạnh nhất sau Tề Nhạc trong Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần thì
nàng không thể làm như vậy được. Trong những nữ nhân của Tề Nhạc thì
nàng tuyệt đối là đại tỷ, nếu như nàng cũng có biểu lộ không bỏ được thì những người khác sẽ thế nào? Cho nên Như Nguyệt cưỡng ép khắc chế tình
cảm trong lòng của mình, tận khả năng làm nội trợ hiền của Tề Nhạc.
Tề Nhạc dặn dò những người khác chú ý tới các lĩnh vực khác nhau xong, lúc này mới đơn giản thu thập đồ vật của mình một chút, cũng không có thông tri với các tiểu đội Sinh Tiếu, một mình hắn lặng lẽ rời khỏi biệt thự
Long Vực. Lần này hắn không mang theo người khác tới phương tây. Không
chỉ sợ chuyện không may xuất hiện đồng thời còn có nguyên nhân là do
Lãnh Nhi. Hắn và Lãnh Nhi dù không có cái gì nhưng từ lần trước Văn Đình vì hắn mà chết, Tề Nhạc vô cùng quan tâm tới nữ nhân của mình, hắn
tuyệt đối không hy vọng các nàng bị tổn thương cái gì, cho dù là tổn
thương tinh thần hắn cũng không hy vọng nhìn thấy. Cho nên hắn cũng
không định cho Như Nguyệt các nàng biết rõ sự tồn tại của Tát Lãnh Nhi.
Máy bay bây giờ với Tề Nhạc mà nói đã hoàn toàn không cần phải, có Tiểu
Bằng phối hợp với Kỳ Lân Ẩn thì còn tốt hơn cả máy bay tàng hình. Nhưng
mà trước khi rời đi hắn còn muốn đi một nơi. Trong hai mươi ngày này hắn không có gặp cha mẹ của mình, bây giờ mà đi thì không biết bao lâu mơi
trở về, sao hắn không đi tạm biệt đây?
Bởi vì sắp phải rời khỏi
Viêm Hoàng, hơn nữa lần này đi là hơn nửa tháng nên Tề Nhạc nén cừu hận
với Vũ Mâu cùng Giáo Hoàng trong lòng, tâm tình của hắn hiện giờ vô cùng nhớ mong cha mẹ.
Hắn bay lên trời nương tựa vào kỹ năng tàng
hình của Kỳ Lân Ẩn, Tề Nhạc dùng tốc độ nhanh nhất bay vào trong Kinh
Thành, hiện tại là giữa trưa nên cha mẹ hắn có lẽ đang ở trong tập đoàn
Kim Cốc.
Phi hành giữa không trung tâm tình Tề Nhạc dần dần bình
tĩnh trở lại, hồi tưởng lại những chuyện xảy ra sau khi gặp Trát Cách Lỗ đại sư hắn có cảm giác như đang nằm mơ. Phát sinh nhiều chuyện như vậy
thì mỗi một năm thậm chí mỗi một ngày đều đặc sắc hơn lúc hắn còn là cô
nhi. Lần này không biết có còn sống quay về hay không, cho dù chết thật
thì đời này của hắn không còn gì tiếc nuối.
Dùng năng lực Kim Sí Đại Bằng Điêu Phù Diêu Trực Thượng Cửu Vạn Lý nên Tề
Nhạc rất nhanh đi tới tập đoàn Kim Cốc, hắn không có trực tiếp đi vào mà nương tựa vào tinh thần lực chấn động, trước tiên hắn dò xét trong tập
đoàn Kim Cốc có khí tức của cha mẹ hay không, nếu như bọn họ không có ở
đây thì hắn đi vào cũng không có ý nghĩa.
Vận khí không tệ, khí
tức cha mẹ hắn đang ở trong tập đoàn, Tề Nhạc nhanh chóng hạ xuống trực
tiếp đi vào một góc tối của tập đoàn Kim Cốc và thu hồi hiệu quả của Kỳ
Lân Ẩn. Lúc này hắn mới đi vào cao tốc Kim Cốc.
