Thứ sáu sau khi về đến nhà, Cố Kỳ liền nói với mẹ muốn đi nhà của Hạ Ninh ăn cơm nên không cần chừa cơm trưa cho hắn.“Ta đưa ngươi đi.” Cố Hủ nói.“Anh à, ta không thể mang ngươi đi theo đâu, thật sự không phải phép.” Cố Kỳ cùng thương lượng với Cố Hủ.“Ta không đi lên nhà hắn.” Cố Hủ tỏ vẻ muốn đi thì tự hắn sẽ đi không cần ai mang theo.“Vậy thì tốt” Có người làm tài xế đương nhiên tốt hơn rồi.
Ngày hôm sau Cố Hủ đem Cố Kỳ đưa đến dưới lầu nhà Hạ Ninh “ Nhà ở tầng mấy, số nhà bao nhiêu?” “1102” Cố Kỳ sợ anh mình xúc động quá đòi đi lên thì toang.Cố Hủ gật gật đầu nói, “Muốn về nhà thì gọi điện thoại cho ta, ta tới đón ngươi.” “Được,” Cố Kỳ được sủng ái quá mà lo sợ.Cố Kỳ là người đến sau cùng, ba người khác đã tới và đang ăn trái cây.
Cố Kỳ chạy nhanh tới ngồi xuống ăn nho,nho trong tiệm Hạ Ninh chua chua ngọt ngọt lại nhiều nước, ăn cực kỳ ngon.Hạ Ninh cởi tạp dề xuống gọi, “Ăn cơm nè, đừng ăn trái cây nữa.”“Oa, thật thơm.” Chu Văn Hoa nhịn không được phải chảy nước miếng.
“ Đồ ăn giống như ngoài tiệm cơm nấu vậy, ngươi thực giỏi à!” Mọi người đều khen không dứt miệng, một chút đồ ăn cũng không dư lại, đều ăn sạch, sau đó giúp đỡ rửa chén, liền ngồi trên sô pha xoa bụng, đều ăn đến no căng.“Hạ Ninh, ai cưới ngươi thì thật là có phúc!” Diêm Kính cảm khái rồi hỏi “ Tiệm trái cây của ngươi không cần mở cửa sao?”“Không có việc gì, ta thích thì mở không thích thì thôi, càng như vậy khách hàng càng muốn mua, dù sao không có cửa hàng nào có trái cây như chỗ ta, đây là con đường có một không hai đó.” Hạ Ninh không thèm để ý mà nói.(Đây là bộ truyện đầu tiên mình dịch nên có gì sai sót mong đọc giả góp ý.
Cùng đọc truyện trên để ủng hộ người dịch chân chính, mỗi lượt view của đọc giả là động lực lớn để editor ra chương mới, cảm ơn tất cả đọc giả đang theo dõi bộ truyện này.)“Móa, đây là cái gì?” Cố Kỳ lúc này mới chú ý tới trên của sổ để một chậu hoa.“Hoa sơn trà.” Hạ Ninh vừa châm trà vừa nói.“Ta đương nhiên biết là hoa sơn trà nhưng tại sao nó lại có nhiều màu sắc như vậy?” Những người khác cũng vây lại xem, mỗi đóa hoa sơn trà đều có những màu sắc khác nhau giống như một đoàn hoa cẩm tú, cực kỳ mỹ lệ.“Chiết cây đó…” Hạ Ninh cảm thấy chơi rất đã nên mới làm thành một chậu hoa như vậy.“Móa, như vậy cũng được sao? Hạ Ninh ngươi chính là thần.”Cố Kỳ lại một lần nữa xác nhận.“Ngươi thấy thích liền lấy đi, ta lại ghép một chậu khác, ta cảm thấy ghép như vậy rất vui nên mới làm, cũng không phải hoa quý báu gì.” Hạ Ninh không để ý lắm mà nói.“Hạ Ninh, ta nói thật với ngươi, hoa này ngươi bán cho ta đi, cũng không phải tiền của ta mà là của anh ta cho, hoa này là thứ tốt để cho hắn làm tặng.” Cố Kỳ tấm tắc cảm thấy thần kỳ.Anh của hắn, chẳng phải là Cố Hủ sao? Ta ngại tiền làm phỏng tay ta làm sao bây giờ? “ Chỉ là một chậu hoa nhỏ, ngươi cầm về đi, không phải ngươi nói ông của ngươi thích hoa sao, cầm về cho ông đi xem như ta tặng!” Hạ Ninh cảm thấy không sao cả nói “ Ta chuẩn bị gieo trồng cắt ghép một bồn hoa bảy màu, khi nào đào tạo ra được hạt giống thì đưa cho mọi người về nhà trồng.”“ Tại sao việc không thể nào tin được như vậy mà ngươi nói ra ta liền cảm thấy nó thật sự sắp thành công rồi.” Cố Kỳ vẻ mặt đưa đám nói.
“ Nói đùa sao? Các ngươi cảm thấy không trồng tốt thì ta lại trồng cho các ngươi mỗi người một chậu.” Hạ Ninh một chút cũng không cảm thấy thứ này có giá trị gì ngoài đẹp.Buổi chiều những người khác đi về trước, tiễn xong mọi người , Hạ Ninh liền giúp Cố Kỳ dọn chậu hoa xuống dưới lầu, tưởng rằng tài xế đến đón ai ngờ là Cố Hủ tự mình tới.(Sstruyen, truyenfull, wattap.vn,..................!là mấy trang ăn cắp)Hạ Ninh chào tạm biệt với Cố Kỳ liền chạy lên lầu, Cố Hủ nhíu mày mà trách cứ Cố Kỳ tại sao lại tùy tiện lấy đồ vật của người ta.“Anh, ngươi nhìn kỹ đi, đây là hoa sơn trà có chín màu sắc do Hạ Ninh tự mình chiết, hắn nói muốn đưa cho ông làm quà tặng.” Cố Hủ mày càng nhíu chặt , đồ vật quý trọng như vậy…“Hạ Ninh nói hắn chỉ là ghép chơi, bồn hoa này cho ta, hắn lại trồng một chậu khác.
Ta nghe muốn hộc máu.” Cố Kỳ làm bộ dạng như nôn ra máu tới nơi.
Cố Hủ cười cong khóe miệng, quả nhiên vợ hắn không phải là người bình thường.Editor: Trâm Rừng ( Hãy đọc truyện ở để ủng hộ editor nhé >..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...