Một thân áo đen
và đầu tóc trắng đã trở thành tiêu trí trang phục của Tề Nhạc rồi, tiến
cao ốc hấp dẫn không ít người chú ý, nương tựa vào tinh thần lực chấn
động Tề Nhạc nghe được rất nhiều người nghị luận về mình. Đơn giản là
nghị luận về thân phận của hắn, tâm tình của hắn không còn kích động như lúc vừa mới biết có cha mẹ của mình, bây giờ hắn bình thản hơn rất
nhiều. Tùy ý bọn họ nghị luận hắn cũng không cần chấp nhất cái gì.
- Phó tổng giám đốc khỏe.
Nhân viên trong đại sảnh đứng lên cung kính hành lễ với Tề Nhạc.
Tề Nhạc mỉm cười gật đầu xem như bắt chuyện qua, trực tiếp đi vào thang
máy của tổng bộ, đợi khi đi vào thang máy, từ lần trước hắn giải quyết
gia hỏa họ Lý kia thì hiện tại tập đoàn Kim Cốc đã giải quyết hết mâu
thuẫn rồi. Xem như gia hỏa họ Lý không may đi. Không chỉ tính mạng và
gia sản của hắn biến mất, ngay cả những kẻ liên quan tới hắn ở nước
ngoài cũng bị Tề Nhạc phái tiểu đội Sinh Tiếu tiêu diệt, giống như thế
giới chưa từng tồn tại qua người này. Những chuyện này người khác không
biết nhưng cao tầng hội đồng quản trị của tập đoàn Kim Cốc có không ít
suy đoán, đương nhiên bọn họ không có nghi là Tề Nhạc làm, mà tên Lý phó chủ tịch không đúng thì cũng chỉ có chủ tịch hội đồng quản trị Tề Thiên Lỗi là có tư cách làm mà thôi. Bởi vậy hiện giờ đám cao tầng rất trung
thực, e sợ kết cục của mình cũng giống như vậy, dưới tình hình này thì
cả tập đoàn Kim Cốc vận hành càng thêm hài hòa. Công trạng của tập đoàn
không ngừng phát triển.
Thang máy đến Tề Nhạc vừa vừa đi chợt nghe tiếng kêu duyên dáng vang lên.
- Chờ một chút. Chờ tôi một chút.
Tề Nhạc sững sờ một chút, hắn lúc này bấm nút mở cửa thang máy ra và một
thân ảnh hấp tấp chạy tới, ngươi vừa vào đã bắt đầu thở hổn hển. Nhìn
thấy người này Tề Nhạc liền cười lên, bởi vì chạy vào chính là em gái
của mình, Tề Oánh Oánh.
- À? Là anh!
Đương nhiên Tề Oánh
Oánh cũng nhìn thấy Tề Nhạc, từ chỗ của cha mẹ nàng cũng biết được
chuyện của Tề Nhạc. Người có thân hình cao lớn lần trước chính là anh
trai của nàng Tề Oánh Oánh lập tức cười vui vẻ, cái khác không nói, chỉ
lần trước khủng bố ập vào và Tề Nhạc hóa giải nàng tận mắt thấy Tề Nhạc
cường đại ra sao, có anh trai như thế tâm tình nàng không tốt cũng phải
tốt hơn.
- Đúng vậy a! Không phải là anh sao?
Tề Nhạc cười một tiếng nhìn qua em gái của mình, gương mặt kiên cường của hắn cũng cười lên.
Tề Oánh Oánh thân cao chừng một mét sáu mét bảy mặc một bộ váy màu hồng
phấn, trên lưng còn mang theo túi xách hiển nhiên là vừa tan học, nàng
và Tề Nhạc không giống nhau, nếu như nói Tề Nhạc chỉ kế thừa hình dáng
của cha mẹ thì Tề Oánh Oánh lại kế thừa tất cả ưu điểm của vợ chồng Tề
Thiên Lỗi, đôi mắt đẹp có vài phần giống Tề Thiên Lỗi, nhưng nàng xinh
đẹp lại càng giống Ứng Tiểu Điệp một ít, tuyệt đối là tiểu mỹ nữ thanh
xuân tràn trề.
- Anh----
Tề Oánh Oánh nhìn qua Tề Nhạc
thân thiết kêu một tiếng. Một tiếng này mang lại dòng nước ấm trong nội
tâm của Tề Nhạc. Nhìn qua em gái của mình không biết nên nói cái gì mới
tốt, mình có em gái khả ái như vậy a. Nhẹ nhàng sờ sờ đầu của Tề Oánh
Oánh mỉm cười nói:
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...